Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

- Không ngờ, đã nhiều năm như vậy, mấy người các người vẫn ở đây, còn khá tốt nữa!   

 

 

Poragu và Draco đáng thương nghe thấy Cửu Vĩ khen ngợi thì trong lòng tràn đầy kích động cùng hưng phấn, cung kính kêu:   

 

- Bọn tôi hầu hạ Thần Thú miện hà người, thay miện hạ bá tán vinh quang chính là vinh dự vô thượng, trăm ngàn năm qua, chưa bao giờ dám quên...   

 

- Ừm... Năm đó Braun thu nhận tộc người các ngươi, giờ xem ra là một quyết định không tệ! Ít nhất hắn đã không nhìn nhầm các ngươi!   

 

Trong giọng nói thanh thúy của Cửu Vĩ mang theo một chút hài lòng, chậm rãi gật đầu một cái.   

 

Hai vị Đại vu sư thấy hình như Cửu Vĩ khá hài lòng với mình liền nhìn nhau một cái, trong mắt lóe lên một tia chần chờ, nhưng hai người lập tức dập đầu xuống đất.   

 

- Thượng thần chớ trách... Bọn tôi không biết thân phận thượng thần, từng nhiều lần mạo phạm, xin thượng thần giáng tội...   

 

Cửu Vĩ nghe thấy hai người kia run rẩy thỉnh tôi thì trong mắt hơi lóe lên tia nghi ngờ. Cô không nhớ hai người này từng có chỗ nào mạo phạm.   

 

Có điều cô không biết không có nghĩa là Giang Nguyên không biết, Giang Nguyên hiểu rất rõ bộ dạng của hai vị Đại vu sư này.   

 

Hắn vẫn còn trầm mặc vì sau khi Cửu Vĩ thực sự tỉnh lại đã có vài thay đổi. Lúc này hắn thấy tình hình không đúng liền vội vàng lên tiếng nói:   

 

- Người không biết không có tội... Sau này hai người các ông cung kính một chút là được rồi.   

 

Mặc cù Giang Nguyên tương đối hiểu tính cách Cửu Vĩ, nhưng Giang Nguyên không biết nếu Cửu Vĩ nhớ ra một ngàn năm trước, những Đại vu sư này từng khiêu khích cô thì sẽ có phản ứng gì lên vội vàng cười ha ha...   

 

Bây giờ, Giang Nguyên không biết, Cửu Vĩ đã hoàn toàn giải phong ấn tỉnh lại rốt cuộc sẽ có tình hình như thế nào?   

 

Có điều hắn mơ hồ cảm thấy, Cửu Vĩ hoàn toàn giải phong ấn tỉnh lại dường như đã không hoàn toàn lệ thuộc vào hắn như trước. Ít nhất bây giờ hắn có thể cảm nhận, Cửu Vĩ đã có khả năng tự hấp thu sức mạnh trong không gian ngoại giới, hoàn toàn không cần dựa vào hắn cung cấp nữa.   

 

Bản thân Giang Nguyên, sau lần thăng cấp này cũng nhận được rất nhiều lợi ích.   

 

Vốn thực lực thật sự của bản thân hắn đã gần đến Thiên giai cấp 2, cho nên khi đối mặt với Sư Mang và Sư Mông thực lực Thiên giai cấp 2 chân chính như vậy, nếu không phải hắn khởi động các loại kỹ năng thì khi đánh hắn hoàn toàn không phải đối thủ của đối phương.   

 

Nhưng thông qua lần thăng cấp này, thực lực của hắn hoàn toàn đã đạt tới Thiên giai cấp 2. Lúc này, cho dù không sử dụng các loại kỹ năng Giang Nguyên cũng tương đối tự tin, một lần nữa đối mặt với đám Sư Mang, hắn sẽ cho đối phương một niềm vui bất ngờ.   

 

Nghe Giang Nguyên nói chen vào, chín cái đuôi to xù sau lưng Cửu Vĩ nhẹ nhàng rung lên hai cái, cúi đầu nhìn Giang Nguyên, cặp mắt đỏ máu nhẹ nhàng chớp chớp, giống như không để ý đến chuyện này nữa.   

 

Nó quay đầu như đang nhìn xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ cảm thán, nói:   

 

- Lần trước khi ở đây đã không nhớ cụ thể là lúc nào nữa rồi...   

 

- Có điều, năm đó chúng ta liên thủ giúp Braun mở ra thế giới dưới lòng đất này... thực sự không ngờ, đã nhiều năm như vậy, ta vẫn còn có một ngày trở về đây...   

 

Lúc này ba nhân tộc, một Huyết tộc đang im lặng nghe Cửu Vĩ nói, không chen ngang vào.   

 

Họ im lặng lắng nghe và không thể ngờ được, thế giới dưới lòng đất nguy nga này lại do đám Cửu Vĩ cùng nhau sáng tạo ra.   

 

Có điều, nghĩ đến thế giới khổng lồ dưới lòng đất này, Giang Nguyên có chút khó tin. Cho dù năm đó Cửu Vĩ bọn họ có thực lực cực kỳ cường hãn nhưng muốn mở ra một thế giới dưới lòng đất khổng lồ như thế này chắc hẳn không có khả năng lắm.   

 

Nghĩ lại, có lẽ năm đó đám Cửu Vĩ đã tìm thấy một hang động đá vôi cực lớn dưới lòng đất rồi tiến hành sửa đổi lại thôi.   

 

- Anh đoán không sai... Năm đó ở chỗ này, thực sự là tự Braun tìm được rồi mới mời chúng tôi giúp hắn tiến hành sưa đổi...   

 

Khi Giang Nguyên vừa mới nghĩ như vậy thì trong đầu bỗng nhiên xuất hiện giọng nói của Cửu Vĩ,   

 

Nghe giọng nói đột nhiên vang lên của Cửu Vĩ, Giang Nguyên im lặng một chút, sau đó mới hơi căm tức thấp giọng nói:   

 

- Cô có thể chú ý đến cảm nhận của tôi một chút không?   

 

- A?! Được rồi... Xin lỗi, gần đây ở trên người anh quen rồi, cho nên mới theo thói quen cảm nhận suy nghĩ của anh...   

 

Nói tới đây, dường như cảm thấy Giang Nguyên càng lúc càng giận, Cửu Vĩ nhẹ nhàng dừng lại một chút, sau đó nói:   

 

- Dĩ nhiên... Nếu anh không muốn, tôi có thể che giấu loại cảm giác này...   

 

- Được... Che giấu, mau che giấu đi...   

 

Bị người ta biết suy nghĩ trong đầu mình bất cứ lúc nào là một cảm giác cực kỳ không thoải mái và cũng rất thiếu cảm giác an toàn...   

 

Mặc dù Cửu Vĩ không phải nhân loại... Nhưng loại cảm giác này vẫn cực kỳ không tốt. Cho nên sau khi nghe Cửu Vĩ nói thế, Giang Nguyên vội vàng yêu cầu che giấu...   

 

- Được, như anh mong muốn...   

Advertisement
';
Advertisement