Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ - Diệp Tinh (FULL)

“Tiểu Đình, ngày mai anh đưa em đi làm thủ tục nhập học.” cậu bé cười nói. 

“Thật ư?” Nghe vậy, trên mặt cô bé lập tức lộ ra vẻ vui mừng. 

“Ừ, bây giờ em đã khôi phục bình thừng, tất nhiên có thể đi học.” Cậu bé cười nói. 

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, vận mệnh của hai anh em họ đã xảy ra thay đổi cực lớn. 

... 

“Tức nhưỡng trên Hàn Vân Tinh.” Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng. 

“Không biết ở nơi nào?” 

Mặc dù có khả năng có tức nhưỡng, nhưng cũng có khả năng số tức nhưỡng đó đều bị cha cậu bé lấy đi rồi. 

Tức nhưỡng đối với hắn mà nói vô cùng trân quý, vậy nên trước khi rời đi hắn đã để lại cho hai anh em họ một lượng lớn tài nguyên tu luyện, số tài nguyên đó đủ để cho hai anh em họ tu luyện tới Thiên Huyền Cảnh đỉnh phong. 

Số tài nguyên đó đối với Diệp Tinh mà nói hoàn toàn là hạt cát trong sa mạc, căn bản không đáng nhắc tới. 

Trong lòng nghĩ vậy, phi hành khí nhanh chóng bay tới một nơi. 

Đây là một tòa cung điện được xây dựng theo kiến trúc cổ xưa, chỉ có điều trên đó có rất nhiều vết xước, lốm đốm loang lổ, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng. 

Nếu dùng tay chạm một cái, hoàn toàn có thể cảm nhận được cảm giác lạnh đến thấu xương của tòa cung điện mục nát này. 

Đây là một di tích viễn cổ tồn tại trên trái đất, Diệp Tinh cũng lấy được vài thứ trong đó. 

Lúc này nơi đây giống như núi Hỗn Nguyên, hoàn toàn bị phong tỏa. 

Trước đây, sau khi Diệp Tinh rời khỏi núi Hỗn Nguyên, muốn nhanh chóng tìm tức nhưỡng, khiến cho Canh Kim Trúc khôi phục nhanh hơn, vậy nên đi qua nơi này cũng không tiến vào. 

Bây giờ cơ bản đã khám phá hết một vòng trái đất, hắn liền tiến vào nơi này xem xét. 

Nhìn cung điện bất diệt, Diệp Tinh hơi trầm tư một chút, sau đó phất tay pahir. 

Vút! 

Một luồng dao động kì lạ lóe lên, trực tiếp đánh vào cung điện. 

Ong... 

Dường như cả cung điện khẽ dao động, sau đó công kích của Diệp Tinh lập tức biến mất không thấy. 

“Phòng ngự mạnh như vậy?” Sắc mặt Diệp Tinh khẽ thay đổi. 

Trước đây thực lực của hắn yếu, lần đầu tiên tiến vào cung điện hoàn toàn không phá hủy được. 

Nhưng giờ đây hắn đã đạt tới Hư Không Cảnh đỉnh phong, quả thật thực lực đã tiến rất xa, nhưng kết quả vẫn không tạo thành bất cứ tổn hại nào cho tòa cung điện này. 

Tòa cung điện loang lổ hoen gỉ này chắc chắn đã tồn tại một thời gian rất rất dài. 

“Đi!” 

Bóng lay động, Diệp Tinh nhanh chóng đi vào trong. 

Cả tòa cung điện nhìn từ ngoài vào không to, nhưng bên trong lại rất rộng lớn, trừ đại sảnh ra, còn có tám lối đi, chia thành tám hướng. 

“Dường như tòa cung điện này có một sự thú vị rất đặc biệt.” 

Diệp Tinh kiểm tra kỹ càng, trước đây tới nơi này không cảm thấy tòa cung điện này có vấn đề gì, giờ đây thực lực của Diệp Tinh mạnh hơn, lại cảm nhận được tòa cung điện này dường như tuần hoàn theo một loại quy tắc nào đó của vũ trụ. 

Vừa đi vừa xem, rất nhanh Diệp Tinh đã đi tới một nơi. 

Nơi này có một bức tường, trên trường có một vài chữ viết, giống như trực tiếp in lên trên vậy. 

Một chút linh lực tản ra, Diệp Tinh chạm vào những chữ này. 

Ong.... 

Lúc vừa mới chạm vào, bỗng nhiên trên mấy chữ đó lóe lên một tia sáng, sau đó một số dao động vô hình bao phủ lên người Diệp Tinh, trong đầu hắn hiện lên một số thông tin. 

“Thiên đạo chi khai, địa động chi nguyên....” 

Một dòng thông tin kì lạ xuất hiện trong đầu Diệp Tinh. 

“Quyển kinh văn này có ý gì?” Diệp Tinh thầm nói trong lòng. 

Trong cung điện khổng lồ, vậy mà chỉ có một quyển kinh văn giống như quy tắc nào đó. 

Tay phải hắn nắm chặt, bí tịch sứt mẻ trước đây hắn lấy được trong cung điện cũng xuất hiện trên tay hắn. 

“Nguy cơ....động loạn....” 

“Ma trụ đen....giáng xuống....nạn.....nổi dậy......” 

Từng chữ từng chữ xuất hiện trước mặt Diệp Tinh. 

Đây là thứ trước đây hắn lấy được trong cung điện, hơn nữa thông tin ghi chép trên đó là về ngày tận thế đen tối của trái đất. 

“Hửm? Không đúng!” 

Nhìn chữ viết, trong lòng Diệp Tinh bỗng nhiên xuất hiện nghi ngờ, hắn cảm thấy bản thân mình vẫn luôn bỏ quên điều gì đó. 

“Là thứ gì?” Diệp Tinh lặng lẽ suy nghĩ, hắn nhìn cung điện tràn ngập ý vị kì lạ, trong mắt bỗng tản ra một tia sáng. 

“Lớp phòng ngự của tòa cung điện này mạnh như vậy, thậm chí đến mình cũng không phá hỏng được, nếu muốn phá hủy, ít nhất cần cường giả Bất Tử Cảnh, thậm chí có thể cường giả Bất Tử Cảnh cũng không phá được!” 

Diệp Tinh dùng tay chạm vào cung điện, dưới tay hắn, tòa cung điện này chẳng có chút phản ứng nào, căn bản không thể phá hỏng. 

“Vậy nên mình vẫn luôn hiểu sai!” 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement