Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ - Diệp Tinh (FULL)

Hiện ra trước mắt Diệp Tinh vẫn là một mảnh vỡ, chỉ có điều là thiếu một phần năm, về phần dung hợp chỗ vết nứt đã hoàn toàn biến mất, dường như ngay từ đầu đã là như vậy rồi.  

             "Cuối cùng cũng thành công rồi!" trong mắt Diệp Tinh tràn đầy vẻ vui mừng, tốn ba trăm năm thời gian, cuối cùng sự dung hợp này mới kết thúc.  

             Ong...  

             Sau khi kết thúc, khu vực năng lượng của bánh răng Hỗn Nguyên bỗng nhiên xảy ra thay đổi, sau đó nháy mắt tốc độ tăng lên của năng lượng bùng nổ, thậm chí trực tiếp trở thành năm lần của trước đây!  

             "Quả nhiên, tốc độ của năng lượng sau khi tăng lên cũng xảy tăng mạnh!" Diệp Tinh ngạc nhiên, mừng rỡ.  

             Trong quá trình dung hợp trước đó, tốc độ của những năng lượng tăng lên này có thể cắn nát tất cả quy tắc trong thiên địa, tăng lên tổng cộng sáu lần, hiện giờ lại tăng mạnh năm lần, tương đương tăng mạnh tổng cộng ba mươi lần so với cơ sở!  

             "Tốt hơn một chút so với mình tưởng tượng." trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ tươi cười.  

             Trên thực tế, hắn biết dung hợp mảnh vỡ thứ tư bánh răng Hỗn Nguyên, tốc độ sinh ra của những năng lượng này chắc chắn có thể nhanh chóng tăng lên.  

             Vậy nên hắn mới cảm giác có hy vọng cướp được quả Thiên Đạo.  

             Nhưng theo tốc độ sản sinh năng lượng trước đây, hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể giết mười mấy sinh mệnh kỳ dị thần tôn cảnh đỉnh cấp thôi, chỉ giết chết số lượng như vậy, muốn ảnh hưởng tới thế giới cảnh, trên căn bản là chuyện không thể.  

             Nhưng là mấy trăm con liên hợp chung một chỗ, lại hoàn toàn có hy vọng!  

             Ít nhất Diệp Tinh cũng có thể không phải chịu công kích của sinh mệnh kỳ dị thế giới cảnh trong phạm vi nhất định.  

             Thời khắc cuối cùng, chắc chắn không chỉ có hắn thử cướp quả Thiên Đạo, hắn tìm đúng cơ hội, vẫn có một chút hy vọng.  

             "Phải tăng nhanh tốc độ săn giết! Đem năng lượng của bánh răng Hỗn Nguyên này tiêu hao hết trong thời gian cuối cùng!"  

             Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong mắt tràn đầy mong đợi.  

             Năng lượng của bánh răng Hỗn Nguyên không còn thì có thể tăng thêm nữa, cùng lắm thì hắn yên ổn trong Hư Thần tông đợi một khoảng thời gian là có thể tích lũy được lượng lớn, quả Thiên Đạo có thể gặp không thể cầu, nếu hắn đã có cơ hội, cho dù hao hết năng lượng của bánh răng Hỗn Nguyên, hắn cũng cho rằng là hoàn toàn đáng giá!  

             ...  

             Phía xa, một cái sinh mệnh kỳ dị thần tôn cảnh trung cấp đang nhàn nhã tản bộ, thấy Diệp Tinh tới, nó cũng chỉ hơi liếc mắt một cái, trực tiếp coi như không thấy hắn.  

             Vút!  

             Diệp Tinh huy động trường kiếm trong tay, trực tiếp công kích sinh mệnh kỳ dị này.  

             "Grào!"  

             Sinh mệnh quỷ dị này lập tức nổi giận gầm lên một tiếng với Diệp Tinh, sau đó cuối cùng lại chẳng ngó ngàng gì tới, tiếp tục đi lang thang.  

             "Ha ha, Diệp Tinh, hiện tại hảo cảm của sinh mệnh kỳ dị loại đẳng cấp này với ngươi đúng là bùng nổ đó, ngươi chủ động ra tay vậy mà cũng chỉ gầm lên một tiếng, không nỡ ra tay với ngươi."  

             Bên trong đỉnh thôn phế, tiểu Hắc vui vẻ cười to nói .  

