Trước đó hiện trường tranh đoạt bảo vật quy mô lớn ở vũ trụ bọn họ, dường như hiền giả vận mệnh cũng tới, những bảo vật đó đối với hiền giả vận mệnh mà nói đoán chừng không đáng nhắc tới, cho dù là bảo vật đẳng cấp như vũ trụ chi tâm ở trước mặt đoán chừng cũng chẳng được tính là gì.
Nhưng mà nguyên nhân hiền giả vận mệnh làm như vậy là gì? Cố ý chơi trò chơi nhân gian?
"Ha ha, biết ngay tên nhóc ngươi sẽ có dáng vẻ này.” hiền giả vận mệnh cười to nói, ông ta vỗ vai vỗ Diệp Tinh, nói: "Ta đã biết về việc thê tử Lâm Tiểu Ngư của ngươi."
Nhìn động tác của hiền giả vận mệnh, mọi người xung quanh khiếp sợ.
"Có vẻ như thần đế Vận Mệnh và Diệp Tinh rất thân thiết với nhau?"
"Rốt cuộc bọn họ quen nhau như thế nào?"
Bọn họ có thể cảm nhận được thái độ của hiền giả vận mệnh với Diệp Tinh.
Một vị cường giả đế cảnh, xem Diệp Tinh giống như hậu bối của mình vậy.
"Tiểu Ngư!"
Nghe vậy, Diệp Tinh vội vàng gật đầu, tay phải hắn vung lên, thân thể Lâm Tiểu Ngư trực tiếp xuất hiện.
Hiền giả vận mệnh tiến lên, tản linh hồn ra cảm nhận cảm nhận trình độ bị tàn phá của linh hồn Lâm Tiểu Ngư.
Ông ta tra xét mãi ba giây sau mới dừng lại.
“Hiền giả vận mệnh, thế nào?" Diệp Tinh không nhịn được hỏi trong mắt, hắn có mong đợi cũng có thấp thỏm, tim cũng dâng tới tận cuống họng, sợ nghe được câu trả lời phủ định.
"Có chút phức tạp." Hiền giả vận mệnh nhìn về phía Diệp Tinh, thấy sắc mặt hắn thay đổi, lại cười nói: "Có điều vấn đề không lớn."
Oành!
Nghe vậy, Diệp Tinh lập tức cảm thấy một sự vui mừng khổng lồ xông lên đầu, cảm giác nặng nề trong lòng hắn lập tức biến mất rất nhiều.
Ai có thể tưởng tượng được cảm xúc của hắn trước đó sau khi Lâm Tiểu Ngư dùng quả Hồn Tâm xong hồi phục lại nhưng lại lần nữa sụp đổ, lúc đó hắn đã tuyệt vọng rồi.
Bên trong cung điện, tay phải hiền giả vận mệnh vung lên, sau đó trên người Lâm Tiểu Ngư liền có một dao động kỳ dị lóe lên.
Những dao động này bắt đầu dây dưa chung một chỗ với nhau, mà mà lát sau những dao động này lại biến mất, biến thành một luồng dao động cường đại hơn.
Mà lúc này rõ ràng linh hồn trên người Lâm Tiểu Ngư đang chậm rãi khôi phục.
Những dao động này đại biểu cho linh hồn mảnh vỡ, mà hiền giả vận mệnh lại lấy thực lực của mình cưỡng ép chữa trị những mảnh vỡ linh hồn này.
Một phút... hai phút...
Bên trong cả tòa cung điện lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều đang nhìn hiền giả vận mệnh.
Đây là cường giả đế cảnh đang chữa trị cho ngươi rơi vào trong vòng xoáy Tai Ách đó!
"Chắc chắn sẽ thành công."
Diệp Tinh chăm chú nhìn Lâm Tiểu Ngư, cảm nhận linh dao động hồn càng ngày càng lớn trên người, tim cũng không nhịn được mà đập mạnh.
Cuộc chữa trị này kéo dài gần một tiếng.
