Cố Bồi đóng cửa ra ngoài, phòng bệnh chợt chìm vào bóng tối.
Lâm Bạch Thanh thở dài mới nói: “Bác sĩ Mã, nếu muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm, nếu các cô đã làm chuyện này thì nên nghĩ đến rồi sớm muộn cũng sẽ có ngày các cô bị vạch trần.”
Trong bóng tối, Mã Tú Cần khí thế hùng hổ: “Là chị dâu tôi không làm người, chứ không phải tôi, cô không tìm chị ta, tìm tôi làm gì?”
Lại nói: “Lúc nãy tôi nghe giáo sư Liễu nói cô là cháu ruột của bà ấy, nhưng tôi không có hứng thú gì với chuyện nhà các cô, cũng chẳng chút hứng thú với chuyện giáo sư Liễu có bao nhiêu tài sản, tôi chỉ là một bác sĩ, có bệnh chữa bệnh, đừng kéo tôi vào mấy chuyện bẩn thỉu lung tung, muốn tra muốn kiện, cô tìm họ, đừng tìm tới tôi!”
Người cẩn trọng như Mã Bảo Trung, nếu thật sự muốn ngoại tình cũng sẽ rất bí mật.
Mà so với một cô gái chưa kết hôn thì phụ nữ đã kết hôn, nhất là phụ nữ bề ngoài trông có quan hệ tốt với chồng mới là sự lựa chọn tốt nhất.
Lâm Bạch Thanh hiểu ra, tình nhân của Mã Bảo Trung là chị dâu của Mã Tú Cần.
Nên Mã Bảo Trung tin tưởng bệnh viện quân y, hễ vợ bị bệnh là đưa vào bệnh viện quân y, cũng nương nhờ vào tầng quan hệ này.
“Chị dâu cô là tình nhân của Mã Bảo Trung, cô đang chữa bệnh của Thẩm Khánh Hà, đơn kiểm tra là cô kê, bệnh án là cô viết, bà ấy hấp thu estrogen lâu ngày lại không bị kiểm tra ra, cô nghĩ chuyện của Mã Bảo Trung không liên quan gì cô, cô có thể thoát được thẩm tra à?” Lâm Bạch Thanh hỏi ngược lại.
Mã Tú Cần cũng hỏi ngược lại: “Bác sĩ Tiểu Lâm, Mã Bảo Trung hạ thuốc không chỉ một người, những người khác cũng không phải do tôi chữa, vậy họ thì sao, có người c.h.ế.t vì bệnh ung thư, bác sĩ khác có kiểm tra ra được vấn đề không?”
Người Mã Bảo Trung hại không chỉ mỗi Thẩm Khánh Hà, cũng không phải do một bác sĩ chữa trị.
Nhưng đều không bị bắt.
Nếu công an muốn truy cứu trách nhiệm chuyện chữa bệnh, cũng không tới lượt Mã Tú Cần.
Nên nhìn đơn giản từ bề ngoài, quả thật cô ta có thể thoát khỏi chuyện này.
Nhưng không thể nói là cô ta không có lỗi.
Lâm Bạch Thanh nói: “Cô thường xuyên tiếp xúc với Thẩm Khánh Hà, biết chuyện lại chưa từng nhắc nhở bà ấy nhỉ?”
Mã Tú Cần cắn chặt răng, quăng hồ sơ bệnh án nói: “Lâm Bạch Thanh cô nói cho rõ, cũng phải mãi đến hôm nay tôi mới biết chuyện Mã Bảo Trung hạ thuốc trên tin tức, trước đó tôi cũng không biết, hơn nữa tôi đã nhắc nhở Thẩm Khánh Hà rồi, nhưng bà ấy quá tin tưởng Mã Bảo Trung, không chịu nghe.”
“Nên cô trơ mắt nhìn bà ấy bị hãm hại, còn sắp bị kết án, nhưng lại thờ ơ?” Lâm Bạch Thanh vặn hỏi.
Mã Tú Cần im lặng thật lâu, bỗng lên tiếng hỏi ngược lại: “Nếu cô là tôi thì sao, cô sẽ đứng ra nói rõ tình hình à?”
Mã Bảo Trung vì con riêng, sẽ cắn chặt răng không nhận tội.
Anh chị cô ta cũng sẽ không hé răng nửa lời.
Chỉ cần cô ta không đứng ra, tình nhân của Mã Bảo Trung sẽ không bị tra ra.
Vậy thì cô ta vẫn là bác sĩ của bệnh viện quân y, sẽ từ bác sĩ điều trị chuyển lên làm bác sĩ điều trị chính, trở thành một quân y chữa trị chính ưu tú trong khoa tim mạch.
Nhưng nếu cô ta đứng ra thì khác, thuốc là do tình nhân của chị dâu cô ta hạ, bệnh là do cô ta chữa.
Dù cô ta sẽ không nhận án phạt vì chuyện chữa bệnh thì chắc chắn cũng sẽ mất việc ở bệnh viện quân y, chuyện lên bảng tin thì nữ quân y trẻ tuổi như cô ta không chỉ mất hết tiền đồ mà còn thân bại danh liệt.
Lâm Bạch Thanh đi qua, vòng lấy vỗ lên bờ vai run rẩy của Mã Tú Cần, dịu giọng nói: “Đi tự thú đi, phối hợp với công an nói rõ tình hình, cô vẫn còn cơ hội.”
Đột nhiên Mã Tú Cần nức nở: “Cô không hiểu đâu, mới ban đầu tôi tưởng họ cũng chỉ là không quản nổi đũng quần mới có chút chuyện bẩn thỉu kia, anh tôi ở bộ phận hậu cần, thu nhập khá dày, tôi cũng mắt nhắm mắt mở. Nhưng tôi thật sự không biết ông ta lại điên rồ đến độ sẽ hạ thuốc vợ mình, đó là một gã cặn bã, nhưng nếu ông ta có chuyện, anh tôi cũng sẽ có chuyện, tôi có thể làm thế nào được?”
Chờ khi cô ta tỉnh táo lại, mới phát hiện mình đã leo lên con thuyền lớn của tội phạm rồi.
Nhưng Thẩm Khánh Hà bị bắt ngay lúc này, Mã Bảo Trung lại sống c.h.ế.t không khai chị dâu cô ta, Mã Tú Cần chỉ nảy sinh tâm lý ăn may, cho rằng lần này vẫn có thể vượt qua, còn vô cùng vui vẻ vì Mã Bảo Trung gặp báo ứng.
Nhưng ai ngờ cuối cùng chuyện lại bị vạch trần một cách không chút cảnh báo.