Vút!
Tay phải vung lên, thi thể của Mạc Đan được Diệp Tinh thu lại, trong nháy mắt đó, thân hình của Diệp Tinh nhanh chóng biến hóa, rất nhanh hóa thành một yêu thú giống hổ.
Mấy giây sau, có người đi qua nơi này, nhìn một cái.
“Là thiếu gia Mạc Đan!”
“Đi mau!”
“Chọc tới thiếu gia Mạc Đan, cho dù có bị đánh trọng thương cũng sẽ không có ai quan tâm tới ngươi.”
Trong mắt những người này mang theo vẻ khiếp sợ, không dám dừng lại, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
“Haha, giết chết hoàn mỹ!” Diệp Tinh cảm nhận một chút dáng vẻ của bản thân mình, khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Dựa vào thực lực của hắn có thể giết Mạc Đan đang ở Hư Không Cảnh dễ như trở bàn tay, sau khi miểu sát hắn nhanh chóng biến thành dáng vẻ của Mạc Đan, tất cả mọi việc chỉ xảy ra trong một thời gian rất ngắn.
Cho dù có bất cứ khe hở nào lưu lại, cũng chẳng ai biết Mạc Đan thật sự đã chết.
Giết chết yêu tộc, tất nhiên hắn sẽ không có chút gánh nặng tâm lí nào.
“Giờ Diệp Tinh mình cũng là một thiên tài Võ Hồn Lĩnh rồi!”
Rất khó để những người khác tiến vào Võ Hồn Lĩnh, nhưng đối với hắn mà nói chẳng coi là gì.
“Đi!”
Sau đó Diệp Tinh nhanh chóng đi về một phía.
...
Cung điện khổng lồ, đồ sộ sừng sững đứng đó, tường thành cao lớn, cắm thẳng lên trời, ở phía trước còn có hai người Hư Không Cảnh canh giữ.
Thân là Vực Tử Hải có thực lực mạnh nhất, cho dù chỉ là Hư Không Cảnh canh giữ, nhưng chắc chắn không có ai dám xông vào.
“Thiếu gia Mạc Đan!”
Bỗng nhiên hai người nhìn thấy một bóng người từ xa đi tới, lập tức hô lên.
“Ừ.” Yêu thú hổ nhìn hai người, khẽ gật đầu, lập tức bước vào bên trong.
“Thứ khiến cho chìa khóa thần bí dao động chắc chắn nằm trong khu vực trung tâm của Võ Hồn Lĩnh này.”
Lúc này Diệp Tinh đang đi trong phủ, chiếc chìa khóa màu đen trong nhẫn không gian của hắn đang khẽ dao động.
Lòng Diệp Tinh hơi kích động, từ khi biết nơi tương ứng với tấm bản đồ thứ hai, hắn vẫn luôn muốn tới đây, chính là để lấy được bảo vật tương ứng trong tấm bản đồ thứ hai.
Giờ đây cuối cùng hắn đã tới được yêu tộc, hơn nữa còn tới được nơi tương ứng với tấm bản đồ.
Hắn lựa chọn phân thân thứ hai cũng là vì đi về hướng này.
Tất nhiên, lựa chọn phân thân huyễn tộc là lựa chọn sau khi hắn đã suy nghĩ rất lâu rồi.
“Đi!”
Diệp Tinh đi về nơi cảm ứng được.
“Mạc Đan sư huynh.” Bỗng nhiên, có ba người từ xa đi tới, dẫn đầu là một sinh mệnh yêu tộc, cười nói.
Diệp Tinh liếc nhìn anh ta một cái, khẽ gật đầu, sau đó liền rời đi.
Hắn không biết người này, có điều thực lực vẫn ở Hư Không Cảnh, danh sách mười mấy người đứng đầu Võ Hồn Lĩnh hắn đều đã tìm hiểu thông tin, người trước mắt không ở tronng số đó, cho nên chắc hẳn là thiên tài xếp hạng dưới.
Dựa theo tính cách cuồng ngạo của Mạc Đan, căn bản là xem thường những thiên tài xếp sau anh ta.
Thấy Mạc Đan rời đi, nụ cười trên khuôn mặt sinh mệnh yêu tộc vẫn tươi cười đó đông cứng lại.
“Chết tiệt, thứ gì vậy? Chẳng phải chỉ là thiên tài nằm trong hạng mười thôi ư?” người bên cạnh sinh mệnh yêu thú đó lập tức bất mãn nói.
“Hừ! Lần xếp hạng trước là hai năm trước, trong thời gian hai năm này, nói không chừng có rất nhiều người đã vượt qua Mạc Đan rồi!” một người khác cũng hừ lạnh, nói.
“Đừng nói những người khác, chắc chắn Đan Lăng sư huynh có thể làm được!”
Hai người bất mãn nói.
Trên khuôn mặt sinh mệnh yêu tộc Đan Lăng đang đi đầu mang theo một nụ cười: “Hiện giờ thiên phú của Mạc Đan xếp thứ mười, lại còn là sư huynh của chúng ta, những lời như vậy lần sau không được nói nữa.”
Mặc dù nói vậy, nhưng ánh sáng lạnh lẽo trong đáy mắt cậu ta lại lóe lên rồi biến mất.
...
“Càng ngày càng gần.” Bên trong Võ Hồn Lĩnh, Diệp Tinh không ngừng tiến về phía trước, con đường mà hắn đang đi không ngừng tiếp cận thứ mà chiếc chìa khóa thần bí trên người hắn cảm ứng được.
“Hy vọng có thể thuận lợi một chút.” Diệp Tinh cũng mong đợi trong lòng.
Rất nhanh, hắn đã đi tới một tòa cung điện khổng lồ đứng một mình phía xa.
“Bảo vật mà chìa khóa đen cảm ứng được ở bên trong cung điện?” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra sự kích động.
Cuối cùng hắn cũng tới được mục đích.
Oành!
Đang đi, bỗng nhiên một bóng người đột ngột xuất hiện trước mắt hắn, trên thân bóng dáng này bạo phát khí thế dao động khủng bố.
Đây là một yêu thú Chân Linh Cảnh!
Nhìn thấy yêu thú này xuất hiện, lòng Diệp Tinh vô thức trầm xuống.
“Đây là nơi lãnh chúa Võ Hồn bế quan, mọi người đều không được phép tới gần. Mạc Đan, lẽ nào ngươi không biết quy tắc này ư?” yêu thú Chân Linh Cảnh nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn ngập vẻ lạnh lùng.
Trên mặt Diệp Tinh xuất hiện một tia “sợ hãi”, vội vàng nói: “Lúc nãy ta đang suy nghĩ, vô tình đã đi tới nơi này....”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!