Đương nhiên, đây quả thật là một phương pháp để phát triển tộc nhanh hơn.
Trong tộc muốn phát triển,tất cả đều cần rất tài nguyên,vì vậy tộc Hàn Nguyệt rõ ràng muốn thu hoạch càng nhiều tài nguyên.
"Tộc ta cho rằng, chỉ có hoàn toàn tiếp xúc với nhân tộc mới có thể khiến cho người trong tộc nhận rõ thực lực mình, không đến mức sinh ra kiêu ngạo." Thủy Ngọc cười nói.
Diệp Tinh gật đầu, đã hiểu rõ rất nhiều đối với tộc Hàn Nguyệt này.
Nhưng mỗi tộc trong vũ trụ đều có cách sinh tồn của mình, lựa chọn phát triển như thế nào đều căn cứ vào chính họ.
Mấy người bọn họ đang đàm luận, lúc này cách đó không xa có một người đàn ông trung niên nhân tộc mặc áo giáp màu đen, khuôn mặt bình thường nhưng ánh mắt lại hơi liếc về phía nơi này một cái, sau đó lại thu về.
Ông ta nhìn qua không có bất kỳ dị thường nào, nhưng lúc này sâu trong đáy mắt lại có một tia hưng phấn.
\- Diệp Tinh, nhân loại Diệp Tinh quả nhiên xuất hiện ở tộc Hàn Nguyệt! Người đàn ông trung niên hưng phấn nói: "Mau bẩm báo chủ nhân."
......
Trên lãnh thổ rộng lớn mênh mông, một phủ đệ thật lớn sừng sững. Trong phủ đệ có một vị cường giả nhân tộc giống như tộc Lang Nhân, cả người có bộ lông màu vàng đang ngồi xếp bằng.
Tại thời điểm này, ông nhìn vào tin nhắn trên đồng hồ của mình.
"Nhân loại Diệp tinh lại xuất hiện? Xem ra lần trước Ankanda đã ám sát thất bại, cũng chết rồi.” – Người đàn ông người sói hơi cau mày nói.
Ông ta ẩn núp ở nhân tộc đã rất lâu rồi, chuyên phụ trách chuyện ám sát thiên tài nhân tộc.
Lần trước ông ta phân phó Ankanda ám sát Diệp Tinh, nhưng sau đó lại không có bất kỳ tin tức nào truyền đến, trong bất tử giới chỉ có Ankanda ở đây, ngoài ra không có người khác.
Ông ta cũng không biết tình huống cụ thể rốt cuộc như thế nào.
Trên địa bàn nhân tộc này, ông ta căn bản tra không ra được tin tức gì.
Không có tin tức truyền đến, ông ta tự nhiên biết Ankanda đã xảy ra chuyện, nhưng nhân loại Diệp Tinh rốt cuộc thế nào, là chết hay sống, ông ta căn bản không biết.
Mà mấy chục năm trước có tin lâm Tiểu Ngư xuất hiện ở tộc Hàn Nguyệt, cho nên bọn họ suy đoán Diệp Tinh có thể sẽ đi tới, tùy ý an bài hai người ở bên ngoài tộc Hàn Nguyệt, hiện tại vẫn chưa rút lui.
Bây giờ thực sự lại có tin tức truyền đến.
Nếu Diệp Tinh bình an xuất hiện, Ankanda tự nhiên đã hoàn toàn ám sát thất bại!
“Ankanda đã lĩnh ngộ hoàn chỉnh đạo tắc thời gian, thực lực ở trong giới cường giả bất tử cảnh xem như cường đại, thậm chí được ban cho kiện bảo vật kia, thế nhưng vẫn thất bại?" Người đàn ông người sói âm thầm nói trong lòng.
“Nếu đã thất bại, vậy hai người trong tộc Hàn Nguyệt càng không có cơ hội thành công! Có vẻ như chỉ có thể tiếp tục chờ đợi cơ hội.”
Ankanda là một trong hai nhất thủ mạnh hạ của ông ta, cũng là thích hợp nhất để ám sát, vậy mà ngoài dự liệu lại thất bại.
Cường giả người sói lắc đầu, tuy rằng phát hiện tung tích Diệp Tinh, thế nhưng cũng chỉ có thể chậm rãi chờ đợi cơ hội.
