Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ - Diệp Tinh (FULL)

Xẹt...  

             Khi trong lòng Diệp Tinh xuất hiện suy nghĩ này, một phần khí lưu màu xám trong đầu hắn trong nháy mắt bạo động.  

             Một phần khí lưu màu xám đều ngưng tụ ở một chỗ, tạo thành một chấm nhỏ màu đen.  

             “Chuyển hóa!”  

             Trong lòng Diệp Tinh bình tĩnh, ý thức trực tiếp hạ mệnh lệnh.  

             Ầm ầm!  

             Nhất thời điểm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi đầu hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán ra, sau đó biến mất không thấy.  

             "Sao chép đạo tắc không gian chấm dứt, khí lưu màu xám tiêu hao một phần ba." Diệp Tinh cảm thụ một chút, cũng là bất đắc dĩ.  

             "Lúc trước luyện hóa Vũ Trụ Chi Tâm đã tiêu hao rất nhiều khí lưu màu xám."  

             Bảo vật cường đại Vũ Trụ Chi Tâm của vũ trụ, mấy tháng trước cơ hồ hao hết toàn bộ khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh. Vẻn vẹn mấy tháng, những khí lưu màu xám này gia tăng rất ít.  

             Bây giờ có vẻ như nó còn không đủ dùng.  

             “Kế tiếp là đạo tắc thời gian!” Diệp Tinh không có dừng lại, lại nhìn về phía một đệ tử bình thường.  

             Xẹt...  

             Nhất thời, trong đầu hắn lại có một ít khí lưu màu xám trong nháy mắt bạo động.  

             Một phần khí lưu màu xám đều ngưng tụ ở một chỗ, tạo thành một điểm sáng nhỏ màu đen.  

             “Chuyển hóa!”  

             Điểm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi đầu hắn, hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán ra, biến mất không thấy.  

             "Lại tiêu hao hơn phân nửa." Diệp Tinh cảm thụ một chút, tiếp theo nhìn về phía người thứ ba.  

             “Cuối cùng sao chép huyễn đạo!”  

             Tổng hợp lại, thiên phú huyễn đạo của hắn vẫn là yếu một phần, nếu không phải là khí lưu màu xám không đủ, hắn khẳng định phải tăng lên một chút thiên phú huyễn đạo.  

             Sau khi hắn sinh ra suy nghĩ này, khí lưu màu xám còn lại trong đầu cơ hồ trong nháy mắt toàn bộ ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành một chấm đen, sau đó dung nhập vào trong thân thể hắn.  

             Sau khi chấm đen biến mất, lúc này khí lưu màu xám trong đầu hắn chỉ còn lại một tia cuối cùng.  

             "Không cách nào điều động nữa rồi." Diệp Tinh cảm thụ một chút, trong lòng bất đắc dĩ.  

             Hắn hiện tại vẫn là lần đầu tiên gặp phải có thiên phú cường đại nhưng không cách nào sao chép lại.  

             "Vốn tưởng rằng khí lưu màu xám rất nhiều, hiện tại xem ra căn bản không đủ dùng." Diệp Tinh lắc đầu.  

             Những khí lưu màu xám này có tác dụng rất lớn, trước kia hắn cũng tích góp rất nhiều,hiện tại trong thời gian ngắn cơ hồ đã hao hết toàn bộ.  

             "Được rồi, Diệp Tinh, ngươi có thể tùy ý đi lại ở trong tông, chúng ta trước tiên rời đi trước." Bên tai truyền đến giọng nói của Nguyên Hàn, ông ta nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.  

             Ông ta không biết rằng trong thời gian ngắn thiên phú tu luyện của Diệp Tinh đã tăng lên nhanh chóng.  

             Các vị điện chủ và trưởng lão Thế Giới Cảnh khác cũng đều nhìn về phía Diệp Tinh.  

             "Ta biết rồi." Diệp Tinh gật đầu.  

             Soạt! Soạt! Soạt!  

             Nói xong, thân ảnh Nguyên Hàn cùng tất cả đều biến mất.  

