“Tử Hổ này thật sự là lớn mật, còn dám ra tay?” Trong hư không, sắc mặt lão giả Nguyên Hàn nhất thời âm trầm xuống, chuẩn bị ngăn cản.
"Nguyên Hàn, Diệp Tinh này tựa hồ cũng không có bất kỳ sợ hãi gì, giống như có át chủ bài đó, chúng ta quan sát trước rồi nói sau."
Nhị trưởng lão Bích Khâu lạnh nhạt nói: "Dù sao người lại giết cũng không chết, vừa lúc nhìn xem hắn ứng phó như thế nào? Hư Thần Tông chúng ta phát sinh tranh đấu cũng là chuyện thường xuyên."
“Đúng, Nguyên Hàn, căn nguyên trong cơ thể Diệp Tinh này tựa hồ cực kỳ nồng đậm."
"Xem tình huống rồi nói sau."
Bên cạnh nhị trưởng lão, cũng có hai vị trưởng lão Thế Giới Cảnh mở miệng nói.
Nguyên Hàn ngừng lại, chẳng qua vẫn nhìn về phía dưới, chuẩn bị tùy thời xuất thủ.
Mặc kệ như thế nào, tuyệt đối không cho phép Diệp Tinh có thương thế gì.
"Ra tay?"
Diệp Tinh cảm nhận được động tĩnh phía sau, sắc mặt nhất thời âm trầm xuống.
Tử Hổ này thấy hắn không chiến lại còn dám ra tay, thật sự cho là tính tình hắn tốt?
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, một cỗ khí thế dao động vô cùng khủng bố trên người Diệp Tinh chợt bộc phát ra, sau đó trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, trực tiếp đâm ra phía sau.
\- Đâm rồi!
Chung quanh hư không đều truyền đến một trận bạo phá vang lên.
Không gian bên trong Hư Thần Tông vô cùng vững chắc, coi như là cường giả Thế Giới Cảnh ra tay cũng rất khó phá hỏng cái gì.
Hư không không có vỡ hỏng, cũng không có bất kỳ khí lưu hỗn độn nào xuất hiện.
Thế nhưng đạo kiếm quang này lại khiến cho mọi người ở đây đều biến sắc, nhất là Tử Hổ đang đánh tới.
"Cái gì?"
Lúc này Tử Hổ cảm nhận được một cỗ dao động vô cùng khủng bố, anh ta đã đi tới trước người Diệp Tinh.
“Cút cho khuất mắt ta!”
Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng, kiếm quang cường đại trực tiếp xẹt qua thân thể Tử Hổ.
Phụt!
Tử Hổ cấp bậc Thánh Hoàng đỉnh cấp căn bản không cách nào phòng ngự được đạo kiếm quang này, trực tiếp bị đánh trúng, không ngờ không chịu nổi, trong miệng phun ra từng ngụm máu tươi, thân ảnh lui lại mười mấy bước.
Khóe miệng đầy máu, nhìn qua cực kỳ chật vật.
"Cái gì? Tử Hổ cấp bậc Thánh Hoàng đỉnh cấp bị Diệp Tinh cấp bậc Đạo Chủ Cảnh này đánh lui?"
“Không thể tưởng tượng nổi, lấy Đạo Chủ Cảnh đánh bại Thánh Hoàng đỉnh cấp, chỉ có rất ít bộ phận thiên tài nghịch thiên mới có thể làm được.”
“Sức chiến đấu chân thật của Diệp Tinh lại mạnh như vậy?”
Trong mắt mọi người chung quanh cũng lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ, vẻ khinh thường trên mặt một số người cũng biến mất rất nhiều, lần đầu tiên coi trọng một chút đối với thanh niên xa lạ trước mắt bỗng trở thành điện chủ điện thứ chín này.
Tất cả vũ trụ quả thật có thiên tài tuyệt thế có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng số lượng rất ít, hiện tại Diệp Tinh lại cũng có thể làm được.
"Phải không vậy? Không tồi, thực lực tiểu tử Diệp Tinh này không tồi nha." Trên hư không, ánh mắt lão giả Nguyên Hàn sáng ngời.
