Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Ngao Cương cũng không hiểu những thứ này, hơn nữa anh em hiểu nhau, Ngao Vũ từ nhỏ đã là một người hay cáu gắt, anh ta liền khuyên nhủ: “Em đừng kích động như vậy, bình tĩnh rồi nói, đừng vì chuyện không liên quan mà khiến mình tức giận đổ bệnh.”

“Đương nhiên là em kích động, bởi vì người dân trong nước trừ không quan tâm tới trung y thì chính là người bị tẩy não như anh, còn tự nhận mình thông minh tuyệt đỉnh hơn người mà đi thiên vị [2], chỉ biết giúp Thái quân đếm tiền, anh là Thái quân giả.” Ngao Vũ nói.

[2] Nguyên văn là “Lệch mông”: thiên vị, không có/không rõ lập trường.

Mới có vài câu đã cãi nhau rồi?

Cố Ngao Cương không vui: “Ngao Vũ, không phải bởi vì anh đến gần Bạch Thanh nên em mới tức giận chứ?”

Tối mai phải bàn chuyện cưới xin rồi, trước mắt Ngao Cương là người trong lòng Ngao Vũ để ý nhất, có thể được chọn làm chồng Bạch Thanh, cuối cùng hoá ra anh ta bề ngoài nhìn ưu tú lại là kẻ không công bằng?

Trong lòng Ngao Vũ cực kỳ tức giận, đang muốn tranh luận thêm mấy câu với Ngao Cương đã thấy một chiếc xe tải xuất hiện ở đầu ngõ, cửa xe mở ra lạch cạch một tiếng, có ai đó nhảy xuống: “Xin hỏi ai là Lâm Bạch Thanh?”

Lâm Bạch Thanh bước ra từ một phòng phát thuốc, nói: “Là tôi, có chuyện gì vậy?”

“Mau tới sở thú, vô cùng khẩn cấp, có động vật bị bệnh, nhanh lên chút.” Người vừa đến nói.

Lâm Bạch Thanh có hơi bối rối, nói: “Tôi là bác sĩ trung y, không phải bác sĩ thú y, sẽ không khám bệnh cho động vật được.”

Người vừa tới lại nói: “Nhưng cần bác sĩ trung y, chúng tôi cũng không còn cách nào khác mới tìm tới Lâm Bạch Thanh.”

“Cô ấy không phải bác sĩ thú y, chỉ là bác sĩ trung y thôi.” Cố Ngao Cương cũng nói.

“Đúng là chúng tôi cần bác sĩ trung y, nhanh lên, tiền chẩn đoán thì dễ thôi nhưng phải chữa khỏi, nó là, là…” Người lái xe kích động nói không nên lời, đột nhiên cửa sổ mở ra, một đồng chí nữ gào khóc: “Là gấu trúc đó.”

Không chỉ có anh em nhà họ Cố, cả Lâm Bạch Thanh cũng trợn tròn mắt: “Gấu trúc?”

Cô sẽ đi khám bệnh cho gấu trúc à?

Vậy thì đúng rồi, thử hỏi có ai không thích gấu trúc tròn tròn chứ, gấu trúc tròn tròn bị bệnh, có ai mà không lo lắng.

Mấy anh em bốn mắt nhìn nhau, Cố Ngao Cương mới giơ tay lên: “Tôi cho hai người một kiến nghị này, gấu trúc chính là quốc bảo, tôi giới thiệu mọi người đến bệnh viện hải quân tìm Cố Bồi, chú ấy là chú nhỏ của tôi, cũng là một người du học…”

“Bệnh viện hải quân thì không được, cũng vì chữa không được còn chữa hỏng, quân y Cố, Cố Bồi bảo chúng tôi tới tìm Lâm Bạch Thanh, ai trong mọi người là Lâm Bạch Thanh, coi như chúng tôi cầu xin cô, nhanh lên, đi cùng chúng tôi với.”

Vệ Quân vừa mới đến, cỏ đuôi chó ngậm trong miệng đã mất hút, Cố Ngao Văn cũng theo sau, há hốc mồm rớt điếu thuốc, Ngao Vũ thì trợn tròn mắt.

Miệng Cố Ngao Cương mở to đến mức có thể nhét vừa một quả trứng gà to.

Tất cả mọi người đều ngây ra.

Vậy nên chú nhỏ vẫn không tới mấy ngày nay là vì chữa bệnh cho gấu trúc?

Hơn nữa anh còn không chữa được, phải tìm tới Lâm Bạch Thanh?

“Phiền mọi người, nhanh lên đi.” Hai người trong sở thú cầu xin.

Lâm Bạch Thanh vội vàng chạy vào tiệm thuốc, gấp gáp thu dọn hòm thuốc, lớn tiếng hỏi: “Bệnh viện hải quân chẩn đoán như thế nào?”

“Nói là khó tiêu, nhưng phẫu thuật rồi vẫn không khỏi.“Người đàn ông trong sở thú đang đập đập lên cửa sổ kính: “Nhanh lên!”

Khiêng theo hộp thuốc, Lâm Bạch Thanh chạy như bay phóng thẳng lên xe, tất cả mấy anh em nhà họ Cố cũng chen chúc vào.

Ai mà không muốn nhìn thấy gấu trúc chứ, tất cả mọi người đều muốn đi, có người nắm lấy hòm thuốc của Lâm Bạch Thanh, có người nắm lấy cửa xe, bốn năm chàng trai chen chúc áp lên cửa, họ sắp ép vỡ cửa xe đến nơi rồi.

“Mấy người là ai vậy, rốt cuộc ai trong mấy vị là Lâm Bạch Thanh?” Nhân viên sở thú sắp sụp đổ đến nơi.

Mấy anh em đồng loạt chỉ Lâm Bạch Thanh: “Cô ấy.”

Nhưng đồng thời cũng khéo léo: “Tôi là trợ lý của cô ấy, tôi sẽ đi cùng cô ấy.”

“Gấu trúc Hoàng Hạc sợ người lạ, bác sĩ Lâm, cô chỉ có thể mang theo một trong số những học trò này.” Người của sở thú nói.

Cuối cùng, Cố Ngao Cương dùng cái m.ô.n.g tròn nhất của anh ta chen hết tất cả mọi người, lách lên xe.

Anh ta cũng không tin, Cố Bồi đã từng làm việc tại phòng khám Ogilvy [3], hơn nữa hiện nay bệnh viện hải quân có thiết bị y tế tiên tiến nhất cả nước, có bệnh nào họ không chữa được mà phải để Lâm Bạch Thanh chữa ư?

[3] Ogilvy: Công ty quảng cáo, tiếp thị và quan hệ công chúng quốc tế, có trụ sở tại New York, Hoa Kỳ, thành lập vào năm 1948 bởi David Ogilvy, có một bộ phận chuyên về y tế, gọi là Ogilvy Health. Công ty cũng có nhiều khách hàng lớn trong ngành y tế, như Pfizer, Johnson & Johnson.

Anh ta phải xem chuyện gì đang xảy ra.

Advertisement
';
Advertisement