             Nhưng mà bọn họ lúc này lại không có rời đi, ngược lại tụ tập ở một chỗ trong hư không, nhìn tình cảnh phía dưới.     

             "Ha ha, Nguyên Hàn, xem ra những tiểu tử này rất khó chịu đối với Diệp Tinh a." Lão giả lúc trước cười gật đầu với Diệp Tinh, trên mặt đầy râu mỉm cười nói.  

             Ông ta là Mạc Lâm, một vị điện chủ của Hư Thần Tông, cũng là một vị điện chủ rất sớm của Hư Thần Tông.  

             "Bình thường mà thôi, những tiểu tử này lúc trước tranh đoạt điện thứ chín có bao nhiêu siêng năng, điên cuồng, mọi người cũng không phải không nhìn thấy? Hiện tại dưới tình huống này nếu là toàn bộ đều không có tính tình biểu hiện gì thì mới là không bình thường.”  

             Một người thanh niên cười nói, anh ta là Hàn Vẫn, một trong tám đại điện chủ của Hư Thần Tông.  

             Người nào ở đây không phải là nhân vật thiên tử chi kiêu của các đại vũ trụ, chẳng qua ở chỗ này thiên tài quá nhiều nên mới bị so sánh với nhau, trong lòng bọn họ khẳng định rất ngạo khí.  

             "Các ngươi nhất định phải xem Diệp Tinh cùng những tiểu tử này lần đầu tiên tiếp xúc là như thế nào. Ở vũ trụ của Diệp Tinh hắn, cường giả mạnh nhất chỉ là ở Thánh Tôn Cảnh. Luyện đan cơ hồ là một mảnh trống rỗng. Chỉ là trải qua một đoạn thời gian rất ngắn phát triển, cho dù là đan dược cấp độ Bất Tử Cảnh cũng không có mấy loại, hiện tại để cho bọn họ tiếp xúc cũng là không công bằng.”  

             Nguyên Hàn nhìn những người trước mắt này, bất đắc dĩ nói.  

             Ông ta đã đi đến vũ trụ nơi Diệp Tinh sống nên cũng biết tình hình ở đó.  

             Trên quảng trường chính là thiên tài cường đại đến từ các vũ trụ, cho dù là một đệ tử bình thường, đặt ở nơi khác cũng tuyệt đối là nhân vật thiên tử chi kiêu.  

             "Nguyên Hàn, không thể nói như vậy, Diệp Tinh có thể được Hạo Đế coi trọng, tất nhiên có chỗ hơn người."  

             Một lão bà mặc trường bào màu đen, chống quải lạnh nhạt nói: "Ngay cả những đệ tử này mà hắn cũng không ứng phó được, vậy thành tựu tương lai của hắn cũng cực kỳ hạn chế. Vị trí điện chủ điện thứ chín, cũng không phải bất luận kẻ nào cũng có thể ngồi lên.”  

             “Ha ha, Bích Khâu, ngươi là muốn xuất đầu vì đệ tử Phi Tuyết của mình sao? Ngươi vẫn muốn để Phi Tuyết trở thành điện chủ điện thứ chín ? Hiện tại Phi Tuyết không có cửa đâu, ngươi nên để cho Diệp Tinh chiếm ưu thế về sau đi.” Nhất thời một người đàn ông trung niên cười to nói.  

             "Ta chỉ là bàn chuyện thôi." Lão bà áo bào đen Bích Khâu lạnh nhạt nói.  

             "Nếu năng lực của Tiểu Tuyết không mạnh thì ta cũng sẽ không để nó leo lên vị trí điện chủ điện thứ chín đâu."  

             "Được rồi, đừng nói nữa, những tiểu tử kia muốn tiến lên khiêu khích rồi kìa." Bỗng nhiên, một thanh niên Thế Giới Cảnh trực tiếp nói.  

             Nhất thời ánh mắt của rất nhiều điện chủ, trưởng lão đều nhìn về phía dưới.

Advertisement
';
Advertisement