Nhưng nhóm Diệp Tinh cũng không để ý đến ông ta.
Mười ngày tìm kiếm bảo vật, bọn họ cũng gặp không ít cường giả tới đây thử vận may rồi.
“Đó là... Diệp Tinh?” Người đàn ông trung niên nhìn thấy Diệp Tinh thì hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó cả người lại lộ ra vẻ mừng rỡ.
“Diệp Tinh tới Bất Tử giới?” Bóng dáng này đứng đằng xa, nhìn về phía này, nhanh chóng bấm máy truyền tin trong tay.
“Liên lạc với chủ nhân!”
...
Đây là một vùng lãnh thổ rộng lớn bát ngát, các thế lực lớn không ngừng tranh đấu, sức trẻ không ngừng vươn lên.
Lãnh thổ của nhân tộc rất lớn, không ai dám nói mình đã đi tất cả các vị diện.
Nơi này có một phủ đệ rất lớn, bên trong phủ có một người đang ngồi, thân thể tỏa ra một luồng dao động mạnh mẽ, hiển nhiên là một cường giả Bất tử cảnh.
“Hả?” Bỗng nhiên vị cường giả này Bất tử cảnh này cúi xuống nhìn đồng hồ đeo tay, trong mắt lộ ra chút ngạc nhiên.
“Thiên tài tuyệt thế của nhân tộc lại xuất hiện ở Bất Tử giới của đại lục Tân Nguyệt?” Vị cường giả Bất tử cảnh này nhìn giống như một người sói, cả người phủ một lớp lông vàng, nhưng hình dáng cũng giống con người.
Không ai biết người này thuộc về một tộc quần khác!
Mặc dù muốn xâm nhập vào những tộc quần khác là một chuyện rất khó, nhưng nếu như bỏ công bỏ sức, tiêu tốn một khoảng thời gian nhất định thì vẫn có thể làm được.
“Ankanda đã lĩnh ngộ được đạo tắc thời gian, thực lực ở trong nhóm cường giả Bất tử cảnh cũng coi như là cường đại, là một trong hai người mạnh nhất mà ta kiểm soát. Hắn nắm giữ cấm đoán thời gian, thậm chí còn được ban tặng bảo vật kia, cũng là một trong những thiên tài thích hợp làm ám sát nhất! Bây giờ tình cờ lại gặp được Diệp Tinh, thế này chẳng lẽ là đến cả ông trời cũng muốn tên Diệp Tinh này chết sao?”
Người đàn ông người sói nghĩ tầm, trong mắt đều là vẻ kích động và vui sướng.
“Sau khi giết chết Diệp Tinh thì Ankanda hoàn toàn có cơ hội chạy thoát. Hơn nữa, chỉ cần giết chết được Diệp Tinh thì cho dù Ankanda có chết thì cũng coi như xứng đáng.”
Ở giai đoạn này, nhân tài nổi bật nhất của nhân tộc không còn nghi ngờ gì nữa mà chính là Diệp Tinh và Hỗn Vũ, hai người này trong tương lai hoàn toàn có thể trở thành cường giả Bất Tử cảnh!
Thậm chí, hai người đó đều có xác suất trở thành đại đạo chi chủ!
Nếu như trở thành đại đạo chi chủ thì thực lực của nhân tộc sẽ mạnh hơn rất nhiều, đây không phải là điều bọn họ muốn nhìn thấy.
Vốn dĩ bên cạnh Diệp Tinh có Mặc Uyên bảo vệ, bọn họ không có cơ hội, hầu hết các thủ đoạn ám sát đều không thành công.
Nhưng Ankanda lại có một bảo vật mạnh mẽ, cộng thêm cả Thời gian tĩnh chỉ (Thời gian ngừng lại), ông ta có đến hơn 80% có thể giết chết Diệp Tinh!
“Dùng tất cả mọi thủ đoạn, bằng mọi giá phải giết được Diệp Tinh!” Người đàn ông người sói hơi suy nghĩ một chút, sau đó nhanh chóng ra lệnh!
Theo ý kiến của người này thì Diệp Tinh hoàn toàn xứng đáng để Ankanda dốc toàn bộ thực lực đi ám sát. Hơn nữa, bọn họ đang ở Bất Tử giới, cho dù Ankanda có bị bại lộ thì cũng có chút cơ hội chạy thoát!
Đây là một cơ hội ngàn năm có một, chắc chắn không ai có thể bỏ qua!
...
Bên trong Bất Tử giới, người đàn ông lân giáp kia vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi.
“Hả? Chủ nhân ra lệnh rồi?” Ông ta lập tức nhìn thông tin trên đồng hồ, trên mặt không có chút gợn sóng: “Đánh chết Diệp Tinh?”
“Bên cạnh Diệp Tinh là Mặc Uyên, thực lực của Mặc Uyên tương đương với ta, nếu như ta và hắn giao thủ thì sẽ bại lộ thực lực.” Người đàn ông trung niên bình tĩnh phân tích.
Ông ta dừng lại một chút, sau đó nhanh chóng bay về phía nhóm Diệp Tinh.
“Hả?” Nhóm người Diệp Tinh đang bay thì Mặc Uyên bỗng nhíu mày một cái, ông ta nhìn về phía cách đó không xa, có một người đàn ông đang bay tới phía này.
“Ha ha, Diệp Tinh?” Người đàn ông nhìn thấy nhóm người Diệp Tinh thì mỉm cười chào hỏi.
“Ngươi là?” Mặc Uyên đứng chắn trước mặt Diệp Tinh, khẽ nhíu mày nhìn người đàn ông vừa xuất hiện.
Trên người người đàn ông kia tản ra một luồng khí thế vô cùng mãnh liệt, thậm chí còn không thấp hơn ông ta.
“Ta là...”
Người đàn ông mang theo vẻ tươi cười, sau đó, trước mặt ông ta bỗng nhiên xuất hiện một quả cầu màu trắng.
Bùm!
Ngay giây phút đó, quả cầu màu trắng ki bỗng tỏa ra một sức ép khủng khiếp, điên cuồng áp sát Mặc Uyên!
Sức ép khủng khiếp đến mức không thể nào ngăn cản.
“Không ổn!” Cảm nhận được sức ép này, sắc mặt Mặc Uyên lập tức biến sắc.
Chuyện đầu tiên Mặc Uyên muốn làm chính là đẩy Diệp Tinh ra xa.
“Định!”
Ngay lúc này, một giọng nói vang lên trong hư không, sau đó mọi thứ xung quanh đột nhiên dừng lại.
Giọng nói bên tai biến mất, vẻ mặt kinh hoàng của Mặc Uyên cũng dừng lại, khí lưu màu đen cũng không chuyển động nữa.