Dù sao nếu không có cơ hội liền bại lộ, tiêu hao nhân lực của bọn họ.
......
Một nơi trong tộc Hàn Nguyệt, tiếng người huyên náo, mọi người tụ tập cùng một chỗ, không ngừng nghị luận.
Khu vực phía dưới là một quảng trường khổng lồ, trên quảng trường có một tấm bia đá khổng lồ sừng sững.
Toàn bộ tấm bia đá hiện ra màu đen, độ cao đạt tới 1000 mét, phía trên mỗi hơn 10 mét đều có một cái chấm màu trắng nho nhỏ nhô lên.
Ở các chỗ khác trên bia đá, điêu khắc từng đạo bí văn vô cùng kỳ dị, những bí văn kỳ bí này huyền ảo, phức tạp, hoàn toàn không nhìn ra đây rốt cuộc là cái gì.
\- Đây là tấm bia đá để tộc Hàn Nguyệt kiểm tra thiên phú sao? Diệp Tinh ngồi trên đài cao, nhìn tấm bia đá khổng lồ kia.
Toàn bộ tấm bia đá tản ra một cỗ dao động vô cùng huyền ảo.
\- Diệp Tinh, tấm bia đá này là một vị nguyên lão của tộc ta vô số năm trước đã lấy được ở trong trong một di tích cổ xưa, toàn bộ bên trong tấm bia đá là rất nhiều bảo vật, nhưng mà muốn lấy ra rất khó. Nhân tộc các ngươi rất nhiều người có hứng thú tới nơi này, kiểm tra thiên phú của mình. Thiên phú cường đại thì cơ hội lấy được bảo vật cũng sẽ càng lớn." Bên cạnh Diệp Tinh, Lỗ Vân cười nói.
"Ồ? Không phải tộc Hàn Nguyệt tự mình chế tạo ra sao?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh khẽ động.
Hắn suy nghĩ một chút, định nói gì đó.
Bỗng nhiên khu vực bốn phía lập tức an tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía quảng trường.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Lúc này trên quảng trường, từng bóng dáng xuất hiện, đều là cường giả bất tử cảnh của tộc Hàn Nguyệt, ngoài ra trên quảng trường còn có rất nhiều thanh niên tộc Hàn Nguyệt.
“Sự kiện thiên tài bắt đầu rồi!”
"Không biết lúc này có thiên tài tuyệt thế xuất hiện hay không."
Giọng của bọn họ truyền vào trong tai Diệp Tinh, lúc này Diệp Tinh cũng nhìn về phía cách đó không xa.
"Hiện tại kiểm tra bắt đầu, Linh Vũ, ngươi là người đầu tiên lên kiểm tra." Trên quảng trường, một vị trưởng lão đứng ở phía trước, trầm giọng nói.
Dứt lời, nhất thời một cô gái mặc áo giáp màu đỏ tiến lên.
Trên mặt cô ta mang theo một tia thấp thỏm, còn có một tia chờ mong, sau đó tiến lên đưa bàn tay tiếp xúc với tấm bia đá.
Xoẹt...
Toàn bộ tấm bia đá nhất thời bị một cỗ dao động huyền ảo bao phủ, sau đó 10 mét ở nơi thấp nhất lại xuất hiện một tia sáng.
Chương 823 Thiên phú siêu đẳng
Sau đó ánh sáng này bắt đầu nhanh chóng tăng lên, 20 mét, 30 mét,40 mét...
Từng điểm sáng chớp động, tốc độ một mực tăng lên hơn 200 mét mới chậm lại, cuối cùng sau khi điểm sáng dừng ở 230 mét thì bắt đầu không lên cao nữa,dao động của toàn bộ bia đá nhanh chóng dừng lại.
"Linh Vũ, thắp sáng 23 điểm sáng. Cấp độ:Tam đẳng.” Vị trưởng lão kia tiến lên trực tiếp tuyên bố, mặt không chút thay đổi.
\- Chỉ là tam đẳng thôi sao?
Thiếu nữ Linh Vũ nhìn tấm bia đá khổng lồ, có chút không cam lòng cũng có chút mất mát lui ra.
Sau đó người thứ hai tiến lên kiểm tra.
......
