Vậy mà bỗng nhiên thang Cửu Giới vang lên tiếng vỡ nát.
Âm thanh này không lớn, nhưng lại như một chiếc chuông lớn đánh vào trong lòng tất cả mọi người.
“Thang Cửu Giới sập rồi?”
Trong mắt tất cả mọi người lộ ra vẻ sợ hãi, bọn họ nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra vẻ kiêng dè.
Thang Cửu Giới đã ở đây rất nhiều năm rồi, vẫn luôn tồn tại một cách ổn định, nhưng vậy mà giờ đây lại sụp đổ, hơn nữa còn bị một tên nhóc Hư Không Cảnh làm sập.
Hư Không Cảnh, chỉ là một sự tồn tại như con kiến con dế trước mặt bọn họ.
“Sư đệ, đệ...cũng to gan quá đi? Vậy mà lại phá hủy thang Cửu Giới!”
Kuiba nhìn Diệp Tinh, nghẹn họng nhìn trân trối, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.
Ai mà không biết thang Cửu Giới là do đạo chủ Quang Huyên tự mình chế tạo ra, anh ta cho rằng mình đã đủ cuồng vọng rồi, hơn nữa không sợ trời không sợ đất, nhưng chắc chắn không dám làm như vậy.
Nhưng Diệp Tinh một người bình thường trông ôn hoàn như Diệp Tinh, khi nổi giận lại trở nên đáng sợ như vậy?
Tất cả suy nghĩ đều đang xoay chuyển, có điều nháy mắt Kuiba đã phản ứng lại, bóng anh ta lay động, lập tức xuất hiện trước người Diệp Tinh.
“Đi!”
Anh ta đưa Diệp Tinh rời đi, rõ ràng hiện giờ nơi đây không an toàn, chậm chạp sẽ có biến.
“Làm càn!”
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên có một giọng nói vô cùng tức giận vang lên.
Ong....
Hư không rung lên, vậy mà sau đó giống như đông cứng lại, tất cả các đạo tắc đều ngừng vận chuyển, thậm chí tất cả mọi người ở đó đều cảm thấy không thể động đậy, hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Mà dao động của khí lưu màu đen đang tiếp tục đánh về phía thang Cửu Giới cũng hoàn toàn biến mất.
“Đùng đùng đoàng!”
Trời đất sụp đổ, vô số khí lưu màu xám tràn ra, dường như bao trùm lên cả khu vực.
Ong....
Trong hư kông có rất nhiều ánh sáng màu trắng ngưng tụ lại, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một bàn tay màu trắng.
Bàn tay màu trắng này che phủ bầu trời, túm về phía hai người Diệp Tinh, Kuiba.
Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn bàn tay khổng lồ dường như che phủ không thấy chân trời này, bàn tay này rơi xuống, giống như trời đất này đang ép xuống hắn.
“Phải chết ở đây ư?” Diệp Tinh cảm nhận dao động khủng bố này.
Dưới bàn tay khổng lồ này, hắn chỉ như một con kiến con dế, giống như một con kiến nhìn lên bầu trời xanh.
Diệp Tinh cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé, nhưng trong ánh mắt hắn không có chút sợ hãi nào, cứ lặng lẽ như vậy mà đợi bàn tay hạ xuống.
“Quang Huyên, dựa vào thực lực, thân phận của ngươi mà lại ra tay với đệ tử của ta, có phải là quá đáng quá không?”
Bỗng nhiên, trong hư không có một giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên.
Lúc giọng nói này vang lên, trong hư không có một bàn tay giống như vậy nhưng tụ, nháy mắt đánh tới.
“Lăng Hằng!” đạo chủ Quang Huyên tức giận nói: “Ngươi dám ra tay vớ ta?”
Hai bàn tay quấn lấy nhau, dao động điên cuồng bên trên biến mất.
“Đùng đùng đoàng!”
Trời đất vỡ nát, vô số dao động kinh người tản ra, giống như hủy diệt trời đất.
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn khung cảnh trên không trung, đây là hai vị đại đạo chi chủ đang chiến đấu, cho dù bọn họ thân là cường giả Bất Tử Cảnh, dưới luồng dao động này cũng không sinh ra được chút phản kháng nào.
Sau khi âm thanh vang dội không ngừng vang lên, kéo dài mãi cho tới ba giây sau. Mà ba giây sau, dường như hai bàn tay đồng thời biến mất. Có điều nếu nhìn kỹ, bàn tay màu trắng đó biến mất trước.
“Hừ!” trong hư khong vang lên một tiếng hừ lạnh, sau đó một người phụ nữ tóc dài màu xanh, mặt âm u xuất hiện trong không trung.
Bà ta vung tay, lập tức có một luồng sáng bao phủ lên thang Cửu Giới.
Mà ở hư không phía đối diện, một người đàn ông trung niên tộc Long Nhân xuất hiện trong hư không.
“Sư phụ!”
Nhìn thấy người tới, Kuiba lập tức hô lên.
“Thầy cũng tới nơi này ư?”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!