Quay đầu lại, cô nói với Phàn Ỷ Mộng: “Tôi có một cách có thể giữ được cái thai giúp chị.”
Mục Thành Dương nói ngay: “Đàn em em đừng đùa.” Đứa bé không phát triển não, thần tiên Đại La cũng không thể làm nó sống được.”
Lâm Bạch Thanh ra hiệu đàn anh bình tĩnh đừng nóng, rồi lại nói với Phàn Ỷ Mộng: “Chị Mộng, tôi biết có một loại thuốc có thể giúp trẻ mọc não, nhưng vô cùng khó tìm, nếu các chị có thể tìm được thì tôi sẽ chữa trị giúp chị, nhưng nếu không tìm được thì chúng ta mỗi bên nhường một bước nhé, chị sờ lương tâm nghĩ thử nếu hôm nọ không phải tôi nhắc chị đừng dùng thuốc kháng sinh nữa, chắc chị sẽ không đến bệnh viện kiểm tra đâu nhỉ, vậy chị sẽ vô thức sinh ra một đứa bé dị dạng, là tôi nhắc nhở chị nên chị mới làm siêu âm B, tôi được tính là ân nhân của chị, chúng ta cũng đâu thể lấy oán báo ơn được nhỉ?”
Phàn Ỷ Mộng nở nụ cười rất yếu ớt: “Vậy à?”
Cô gái này rất lạ lùng, vừa yêu kiều vừa dịu dàng, trông vô cùng yếu đuối mảnh mai, làm người ta có cảm giác muốn bảo vệ.
Cô ta cố hết sức muốn chữa khỏi cho đứa con, nhưng Lâm Bạch Thanh lại không nhìn ra sự khát cầu và tình thương của mẹ dành cho con mình trên mặt cô ta, hơn nữa tuy cô ta bình tĩnh nhưng còn khiến cô khó chịu hơn cả hai tên nhe răng múa vuốt kia.
Tên mập đập bàn nói: “Mau nói là thuốc gì, chỉ cần có trên đời, dù là tủy rồng chúng tôi cũng rút về cho cô.”
Lâm Bạch Thanh nói: “Không cần tủy rồng, là mã bảo của ngựa kéo, nếu có thể tìm được thì tôi có thể bảo vệ đứa bé.”
Phàn Ỷ Mộng sửng sốt: “Bác sĩ, ngựa kéo là cái gì?”
Hai chàng trai cũng nhìn nhau: “Nó là bát hay là ngựa, rồi mã bảo là cái gì?”
Ngựa kéo đương nhiên là ngựa, những năm sáu mươi, quốc gia ở đông bắc đã lai giống ra được một giống ngựa chăn nuôi tốt, có sức mạnh, cao to ngoan ngoãn từ những giống ngựa ở khắp nơi trên thế giới như ngựa vàng Kama, ngựa Tô Quan Cao Huyết, vân vân.
Còn mã bảo, nó giống với ngưu hoàng tự nhiên, là sỏi kết trong dạ dày ngựa bệnh. Lâm Bạch Thanh phổ cập xong thì đứng lên: “Đi tìm đi, nếu các người có thể tìm được thì chúng ta chữa.”
Phàn Ỷ Mộng cũng đứng dậy: “Đến lúc đó có thể sẽ phiền bác sĩ Tiểu Lâm cô rồi.”
Tên gầy đi trước, lúc đi ngang qua Mục Thành Dương tên mập còn cố tình dùng cơ n.g.ự.c to huýt Mục Thành Dương một cái. Vốn dĩ họ đã đuổi các bệnh nhân khác chạy sạch rồi nên hành lang trống hoác, họ cũng đi rất nghênh ngang. Tên gầy hỏi tên mập: “Rốt cuộc ngựa kéo là một con ngựa ra sao, mày biết không?”
Tên mập nói: “Hình như quê chúng ta gọi ngựa là ngựa kéo, chúng ta nghe ngóng thử xem, mã bảo cẩu bảo ngưu hoàng gì đó, dù là cái gì, bỏ tiền là có thể tìm ra.”
Mấy bác sĩ thực tập dưới lầu thấy Lâm Bạch Thanh và Mục Thành Dương cũng đã xuống, bèn vây lấy hỏi chuyện. Hai cô gái nói: “Nghe nói cái thai của chị đó không có não, đáng thương quá à!”
Bác sĩ Lưu đã cao tuổi, trải nghiệm nhiều, kiến thức cũng nhiều, nói: “Này thì có gì mà đáng thương, phá đi, dưỡng sức khỏe tốt rồi mang thai lại một đứa khỏe mạnh chẳng phải được rồi sao.”
Hứa Triều nói: “Nhưng trông chị đó có vẻ rất muốn giữ đứa bé, ôi, chị gái đáng thương biết bao.”
Mục Thành Dương đang rút điện thoại ấn số, hỏi ngược lại Hứa Triều: “Cậu thấy cô ta đáng thương chỗ nào?”
Lại nói: “Cậu thấy cô ta xinh, bị sắc đẹp làm mờ mắt à Hứa Triều?”
Hứa Triều bị anh ấy chọc ngại, lớn tiếng nói: “Đàn anh, anh nghĩ em thành loại người gì vậy, đó là một thai phụ, chúng ta có thể đừng nói lung tung không?”
Thật ra lúc ở trung tâm thương mại Lâm Bạch Thanh chịu đi bắt chuyện, đồng cảm cũng là do khí chất yếu ớt làm người ta muốn bảo vệ trên người Phàn Ỷ Mộng.
Và cô cũng giống Hứa Triều, vì đối phương là thai phụ nên chỉ có ý muốn bảo vệ. Nếu không phải lúc nãy tiếp xúc một phen, thậm chí cô sẽ nghi ngờ là hai tên kia đang ức h.i.ế.p cô ta.
Nhưng trao đổi một hồi, cô mới mò ra được ngọn ngành, Phàn Ỷ Mộng là chị đại, hai tên kia là đàn em của cô ta.
“Đàn chị ơi, lúc chúng em học chỉ biết mã bảo, nhưng chưa nghe nói mã bảo cũng phân loại, mã bảo của ngựa kéo thật sự khác với mã bảo từ những giống ngựa khác ạ? Nó có thể bảo vệ bào thai thật sao?” Một cô gái hỏi.
“Cái này hả, tôi nói nguyên nhân cho các cô cậu nhé.” Bác sĩ Lưu nói.
Mã bảo là sỏi kết hình thành trong dạ dày ngựa bệnh.
Nó chủ yếu chữa động kinh, lở loét, cũng có thể chữa bệnh não gây ra do thần kinh tổn thương, là vị thuốc tốt để bồi bổ não.
Nhưng nó hiếm vô cùng, hơn nữa mã bảo của ngựa khác vẫn được tìm thấy khá dễ, nhưng ngựa kéo là một giống mới, vì giao phối lai tạp, ngựa con sinh ra đa số sẽ vô cùng cường tráng nên gần như sẽ không hình thành sỏi kết trong dạ dày.