"Quang Dực, thắp sáng 31 điểm sáng. Cấp độ: Nhị đẳng.” – Giọng nói trên quảng trường không ngừng vang lên, sau khi kiểm tra năm người mới xuất hiện một người phẩm cấp nhị đẳng.
\- Lỗ Vân, phẩm cấp này phân chia như thế nào? Diệp Tinh nhìn vị trưởng lão kia tò mò hỏi.
"Diệp Tinh, cái này kỳ thật rất đơn giản, dưới 30 điểm sáng thì đều là tam đẳng. 30 điểm sáng đến dưới 40 điểm sáng thì đều là nhị đẳng. 40 điểm sáng đến dưới 50 điểm sáng thì đều là nhất đẳng. Về phần đạt tới 50 điểm sáng, thậm chí tiếp cận 60 điểm sáng thì đều là thiên phú siêu đẳng.” Lỗ Vân cười nói.
"Vậy vượt qua 60 thì sao?"
Nghe vậy, Diệp Tinh khẽ hỏi.
"Diệp Tinh, muốn vượt qua 60 điểm sáng rất khó, đó là đã vượt qua thiên phú siêu đẳng, mỗi một người đều là thiên tài tuyệt thế." Lỗ Vân cười nói: "Đương nhiên, Diệp Tinh ngươi đi lên khẳng định có thể thông qua."
Nghe vậy, Diệp Tinh rõ ràng, cũng hiểu rõ một phần đối với bia thiên phú này.
Mọi người không ngừng kiểm tra, như Lỗ Vân nói, hầu hết người kiểm tra thiên phú đều ở nhị đẳng, tam đẳng, khi kiểm tra được một nửa, trong bọn họ mới xuất hiện hai người nhất đẳng.
Thời gian trôi qua, tiếp tục phát hiện thêm vài người nữa.
Lúc này trong một khu vực đều là người, Thủy Ngọc và Thủy Lam Nhi cũng đứng ở một chỗ, Thủy Lam Nhi cố gắng mở to hai mắt nhìn về phía xa xa.
"Chị, Diệp Tinh đại nhân đâu? Em không thể nhìn thấy hắn.” Thủy Lam Nhi hỏi.
"Diệp Tinh đại nhân còn đang tìm ngươi a?" Bỗng nhiên một tiếng cười truyền đến, sau đó mấy người mặc quần áo lộng lẫy vừa vặn đi tới phía sau.
"Hừ! Ta không thèm để ý đến ngươi.” Thủy Lam Nhi thở phì phò.
Nhìn sắc mặt của cô bé rõ ràng đẹp hơn một phần so với trước đây, đây là kết quả hấp thu linh lực bên trong quả Băng Mạch.
"Yo, lá gan của đứa con hoang này lớn hơn rất nhiều a." Cô gái mặc quần áo lộng lẫy liếc nhìn Thủy Lam Nhi.
"Minh Lan ngươi xem, Kim Nguyên ca sắp xuất hiện rồi." Bỗng nhiên, một người bên cạnh cô gái mặc quần áo lộng lẫy vội vàng nói.
Nhất thời ánh mắt Minh Lan nhìn lại, ánh mắt sáng ngời.
"Ha ha, Minh Lan, Kim Nguyên ca là đệ nhất thiên tài tộc Hàn Nguyệt chúng ta, khẳng định có thể thắp sáng rất nhiều bia thiên phú."
"Lần này Kim Nguyên ca nhất định sẽ vang danh kinh người."
Mấy người bên cạnh thiếu nữ quần áo lộng lẫy cười nói.
Bởi vì, bọn họ đều biết Minh Lan cùng Kim Nguyên có quan hệ rất tốt.
Đúng lúc này, cách đó không xa có một thanh niên đi tới.
"Anh." Nhìn thấy thanh niên này, Minh Lan nhất thời hô.
Đợi đến khi thanh niên đi tới bên cạnh, Minh Lan cười hì hì hỏi: "Anh, anh nói thiên phú Kim Nguyên ca thế nào? Lần này có thể lấy được danh hiệu đệ nhất hay không?"
Anh trai cô rất hiểu biết về những thiên tài này.
