Chương 599 Sự tiến bộ của một năm 2
Bây giờ hắn có thể lập tức rời đi, có điều Diệp Tinh vẫn còn có tính toán khác.
“Tiểu Ngư, em chú ý an toàn chút nhé.” Diệp Tinh dặn dò.
Hắn vung tay phải, lập tức có rất nhiều trường kiếm xuất hiện, không ngừng bay lượn trước người hắn.
“Mộc Khôn, nếu ngươi đã kiên trì tới vậy, vậy thì đừng trách chúng ta!” Lũng Mạc gầm nhẹ, nói: “Chiến đấu!”
Vút!
Thương mang vút lên, tốc độ nhanh tới cực hạn, lập tức đâm về phía Diệp Tinh, trông mục tiêu có vẻ là yết hầu của Diệp Tinh.
“Đùng đùng đoàng!”
Trong không trung, rất nhiều lôi điện điên cuồng đánh xuống, bao phủ lên Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư.
Những luồng lôi điện này giống như những tảng băng, tản ra hai loại dao động.
Đây là Vân Băng Lôi.
Vút!
Chiến đao vung lên ngang trời, một luồng quang mang khổng lồ tản ra dao động cực kì mạnh mẽ, dài tới hàng trăm mét, lập tức bổ xuống Diệp Tinh.
Phía xa, trường tiên trong tay cô gái tóc đỏ vung lên, cũng chém về phái Diệp Tinh.
Hai người khác cũng phát động công kích mạnh nhất của mình.
Nháy mắt, sáu thiên tài phát động ra công kích mạnh nhất.
Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!
Diệp Tinh vung tay phải, trường kiếm lập tức nhanh chóng bay ra.
Một thanh.... một nghìn ba trăm thanh, một nghìn năm trăm thanh....
Cuối cùng, vậy mà số trường kiếm này đã lến tới một nghìn bảy trăm thanh!
Từng thanh từng thanh bay lượn không ngừng, trực tiếp đánh tan lôi điện trước người hắn!
“Cái gì? Vân Băng Lôi của ta bị đánh tan rồi?” thấy vậy, trên mặt Mặc Tâm lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
Cô ta tự biết sức mạnh Vân Băng Lôi của mình, trước đây Diệp Tinh căn bản không ngăn được Vân Băng Lôi của cô ta, nhưng vậy mà giờ đây có thể dễ dàng đánh tan.
Vút!
Một thanh trường kiếm bay ra, nháy mắt bay tới trước mặt cô gái tóc đỏ Ellie.
“Không!” Cảm nhận được dao động của kiếm quang này, trong mắt Ellie lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.
“Tách tách!”
Tiếng da dẻ nứt vỡ vang lên, sau đó Ellie chỉ cảm thấy một dòng độc tố nhanh chóng chảy vào trong cơ thể, sức sống của cô ra nhanh chóng biến mất.
Cô ta nhìn gương mặt lạnh lùng của Diệp Tinh phía xa, không nhịn được nghĩ tới chuyện ở tửu lâu một năm trước.
Lúc đó bản thân hăng hái ra sao, chỉ cần ra tay người khác liền không dám phản kháng, ỉu xìu mà rời đi, Diệp Tinh cũng vậy.
Lúc đó Diệp Tinh trong mắt cô chỉ là một người đang ở Đạo Tắc Cảnh. Căn bản cô ta không ngờ tới rằng cuối cùng bản thân sẽ chết trong tay Diệp Tinh.
“Nên rời khỏi không gian này sớm hơn mới phải.” Ellie cười khổ trong lòng, trong đầu lóe lên một suy nghĩ cuối cùng.
“Rầm!”
Thi thể cô ta lập tức đập xuống mặt đất.
“Ellie!” thấy Ellie chết, trên mặt Mặc Tâm lộ ra vẻ cực kì giận dữ.
Trong lòng cô ta, vẫn luôn coi Ellie là em gái của mình.
“Ta muốn ngươi phải chết!”
Một công kích lôi điện khủng bố đánh ra, điên cuồng đánh về phái Diệp Tinh.
Nhưng, đối mặt với những luồng công kích này, Diệp Tinh căn bản không thèm chặn lại.
“Đùng đùng đoàng.”
Lôi điện khủng bố trực tiếp đánh lên người hắn, nhưng Diệp Tinh không quan tâm. Bóng người hắn lay động, trường kiếm vung lên, hoàn toàn đánh vỡ thương quang công kích của Lũng Mạc, sau đó một thanh trường kiếm nhanh chóng bay tưới chỗ chàng trai đứng trước Lũng Mạc đó.
Trong mắt chàng trai đó tràn ngập sự sợ hãi, sau đó hơi thở của sự sống biến mất, sau đó laijc ó một thanh trường kiếm đánh trúng người bên cạnh A Bộ Tháp.
Không ngoài dự đoán chút nào, chàng trai đó cũng chết ngay lập tức.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, sáu người bao vây tấn công Diệp Tinh chỉ còn lại 3 người.
“Cái gì? Thực lực mạnh như vậy?”
“Sao có thể? Mới chỉ qua thời gian một năm ngắn ngủi mà thôi?”
Trên mặt mấy người Lũng Mạc tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Một năm trước thực lực của Diệp Tinh còn rớt lại phía sau bọn họ, bị bọn họ tấn công chỉ có thể bị động chặn lại, nhưng vậy mà giờ đây đã có thể ra tay đánh tan công kích của bọn họ!
Lúc này trên mặt Diệp Tinh ngập tràn sự phấn khởi.
“Haha, tiến bộ cực lớn! Giờ đây thực lực của mình đã đủ để đánh bại cường giả Chân Linh Cảnh sơ kì!”
Một năm này, bản thể và phân thân của hắn vẫn luôn lĩnh ngộ dao động không gian trên đạo mạch không gian, một năm này cũng là lúc thời gian mà hắn tiến bộ lớn nhất, tương đương với việc hắn lĩnh ngộ tháp đại đạo Tam Thiên trong mấy tháng liền.
Ở trong thành Thời Không, Diệp Tinh không nỡ, tiết kiệm chút, nhưng lĩnh ngộ đạo mạch không gian lại không kiêng nể gì, thực lực cũng tiến bộ cực kì nhanh.
Cộng với phòng ngự mạnh mẽ trên người hắn, căn bản Diệp Tinh không thèm để ý tới mấy người này, vậy nên hắn lựa chọn ở lại không gian.
Sau khi giết chết chàng trai của cung Thần Nguyên đó, ánh mắt Diệp Tinh chuyển động, sau đó lập tức đánh về phía Lũng Mạc.
Vút! Vút! Vút!
Từng thanh trường kiếm đánh ra, toàn bộ bao vây lấu Lũng Mạc mà đánh.
“Đáng chết!” sắc mặt Lũng Mạc rất khó coi, vội vàng ngăn lại, trường thương bỏ đi trong tay đang không ngừng ngăn chặn từng thanh trường kiếm lại.