Bên trong cung điện, hiền giả vận mệnh vung tay lên, sau đó không ra tay nữa.
"Hiền giả vận mệnh, Tiểu Ngư cô ấy..." Thấy vậy, Diệp Tinh vội vàng hỏi nói .
"Đã không sao nữa rồi." Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói.
"Diệp Tinh."
Bỗng nhiên bên tai truyền tới giọng nói vô cùng quen thuộc, nghe thấy giọng nói này, cơ thể Diệp Tinh run lên, hắn nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, lúc này Lâm Tiểu Ngư đã mở mắt, đang mỉm cười nhìn về phía hắn.
" Tiểu Ngư!"
Diệp Tinh nhanh chóng tiến lên, ôm lấy Lâm Tiểu Ngư, hắn ôm thật chặt , thậm chí trên mặt có nước mắt kích động chảy ra.
Trong lòng hắn sợ hãi lần này Lâm Tiểu Ngư không cách nào tỉnh lại.
"Thật sự cứu tỉnh rồi."
“Mạnh mẽ quá, không hổ là thần đế Vận Mệnh cường đại!"
Trong mắt mấy người Nguyên Hàn, Sát Nguyên tràn đầy vẻ kỳ dị.
Mấy vị cường giả đế cảnh khác cũng đã thử tu bổ linh hồn, nhưng không ai không thất bại.
"Ha ha, chúng ta đi ra ngoài đi, không nên quấy rầy vợ chồng son Diệp Tinh." Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói, trên mặt ông ta mang theo nụ cười ôn hòa, khiến cho người ta rất có hảo cảm.
Mọi người rời đi, chỉ còn lại Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư .
"Tiểu Ngư, em sao rồi?" Diệp Tinh vội vàng hỏi: "Bây giờ em cảm thấy thế nào?"
"Không sao, hiện tại trạng thái của em rất tốt." Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Mặc dù cô lâm vào hôn mê, nhưng bản thân lại có ý thức, biết mỗi một chuyện xảy ra sau đó.
Cô nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy ôn nhu.
"Vậy thì tốt, những thứ này là các loại dược thảo, linh quả, đan dược phương diện linh hồn, nếu có gì không thoải mái, lập tức sử dụng. Những thứ này đều không có tác dụng phụ."
Diệp Tinh lập tức lấy ra rất nhiều các loại dược thảo, linh quả, đan dược, kín đáo đưa tất cả cho Lâm Tiểu Ngư.
"Được rồi, em thật sự không sao." Lâm Tiểu Ngư buồn cười nhìn Diệp Tinh.
"Chúng ta đi ra ngoài đi, bên ngoài còn có người chờ đó."
"Được." Diệp Tinh cũng cười gật đầu.
Hiện giờ Lâm Tiểu Ngư khôi phục, lòng hắn cũng đã hoàn toàn thả lỏng.
...
"Cảm ơn hiền giả vận mệnh cứu tỉnh Tiểu Ngư ." Đi ra khỏi cung điện, Diệp Tinh dẫn Lâm Tiểu Ngư nhìn về phía hiền giả vận mệnh, trong mắt tràn đầy vẻ nghiêm túc.
"Chuyện nhỏ." Hiền giả vận mệnh mỉm cười nói.
Ông ta nhìn về phía mấy người bên cạnh, lại thu liễm nụ cười, bỗng nhiên nói: "Các vị, mọi người tự nhiên, ta có một vài lời muốn đơn độc nói với Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư một chút."
"Được!"
"Thần Vận Mệnh đế, chúng ta đợi ở nơi này."
Nghe vậy, đám người Nguyên Hàn lập tức gật đầu.
Đùa à, đây chính là một cường giả đế cảnh, hơn nữa vô cùng cổ xưa, sâu không lường được, ông ta đối với Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư rất ôn hòa, trên mặt tràn đầy nụ cười, nhưng đối với bọn họ cũng không có bất kỳ điểm nào khách sáo.
Bọn họ cũng không dám càn rỡ trước mặt ông ta.
...