"Nếu không có gì ngoài ý muốn, Kim Nguyên hẳn là thiên phú siêu đẳng, trong tộc ngoại trừ anh ta ra, hẳn là không có thiên phú siêu đẳng thứ hai." Thanh niên hơi suy nghĩ một chút nói.
Ánh mắt của anh ta nhìn về phía quảng trường khổng lồ.
Minh Lan hỏi một câu, ánh mắt cũng gắt gao nhìn chằm chằm phía dưới, dưới ánh mắt của mọi người, tay phải Kim Nguyên dán lên bia thiên phú, nhất thời toàn bộ điểm sáng trên bia thiên phú chớp động, sau đó không ngừng tăng lên, những điểm sáng này vượt qua tốc độ hơn 500 mét mới từ từ dừng lại.
Cuối cùng điểm sáng dừng ở chỗ 580 mét mới cố định được.
"Kim Nguyên, thắp sáng 58 điểm sáng. Cấp độ: Siêu đẳng.” Vị trưởng lão kia tiến lên trực tiếp tuyên bố.
Lúc này trên mặt vị trưởng lão này còn mang theo một nụ cười.
Kim Nguyên tiến vào hàng ngũ thiên phú siêu đẳng, thiên phú như vậy tương lai trở thành cường giả bất tử cảnh cũng không khó.
“Ha ha, Kim Nguyên đại ca quả nhiên lợi hại!”
“Đều đạt tới thiên phú siêu đẳng rồi!”
"Tương lai Kim Nguyên ca tất nhiên sẽ trở thành cường giả đỉnh cấp của tộc ta."
Nhất thời mọi người tộc Hàn Nguyệt hoan hô một trận, Minh Lan cũng mang vẻ mặt kiêu ngạo.
"58 điểm sáng sao? Tộc Hàn Nguyệt này quả thật có người có thiên phú cường đại. " Diệp Tinh cũng đang nhìn.
Đúng lúc này, bỗng nhiên trên tấm bia đá tản ra một trận quang mang.
“Tấm bia đá sinh ra dao động, đây là dấu hiệu bảo vật sắp xuất hiện!”
"Không biết sẽ có bảo vật gì ban cho Kim Nguyên."
Nhất thời trong đám người phát ra từng tiếng kinh hô.
– Đây là bảo vật mà Thủy Ngọc nói sao? Trong lòng Diệp Tinh khẽ động, cẩn thận nhìn tình cảnh xa xa.
Tấm bia đá hiện lên dao động, sau đó một thanh trường kiếm nhanh chóng bay ra, đi tới trước mặt Kim Nguyên, Kim Nguyên hưng phấn lập tức nắm trong tay.
– Không biết là phẩm cấp gì nhỉ? Diệp Tinh thầm nghĩ.
Chương 824 Ấn ký bia đá 1
Thanh trường kiếm kia bị một tầng dao động kỳ dị bao phủ, hắn cũng không phát hiện ra.
"Không tồi, Kim Nguyên, hảo hảo tu luyện, thiên phú tuy quan trọng, nhưng nếu không cố gắng, thành tựu cũng sẽ có hạn." Trưởng lão tộc Hàn Nguyệt nhìn Kim Nguyên mỉm cười nói.
\- Vâng, trưởng lão! Kim Nguyên cung kính đáp.
Trên mặt anh ta mang theo sắc vui, lui sang một bên, đến lúc này, thiên phú kiểm tra của tộc Hàn Nguyệt chấm dứt toàn bộ.
Một người thiên phú siêu đẳng, năm người thiên phú nhất đẳng, những người khác đều là thiên phú nhị đẳng, thiên phú tam đẳng.
Xoẹt!
Đúng lúc này, bỗng nhiên một thanh niên nhân tộc trên đầu có sừng vàng, trên mặt bên phải còn có bí văn kỳ bí màu vàng bay ra, nhanh chóng đi tới quảng trường.
“Là thanh niên nhân tộc!”
"Mỗi một lần bia thiên phú mở ra, đều có những thanh niên nhân tộc tới nơi này kiểm tra."
"Nhưng mà bọn họ cần phải nộp phí kiểm tra rất lớn."
Rất nhiều người tộc Hàn Nguyệt nhìn, trên mặt bọn họ cũng không có vẻ kinh ngạc gì, chuyện này đã quá quen thuộc.
