Chương 586 Quả Không Gian đến tay
Ánh mắt bọn họ nhìn về phía xa xa.
Xoẹt...
Bỗng nhiên có một trận dao động trong hư không, sau đó có rất nhiều điểm sáng tổ hợp thành một gốc cây nhỏ.
\- Xuất hiện rồi! Nhìn thấy cây nhỏ này, trong mắt mọi người nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ.
Soạt...
Sau khi cây xuất hiện liền không ngừng dao động, nhanh chóng lớn lên.
\- Quả Không Gian sắp xuất thế rồi sao? Diệp Tinh cũng đang nhìn cây nhỏ này, thân thể căng thẳng, chuẩn bị tùy thời ra tay.
Cây thần Thời không trước khi xuất thế sẽ có hai bộ phận, một là quả Không Gian, một là quả Thời Gian, hơn nữa mỗi 1 loại quả sẽ xuất hiện bốn quả.
Nếu là tập hợp đủ quả Không Gian, quả Thời Gian, ở cuối cùng tỷ lệ đạt được quả Thời Không thành công sẽ tăng lên rất nhiều, đây là quy tắc vô số năm qua.
Soạt...
Cây nhỏ run rẩy, sau đó hóa thành bốn đạo quang mang, nhanh chóng khuếch tán bốn phía .
\- Quả Không Gian!
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Cơ hồ cùng một lúc, hơn mười bóng dáng nhanh chóng bay ra, trực tiếp chia làm bốn bộ phận, nhanh chóng bay về phía bốn đạo quang mang này.
Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư cũng như thế, ở bên cạnh bọn họ còn có bốn bóng dáng khác, một người là thanh niên cường tráng Khôi Nham kia, một là thiếu nữ tóc đỏ Ellie, hai người khác chính là anh em Côn quân, Côn Lan.
\- Tiểu tử, ngươi còn dám cùng ta tranh đoạt quả Không Gian này? Khôi Nham nhìn Diệp Tinh gầm nhẹ.
Vù!
Chiến đao huy động, dao động khủng bố phát ra, đao mang vô cùng sắc bén thậm chí dài tới gần trăm mét, nhưng lại trực tiếp chém về phía Côn quân.
\- Tiểu Lan, liên hợp ngăn cản!
Sắc mặt Côn Quân khẽ biến, vội vàng huy động trường côn trong tay, cùng Côn Lan liên hợp ngăn cản.
"Ầm!"
Trường côn đánh vào đao mang, lại giống như ngọn núi khổng lồ đè vào, làm cho bàn tay Côn Quân đều có chút tê dại, thân thể trực tiếp lùi lại 7, 8 bước.
Côn Lan bên cạnh càng là không chịu nổi, một mực lùi lại mấy chục bước, một đao đánh lui anh em Côn Quân, Côn Lan, Khôi Nham lại huy động chiến đao, nhanh chóng đánh về phía Diệp Tinh.
Đao mang hoành không, tản ra uy lực so với lúc trước anh ta công kích Diệp Tinh mạnh hơn rất nhiều.
Bên kia, thiếu nữ tóc đỏ Ellie đang công kích Lâm Tiểu Ngư, khuôn mặt lạnh lùng nói: "Chỉ là đạo tắc cảnh đỉnh phong còn dám tranh đoạt quả Thời Không với chúng ta, thật sự là không biết tự lượng sức mình!"
Ầm ầm!
Dứt lời, bỗng nhiên một lĩnh vực vô cùng khủng bố tản ra, dưới cỗ lĩnh vực này, thiếu nữ tóc đỏ Ellie lại cảm thấy tốc độ của mình lập tức chậm lại.
"Đây là cái gì?" Sắc mặt cô ta nhất thời đại biến.
Không chỉ có cô ta, lúc này Khôi Nham cũng trong nháy mắt cảm nhận được lĩnh vực khủng bố này.
Mười hai lần lĩnh vực Hắc Diệu, Diệp Tinh hiện tại hoàn toàn mở nó ra!
Vút! Vút! Vút!
Trong hư không, từng thanh trường kiếm không ngừng bay múa, tản ra dao động ngập trời, chừng hơn một nghìn thanh, tất cả đều tập kích Khôi Nham kia.
"Rầm rầm!"
Trên người Khôi Nham có hào quang không ngừng dao động, mặt ngoài thân thể rõ ràng có một tầng màng mỏng phòng ngự, nhưng dưới công kích của trường kiếm, tầng màng này không ngừng bị nghiền nát.
\- Công kích khủng bố quá! Sắc mặt Khôi Nham đại biến.
Bên kia, hai anh em Côn Quân, Côn Lan nhìn Khôi Nham, thiếu nữ tóc đỏ lâm vào khổ chiến.
\- Thực lực Mộc Khôn mạnh như vậy? Sắc mặt bọn họ biến hóa, lập tức không chút do dự bay cách xa quang mang.
Hiện tại đám người Khôi Nham, Diệp Tinh vừa chiến đấu, vừa giành quả Không Gian.
\- Đáng chết! Sắc mặt Khôi Nham khó coi.
Ở dưới kiếm trận của Diệp Tinh, anh ta dĩ nhiên không có lực phản kháng gì, hoàn toàn bị kiếm trận vây quanh.
\- Ngăn cản cho ta! Trên người Khôi Nham không ngừng có dao động mãnh liệt phát ra, muốn ngăn cản công kích của Diệp Tinh.
Nhưng vẻn vẹn chỉ 5s, tất cả hào quang trên người anh ta đều biến mất.
Xẹt!
Trường kiếm vung lên, xẹt qua làn da của anh ta.
"Chết tiệt!Chết tiệt!" Trên mặt Khôi Nham thậm chí có vẻ dữ tợn: "Tiểu tử này chỉ là ở đạo tắc cảnh đỉnh phong, thực lực làm sao có thể mạnh như vậy?"
Anh ta vẫn cho rằng thực lực mình mạnh hơn Diệp Tinh, nhưng hiện tại đã bộc phát ra toàn bộ thực lực lại cũng không phải là đối thủ của Diệp Tinh.
\- Oanh!
Nhưng trong nháy mắt sắc mặt Khôi Nham lại đại biến, miệng vết thương của anh ta có cảm giác tê liệt cực mạnh truyền đến, loại cảm giác này trong nháy mắt khi anh ta nhận ra liền khuếch tán đến toàn thân hắn.
-Khônggggg!
Trong mắt Khôi Nham lộ ra một tia hoảng sợ, còn có một cỗ khó có thể tin.
-Phanh! Cơ thể của anh ta rơi thẳng xuống đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!