             Bây giờ nó cũng học được thông minh rồi, lúc Diệp Tinh săn giết những sinh mệnh kỳ dị này nó sẽ đặc biệt trốn vào bên trong đỉnh thôn phệ.  

             Cho đến hiện tại, số lượng khí lưu ngũ sắc mà Diệp Tinh tích lũy đang không ngừng tăng lên, trước đó Diệp Tinh đối phó thần tôn cảnh bình thường, cho dù phát động công kích, những thần tôn cảnh bình thường đó cũng không có bất cứ phản ứng gì, giống như căn bản không thấy được Diệp Tinh vậy.  

             Về phần thần tôn cảnh trung cấp, cũng chỉ gầm lên hai tiếng, sẽ không công kích Diệp Tinh.  

             Diệp Tinh cười một tiếng, nói: "Như vậy là tốt nhất."  

             Hắn đi thẳng tới trước mặt dữ tợn sinh vật trước mắt, thậm chí đến gần phạm vi một mét.  

             Ong...  

             Thúc giục bánh răng Hỗn Nguyên, sau đó sinh mệnh kỳ dị trước mắt có hảo cảm với Diệp Tinh bạo bùng nổ, trự tiếp biến thành hư không.  

             "Tiết kiệm một chút năng lượng." Diệp Tinh vui sướng trong lòng.  

             Giết chết sinh mệnh kỳ trong khoảng cách gần như vậy dị, phạm vi hắn thúc giục cực nhỏ, có thể sử dụng năng lượng nhỏ hơn để giết chết.  

             Tất nhiều bây giờ Diệp Tinh muốn sử dụng nhiều năng lượng nhất có thể.  

             “Tàn nhẫn quá, có thiện cảm với ngươi, vậy mà ngươi cũng có thể ra tay được.." Tiểu Hắc không nhịn được thở dài nói: "Diệp Tinh ngươi thật sự thay đổi rồi."  

             "Ngươi im miệng cho ta." Nghe thấy Tiểu Hắc vẫn luôn lắm miệng, Diệp Tinh lập tức khẽ quát.  

             "Hì hì..."  

             Thấy Diệp Tinh có chút tức giận, chú sâu róm nhỏ lập tức cười hì hì hai tiếng, không nói thêm gì nữa.  

             "Đi! Một nghìn bốn trăm năm còn lại, hiện giờ cho dù ta tới gần thần tôn cảnh trung cấp, chúng cũng không có phản ứng, còn thần tôn cảnh cao cấp, ta công kích chúng, chúng cũng sẽ công kích ta, hiện giờ vẫn chưa đủ!"  

             Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong mắt rõ ràng có một chút cảm giác vội vàng.  

             Bên trên thần tôn cảnh trung cấp, còn có thần tôn cảnh cao cấp, thần tôn cảnh đỉnh cấp, sau đó mới là thế giới cảnh.  

             Có bảo vật nghịch thiên quét công đức số mệnh bánh răng Hỗn Nguyên này ở đây, hắn cũng chỉ là có hi vọng lấy được quả Thiên Đạo.  

             ...  

             Thời gian tiếp tục trôi qua, một trăm năm...hai trăm năm...bốn trăm năm...  

             Toàn bộ vũ trụ đang không ngừng vận chuyển, không bởi vì ảnh hưởng của bất kỳ ai mà dừng lại.  

             Vũ trụ mịt mờ không biết nơi nào là điểm cuối, cứ không ngừng vận chuyển như vậy.  

             Mỗi một thời gian đều có người tử vong, nhưng cũng có sinh mệnh mới ra đời, tử vong, ra đời, hai việc đó không ngừng thay thế nhau.  

             Mỗi một thời điểm đều có dấu vết của cường giả ngã xuống hoàn toàn mất đi sự tồn tại, bị mọi người quên mất.  

             Năm tháng vô tận, không biết đã chết bao nhiêu cường giả, thậm chí thế giới cảnh cũng đã chết rất nhiều, nhưng những điều này trong dòng sông thời gian lại chẳng nhấc lên nổi chút bọt sóng.  

             Đại đạo vô tình, sẽ không vì ai mà lưu lại dấu vết gì.  

             Thời gian nháy mắt đã trôi qua hơn một nghìn năm trăm năm.  

             ...
 

Advertisement
';
Advertisement