Thanh niên một sừng tiến lên, mỉm cười nói: "Trưởng lão Hắc Y, ta đến kiểm tra thiên phú một chút."
Tay phải anh ta vung lên, lập tức một cái nhẫn không gian bay ra, bên trong tự nhiên là phí kiểm tra.
1 tỷ Hàn Nguyệt tệ, cũng không phải là con số nhỏ gì. Có thể tới nơi này kiểm tra, thân phận, địa vị tự nhiên cũng không thấp.
Kiểm tra một chút, vị trưởng lão kia gật đầu.
Khóe miệng thanh niên mang theo nụ cười, sau đó trực tiếp tiến lên, vươn tay phải của mình ra.
Ầm ầm!
Ánh sáng cực lớn trên bia thiên phú nhanh chóng chớp động, bắt đầu nhanh chóng tăng lên. Lần này mãi đến hơn 500 mét mới chậm lại.
Cuối cùng, mãi cho đến khi 560 mét mới chấm dứt dao động.
“56 điểm sáng, đây là thiên phú siêu đẳng!”
"Cũng chỉ chênh lệch Kim Nguyên 2 điểm."
"Tộc Hàn Nguyệt chúng ta chỉ có một thiên tài thiên phú siêu đẳng, hiện tại người nhân tộc đầu tiên kiểm tra đã đạt tới rồi."
"Các trưởng lão đã nói rồi, nhân tộc đúng là nơi thiên tài tụ tập tộc, Hàn Nguyệt chúng ta xa xa không bằng bọn họ."
Rất nhiều người tộc Hàn Nguyệt nhìn ánh sáng chói mắt trên bia thiên phú, đều nắm nắm tay, trong mắt bọn họ lại không có vẻ uể oải, mà tràn đầy ý chí chiến đấu!
Tộc Hàn Nguyệt luôn bảo trì kiêu ngạo chi tâm, cho rằng mình tuyệt đối là một trong những tộc có thiên phú mạnh nhất.
Nhân tộc càng xuất hiện nhiều thiên tài, ngược lại càng khơi dậy ý chí chiến đấu trong lòng bọn họ!
Xoẹt...
Bia thiên phú khẽ run, lập tức lại có một đạo quang mang chớp động, lập tức một hạt châu màu tím đi tới trong tay vị thanh niên kia.
“Lại xuất hiện bảo vật rồi!”
"Miễn là điểm sáng vượt qua 55 điểm thì sẽ có bảo vật xuất hiện."
Mọi người đang nhìn hạt châu màu tím.
Thanh niên một sừng mỉm cười,dường như rất hưởng thụ ánh mắt của mọi người, anh ta thu lại hạt châu màu tím, rời khỏi khu vực bia đá.
Sau đó lại có một vị thanh niên nhân tộc khác bay ra.
Lúc này, anh ta tổng cộng thắp sáng 51 điểm sáng, thiên phú cũng đạt tới siêu đẳng, chỉ là cũng không có bảo vật gì xuất hiện.
Sau đó từng thanh niên nhân tộc tiến lên, lại xuất hiện 10 người, trong đó tất cả 7 người đều là thiên phú siêu đẳng!
"Không nghĩ tới ở chỗ này còn có thể gặp được người quen." Diệp Tinh ở trên đài cao nhìn.
Thực tế, dám tới nơi này kiểm tra đều là thiên tài đỉnh cấp của nhân tộc, thậm chí Diệp Tinh nhận ra một thanh niên chính là thiên tài hư không cảnh mà thành Thời Không bồi dưỡng.
Những người khác cũng là điện Hồn Thiên cùng tháp Hư Thủy cùng với một vài gia tộc cường đại.
Không có thiên phú còn đi lên kiểm tra, đó chính là mất mặt.
Vụt!
Chờ hơn 10 người kiểm tra xong, lại có một thanh niên bay ra.
Người thanh niên này giống như tộc Viên Nhân, cả người có bộ lông màu vàng, dáng người cường tráng, trên mặt có ba con mắt.
\- Là anh ta! Nhìn thấy người thanh niên này, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra một tia kinh ngạc.
Viên Côn, thiên tài đỉnh cấp điện Hồn Thiên, người ba mắt tộc Viên Nhân, anh ta là đệ nhất thiên tài đạo tắc cảnh của điện Hồn Thiên, lúc trước vô cùng chói mắt, một người dẫn đầu các thiên tài khác.
