Lên đến đại học vì mẹ bị bệnh nặng, Diệp Tinh lựa chọn bỏ học, hai năm sau khi tận thế đen tối bùng nổ. Mà trong tận thế giãy dụa tận tám năm thì Diệp Tinh trọng thương mà chết.
"Sống lại!"
Nhìn đến đây, bỗng nhiên Diệp Tinh khẽ động trong lòng, nơi này dường như đang lặp lại quỹ tích vận mệnh của hắn một lần nữa.
"Kế tiếp sẽ là tình cảnh mình sống lại sao?" Diệp Tinh cẩn thận quan sát.
Nhưng mà lúc này ý thức của hắn bỗng nhiên trở nên ảm đạm, trước mắt một mảnh tăm tối lại mở ra, hắn dường như đi tới một khu vực thật lớn.
"Nơi này là nơi nào?"
Diệp Tinh nghi hoặc tình cảnh trước mắt.
Thiên địa nghiền nát, tràn ngập vô số khí lưu hỗn độn, màu đen bao phủ chân trời, chỉ có từng ánh sáng yếu ớt chớp động, trên trời rất nhiều khe nứt xuất hiện. Liếc mắt một cái, dường như phiến thiên đại này sắp bị phá vỡ.
"Nơi này ở đâu?"
“Làm sao mà mình lại cảm thấy dao động trong này rất quen thuộc?"
Diệp Tinh dường như chỉ là một ý thức, yên lặng nhìn về phía nơi này.
"Diệp Tinh... Diệp Tinh..."
Bên tai bỗng nhiên truyền đến từng tiếng gọi, giọng nói này rất quen thuộc, lại giống như hư vô mờ ảo. Diệp Tinh mê mang mở mắt, nhìn bốn phía.
Trên đài cao, hiền giả vận mệnh ngồi xếp bằng, ở bên cạnh, một dòng sông màu trắng mênh mông xuất hiện, dòng sông màu trắng kia cũng không phải là một con sông hoàn chỉnh, mà là chia làm từng nhánh sông nhỏ.
Bên người Diệp Tinh đều là những thanh niên khác đang ngồi xếp bằng, trên mặt bọn họ đều có một tia mê mang, dường như cũng vừa tỉnh lại trong mê mang.
"Mình đang tiếp nhận giảng đạo của hiền giả vận mệnh sao?"
Sửng sốt một chút, trong nháy mắt Diệp Tinh phản ứng lại.
"Vừa rồi là cái gì vậy? Kiếp trước của mình? Thế nhưng tình cảnh xuất hiện sau đó là gì?"
Vừa rồi hắn một lần nữa trải qua tình cảnh kiếp trước, nhưng sau khi chết cũng không có sống lại, mà là đi tới khu vực bị nghiền nát.
"Đột nhiên xuất hiện? Nhưng tại sao mình lại có một cảm giác rất quen thuộc?" Diệp Tinh âm thầm nói.
Những tình cảnh kia giống như bị đánh thức trong nơi ẩn nấp ở chỗ sâu nhất trong trí nhớ của hắn,.
"Nếu đó là những gì mình đã trải qua thì sao?" Vậy khi đó là khi nào?" Diệp Tinh hít sâu một hơi. Hắn nhìn về phía bốn phía, trên mặt mỗi người đều có một tia mê mang.
"Có lẽ chỉ là một chút ảo giác?"
Nhìn những người khác dường như cũng đều đã trải qua cái gì đó.
"Hả? Đạo tắc vận mệnh của ta hình như đã tiến bộ rất nhiều.”
“Ha ha, ta đều ngưng tụ được phân thân đạo tắc thứ tư rồi!"
Mê mang qua đi, trên mặt những thanh niên kia lại lộ ra vẻ kích động, một số người thậm chí không nhịn được nói.
Rất nhiều suy nghĩ chợt lóe rồi biến mất trong đầu, Diệp Tinh cũng kiểm tra đạo tắc vận mệnh của mình một chút, trong mắt hắn nhất thời có vui sướng không thể che dấu được.
"Hiền giả vận mệnh giảng đạo một tháng, hai mươi ngày trước mình ngưng tụ thành công phân thân đạo tắc, mười ngày tiếp theo hình như mình tiến bộ nhiều hơn so với hai mươi ngày trước rất nhiều!"
Hắn không chỉ ngưng tụ ra phân thân đạo tắc thứ hai mà đạo tắc vận mệnh cũng tiến bộ một mảng lớn.
Lúc này cách thời gian hắn ngưng tụ ra phân thân đạo tắc thứ ba một đoạn, ít nhất cũng tiến được một phần mười rồi!
Phân thân đạo tắc,mỗi một lần nhưng tụ một bản,cho dù nắm giữ đạo tắc vận mệnh hoàn chỉnh, phân thân thuật tu luyện tới đỉnh phong thì ngưng tụ phân thân cũng là có hạn.
Lập tức tiến tới một phần mười, có thể thấy được đạo tắc vận mệnh của Diệp Tinh tiến bộ rất lớn!
Không chỉ nắm giữ hoàn toàn hạt giống hư không, Diệp Tinh cũng đã nắm giữ hơn phân nửa đạo chi tâm của đạo tắc vận mệnh! Thậm chí chỉ cần một tháng!
Đạo tắc vận mệnh rất là đặc thù, hiện tại chỉ cần ngưng tụ phân thân đã có lợi rất nhiều cho Diệp Tinh.
Diệp Tinh biết đạo tắc vận mệnh có thể cùng bất kỳ một hệ đạo tắc khác tạo thành đại đạo, trong rất nhiều đạo tắc chỉ có đạo tắc vận mệnh mới có thể làm được điều này.
Lúc Diệp Tinh đang vui sướng thì trên chỗ ngồi thứ tám, trên mặt Khôn Ly kia cũng tràn đầy vẻ hưng phấn.
"Ha ha, đạo tắc vận mệnh của mình rốt cục cũng đạt tới cực hạn! Chỉ thiếu một bước cuối cùng là có thể đột phá!" Khôn Ly kích động.
Thực tế, đạo tắc vận mệnh của hắn lúc trước chỉ cách đạt tới cực hạn có một đoạn nhỏ, ở chỗ này có thể đạt tới bước cuối cùng là rất bình thường.
"Trong đầu mình còn có rất nhiều cảm ngộ, nói không chừng trở về bế quan một chút là có thể hoàn toàn nắm giữ đạo tắc vận mệnh, thậm chí đột phá đến bất tử cảnh!"
Trong mắt Khôn Ly tràn đầy chờ mong. Bất tử cảnh, đó là cảnh giới mà anh ta luôn tha thiết có được, trước kia anh ta không có bất kỳ nắm chắc nào, nhưng hiện tại lại gia tăng hơn rất nhiều.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, bỗng nhiên thiên địa biến sắc, một cỗ dao động của đạo tắc mãnh liệt bỗng nhiên đánh tới, bao phủ một mảnh khu vực.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!