"Đó là bí thuật hủy diệt cường đại của tộc quần Sát Thần Thú, hắn lĩnh ngộ rất sâu, hơn nữa căn nguyên trong cơ thể lại không hề thua kém một vị Thánh Hoàng trung cấp."
Trước Diệp Tinh không có ra tay nên ông ta cũng không có đi sâu tìm hiểu, hiện tại vừa ra tay ông ta liền phát hiện Diệp Tinh có rất nhiều át chủ bài.
"Năng lực chiến đấu vượt cấp quả thật cường đại."
"Chỉ riêng phương diện sức chiến đấu cũng là một mầm mống tốt."
Ánh mắt của mấy vị cường giả Thế Giới Cảnh khác cũng là sáng ngời.
Lúc này Diệp Tinh ra tay, ánh mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn Tử Hổ một cái, nói: "Không cần đến chọc ta, lần sau ra tay cũng không chỉ là bị thương nhẹ thế thôi đâu."
Hiện tại tất cả các loại lá bài tẩy của Diệp Tinh cộng lại, thậm chí đã gần tới đẳng cấp thánh tôn, Tử Hổ chỉ là một vị cường giả thánh hoàng đỉnh cấp bình thường, hắn tùy ý đánh ra một đạo công kích là có thể khiến cho anh ta bị thương nặng, chỉ có điều lúc nãy hắn đã nương tay.
"Diệp Tinh, ngươi. . ." Tử Hổ nhìn Diệp Tinh, sắc mặt lập tức trở nên có chút dữ tợn.
Ở trước mặt nhiều người như vậy, anh ta lại bị xem thường bởi Diệp Tinh ở đạo chủ cảnh đánh bại.
"Diệp Tinh, rất điên cuồng ngang ngược, thực lực của Tử Hổ không đủ, hay là ta tới thử một lần?"
Bỗng nhiên, một người trong đám người đi ra, đây là một chàng trai vô cùng to lớn, anh ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt lại hiện lên vẻ lạnh lùng.
Đây là một vị cường giả đẳng cấp thánh tôn!
Trước bọn họ vốn có địch ý với Diệp Tinh, nhìn Diệp Tinh rất không thoải mái, giờ đây thấy ngữ khí của Diệp Tinh kiêu căng như vậy, trong lòng càng khó chịu.
"Đúng vậy, Diệp Tinh, hay là thêm cả ta nữa?" Lại một người đi ra, nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.
Đây cũng là một vị cường giả đẳng cấp thánh tôn.
“Diệp Tinh đã trở thành đối tượng công kích của mọi người rồi."
"Đáng thương, nếu không phải thực lực của ta không đủ, ta cũng lên khiêu chiến."
"Cho dù Diệp Tinh có thực lực đánh bại Tử Hổ, nhưng trong chúng ta người có thể đánh bại Tử Hổ quá nhiều, lẽ nào Diệp Tinh còn có thể so sánh với thánh tôn?"
"Quá đáng thương."
"Không có thực lực, không có năng lực luyện đan, khiến cho người ta khinh thường cũng rất bình thường."
Mọi người vây xem xung quanh cũng đang nhìn, bày ra dáng vẻ xem kịch.
Gần như tất cả đệ tử Hư Thần Tông trên khắp quảng trường đều đối phó Diệp Tinh.
"Ha ha, Diệp Tinh, những người đối phó với ngươi nhanh như vậy đã tới rồi."
Trên bả vai Diệp Tinh, một tiếng cười lớn truyền tới, ánh mắt sâu róm nhỏ Tiểu Hắc liếc qua đám người, cười to nói: "Nhưng cho dù có nhắm vào, điện chủ điện thứ chín này đã là của ngươi, những người khác có ghen tị cũng vô dụng."
"Hừ! Bọn ta ghen tị cái gì?"
"Sâu róm từ đâu tới vậy?"
"Cho dù Diệp Tinh trở thành điện chủ điện thứ chín, vậy cũng không có bất kỳ tư cách gì quản bọn ta. "