So sánh ra, anh ta thậm chí đều phải mạnh hơn Vô Ngân, Lư Vân Đạt một đoạn.
Hiện tại khoảng cách anh ta đột phá đến hư không cảnh đã qua 5000 năm thời gian, không nghĩ tới giờ lại đi tới nơi này.
Diệp Tinh đối với thiên tài trước kia của nhân tộc cũng hiểu rõ một chút, Viên Côn lúc trước chói mắt như vậy, hắn tự nhiên cũng biết một ít.
\- Viên Côn này cũng là thiên tài đỉnh cấp của nhân tộc, đáng tiếc không có cơ hội xuống tay!
Trong đám người, một người đàn ông trung niên khuôn mặt bình thường nhìn chằm chằm Viên Côn, sâu trong đáy mắt chớp động lãnh quang.
Thiên tài đạt tới cấp độ Viên Côn đủ để lên danh sách tất sát của tộc bọn họ. Chỉ là, so với Diệp Tinh, Viên Côn xếp hạng thấp hơn một chút.
"Đó là... Viên Côn?" Lúc này thanh niên bên cạnh thiếu nữ quần áo lộng lẫy kinh ngạc nói.
\- Anh, Viên Côn là ai ? Minh Lan cũng đang nhìn thanh niên người vượn kia, khó hiểu hỏi.
Chương 825 Ấn ký bia đá 2
Thanh niên Minh Khải giải thích: "Viên Côn là thiên tài vô cùng chói mắt của nhân tộc mấy ngàn năm trước, đủ để đứng ở vị trí đỉnh cao của nhân tộc."
Nghe vậy, Minh Lan nhất thời hỏi: "Vậy so với Kim Nguyên ca thì sao?"
"Không thể so sánh được." Minh Khải lắc đầu: "Thiên tài đỉnh cao của nhân tộc không phải người chúng ta có thể so sánh."
Anh ta vẫn luôn cảm thấy hứng thú đối với thiên tài nhân tộc, thường xuyên thu thập tin tức của bọn họ, cho nên tương đối hiểu rõ.
Dưới ánh mắt mọi người, Viên Côn trực tiếp tiến lên, khuôn mặt anh ta lạnh lùng, tay phải trực tiếp dán lên tấm bia đá khổng lồ.
Xoẹt...
Toàn bộ đáy bia thiên phú chợt có một ánh sáng chói mắt tản mát ra, những ánh sáng kia đang dùng tốc độ cực kỳ kinh người đi lên
“Tốc độ thật nhanh!”
"Tốc độ ban đầu càng nhanh, số lượng điểm sáng phía sau cũng sẽ càng nhiều, dựa theo xu thế như vậy, hẳn là có thể vượt qua 600 mét!"
“Đây là thiên tài nào của nhân tộc vậy?”
Tất cả tộc Hàn Nguyệt đều bị tốc độ này làm cho kinh hãi.
Trước đây không có ai đạt đến tốc độ như vậy.
Dưới ánh mắt mọi người, ánh sáng này cuối cùng dừng ở độ cao 780 mét!
“Trời ạ, 78 điểm, còn nhiều hơn Kim Nguyên 20 điểm!”
"Đây là thiên phú gì?"
Mọi người đều thán phục.
Xoẹt...
Bia thiên phú khổng lồ dao động, sau đó lại có ba điểm sáng kỳ dị xuất hiện, điểm sáng này giống như bông tuyết, nhanh chóng bay tới trước mặt Viên Côn.
"Ấn ký bia đá! Là ấn ký bia đá!"
“Xuất hiện tận ba cái lận!"
Lúc trước vẫn luôn bình tĩnh hiện tại tất cả cao tầng tộc Hàn Nguyệt đều đứng lên, Lỗ Vân bên cạnh Diệp Tinh cũng như thế, nhìn về phía ấn ký bia đá, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.
Trong nháy mắt, mấy vị trưởng lão trên quảng trường cơ hồ đồng thời đi tới trước mặt Viên Côn, bọn họ hiển nhiên là muốn mua ấn ký này.
" Lỗ Vân, những ấn ký bia đá này là cái gì?” Diệp Tinh nhìn bộ dáng kích động của những trưởng lão xa xa kia, tò mò hỏi.
Thu hồi ánh mắt, Lỗ Vân giải thích: "Diệp Tinh, những ấn ký bia đá này cũng là một loại bảo vật, chỉ cần thắp sáng bia thiên phú vượt qua 75 điểm liền có cơ hội xuất hiện. Cũng có thể xuất hiện bảo vật khác, cũng có thể xuất hiện ấn ký bia đá. Về phần tác dụng mà nói, đây là cơ mật của tộc ta, không tiện nói với ngươi.”
\- Cơ mật? Nghe vậy, nhất thời trong lòng Diệp Tinh chuyển động rất nhiều suy nghĩ.
\- Xem ra cao tầng tộc Hàn Nguyệt này rất để ý đối với ấn ký bia đá này!
Nhìn bộ dáng của những trưởng lão Diệp Tinh có thể suy đoán ra tầm quan trọng của ấn ký bia đá này.
Suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên trong mắt Diệp Tinh xuất hiện một tia quang mang.
Hắn trực tiếp đứng dậy.
"Diệp Tinh, ngươi làm gì vậy?" Lỗ Vân tò mò nói.
Nhìn phương hướng Diệp Tinh đi tới, ông ta nhất thời kinh ngạc nói: "Diệp Tinh, ngươi cũng có hứng thú đi kiểm tra thiên phú của mình sao?"
Lúc trước nhìn Diệp Tinh dường như cũng không có hứng thú gì mấy, nếu không khẳng định đã sớm đi quảng trường kiểm tra rồi.
Diệp Tinh mỉm cười, nói: "Nếu đã tới nơi này, sự kiện lớn như vậy tôi cũng không muốn bỏ qua."
Nói xong hắn đi thẳng ra ngoài.
Lúc này ở chỗ đám người Minh Lan, Minh Lan vẻ mặt ngốc nghếch nhìn tình cảnh xa xa.
"Đây ... Đây là thiên phú đỉnh cấp nhân tộc sao? Còn có ấn ký bia đá!"
Vượt qua Kim Nguyên tận 20 điểm, thậm chí còn làm cho ấn ký bia đá vô cùng thần bí trong tộc lộ ra!
Tộc Hàn Nguyệt bọn họ có một quy định, chỉ cần có thể làm cho bia thiên phú xuất hiện một tấm ấn ký, liền có thể lập tức đạt được bồi dưỡng tốt nhất.
Đang lúc cô ta khiếp sợ, bỗng nhiên bên cạnh một tiếng hoan hô vang lên.
"Diệp Tinh đại nhân, chị, là Diệp Tinh đại nhân." Thủy Lam Nhi vui sướng nhìn bóng dáng xa xa đang đi tới quảng trường.
Minh Lan nghe được giọng nói Thủy Lam Nhi, ánh mắt cũng nhìn qua.
Cô ta nhìn thấy khuôn mặt vô cùng trẻ tuổi kia, nhất thời nhịn không được nói: "Đồ con hoang kia, đó chính là Diệp Tinh đại nhân mà ngươi vẫn luôn nhắc tới? Hắn hiện tại mới ở hư không cảnh?"
Lúc trước cô ta còn cho rằng Diệp Tinh đại nhân đang ở bất tử cảnh, tối thiểu cũng chỉ có chân linh cảnh đi!
"Là Diệp Tinh! Thật sự là Diệp Tinh! Hắn cũng tới tộc chúng ta!”
Thế nhưng, lời cô ta còn chưa nói hết, bên tai bỗng nhiên truyền đến giọng nói vô cùng khiếp sợ của Minh Khải.
"Anh, làm sao vậy? Anh biết Diệp Tinh này?" Minh Lan tò mò hỏi.
Cô ta vẫn chưa nghe thấy giọng nói khiếp sợ của anh trai mình bao giờ.
Minh Khải gật gật đầu, trong mắt còn mang theo một tia kinh dung, anh ta hít sâu một hơi nói: "Biết. Diệp Tinh này là đệ nhất thiên tài hư không cảnh mà nhân tộc bồi dưỡng ở giai đoạn này.
"Thứ hai... Ngày đầu tiên..."