Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ - Diệp Tinh (FULL)

Trong trận chiến ở dãy núi Vòng xoáy u ám lúc trước, cha cậu một lần bắt giữ hơn 8000 vị Thánh hoàng dị tộc, chấn động toàn vũ trụ, khiến cho vô số tộc đàn sợ hãi, đây là thực lực khủng bố cỡ nào chứ?  

             Hiện tại ở Nhân tộc, địa vị của cha cậu không hề thua kém ba vị Thánh tôn, tuyệt đối là một trong những sự tồn tại khủng bố nhất của Nhân tộc.  

             "Phát triển ổn định một chút sẽ tốt hơn." Diệp Tinh mở miệng nói.  

             Trong khoảng thời gian ngắn, thế lực Địa Cầu hoàn toàn trải rộng ba nghìn vị diện, cắm rễ trong đó, tốc độ phát triển này quả thật là rất nhanh.  

             Lúc trước tuy rằng thế lực Địa Cầu cũng tồn tại ở ba nghìn vị diện, nhưng mà phần lớn đều nằm rải rác, đoán chừng chỉ tồn tại trong phạm vi rất nhỏ.  

             "Cha, rất nhiều người của Nhân tộc chúng ta đều đang di cư đến các vùng lãnh địa mới, hiện tại chính là thời điểm tốt để phát triển thế lực, nếu bỏ lỡ tốc độ phát triển chắc chắn sẽ chậm rất nhiều." Diệp Lân vội vàng nói.  

             "Được rồi, chuyện này con xem rồi làm là được." Nghe vậy Diệp Tinh gật gật đầu, hắn cũng không hiểu lắm về vấn đề này.  

             Nhìn cha mình, Diệp Lân còn nói thêm: "Ngoài ra, chú Hoàng và những người khác cũng đều về tới Địa Cầu, có điều lúc trước cha đang bế quan, cho nên bọn họ lại rời đi rồi."  

             Hiện tại Diệp Tinh mới vừa xuất quan.  

             "Hả? Bọn Hoàng Viêm?" Nghe vậy trong lòng Diệp Tinh vừa động.  

             Ý thức của hắn đảo qua, lập tức toàn bộ tình huống trên Địa Cầu đều bị hắn biết được.  

             "Cha đi gặp một chút."  

             Xoát!  

             Bóng dáng của hắn vừa động, lập tức trực tiếp biến mất không thấy.  

             . . . . . .  

             Một nơi trên Địa Cầu, lúc này có vài người đang tụ tập cùng nhau.  

             "Hiện tại anh Diệp đang bế quan, không biết khi nào mới đi ra?" Một vị thanh niên có mái tóc húi cua nhịn không được nói.  

             "Dù sao cũng không có chuyện gì gấp gáp, chúng ta ở trên Địa Cầu đợi một lúc là được." Một vị thanh niên khác nói.  

             Nhìn gương mặt đúng là đám người Vương Tam Dại, Lân Pha.  

             "Nói tôi cái gì đấy?" Bỗng nhiên một tiếng cười truyền đến, một vị thanh niên trực tiếp xuất hiện ở trước mặt bọn họ.  

             "Oa, anh Diệp!" Nhìn thấy Diệp Tinh đi đến, đám người Vương Tam Đại lập tức trở nên kích động.  

             Bọn họ nhìn về phía Diệp Tinh, hiện tại bọn họ đã biết thực lực và địa vị của Diệp Tinh ở Nhân tộc.  

             "Ha ha, Hoàng Viêm, Tam Đại. . . Đã lâu không gặp." Diệp Tinh cười nói.  

             Một nhóm người lúc trước đi ra khỏi Địa Cầu, hiện tại tụ tập lại, toàn bộ những chuyện trải qua trước kia tựa như vẫn còn rõ ràng ở trước mắt.  

             "Diệp Tinh, đã lâu không gặp, phải thỏa sức uống một chén." Hoàng Viêm đi tới cười nói.  

             "Được." Diệp Tinh cười gật đầu.  

             . . . . . .  

             "Thấm thoát mà thời gian đã qua mấy ngàn năm." Uống cùng đám người Hoàng Viêm một hồi lâu, kể với nhau về những việc đã trải qua của mình, sau đó Diệp Tinh lặng lẽ bước đi trên phố, trong lòng không khỏi cảm thán.  

             Nơi này là Thành phố Thượng Hải, nơi hắn trọng sinh.  

             Đời người trăm năm, hiện tại hắn đã trải qua rất nhiều cái trăm năm.  

             Một đường đi tới, những cảnh tượng đã xảy ra lại hiện lên ở trong đầu, không xua đi được.  

             "Đó là. . . Núi Hỗn Nguyên?" Đang đi tới, bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về phía xa xa, nơi đó có một dãy núi thật lớn.  

             Xoát!  

             Từng bước bước ra, lúc xuất hiện trở lại Diệp Tinh đã đi tới một chỗ trên núi Hỗn Nguyên này.  

             Trước mắt có từng bậc đá cổ xưa, thậm chí trên vách của núi đá đen còn xây một vài bậc đá, còn có xiềng xích, thoạt nhìn vô cùng dốc đứng.  

             Phần lớn ngọn núi đều bị cây cối cao lớn bao trùm, bảo lưu lại một tia phong vị nguyên thủy.  

             Một luồng linh lực nồng đậm không ngừng tản ra, bên trong ngọn núi không ngừng vang lên âm thanh của những con mãnh thú.  

             Núi Hỗn Nguyên bây giờ là cấm địa của Địa Cầu, cấm những người khác đặt chân.  

             "Đã lâu không tới tra xét." Trong lòng Diệp Tinh nói thầm.  

             Hắn nhìn hư không trước mắt, vung tay phải lên.  

             "Xoẹt!"  

             Một âm thanh vô cùng chói tai vang lên, tiếp đó hư không bỗng nhiên bị cắt ra một vết nứt.  

             Núi Hỗn Nguyên, một nơi thần bí của Địa Cầu, bên trong này tồn tại rất nhiều thi thể Bất Tử cảnh, Canh Kim Trúc và Canh Kim Trùng của Diệp Tinh cũng là có được ở trong đó.  

             Ầm!  

             Sau khi vết nứt xuất hiện, trong nháy mắt mở rộng ra rất nhiều, hư không xung quanh giống như lập tức trở nên yên lặng, một luồng sát khí khủng bố bỗng nhiên mạnh mẽ tràn ra.  

             Từng con thú khổng lồ hiện lên trước mắt, thân hình của những con thú khổng lồ này giống như được đúc thành từ sắt thép, thân thể tùy ý chồng chất cùng một chỗ, trên người không có dao động hơi thở.  

             "Đi!"  

             Đối với cảnh tượng này Diệp Tinh không có gì kinh ngạc, hắn trực tiếp tiến vào bên trong vết nứt.  

             Diệp Tinh không ngừng đi tới, theo đường đi, thi thể của những yêu thú Bất Tử cảnh cũng càng ngày càng nhiều, sát khí khủng bố đánh úp lại, nhưng mà những sát khí này lại không tạo ra ảnh hưởng gì đối với hắn.  

             Bỗng nhiên, Diệp Tinh nhìn về phía trước.  

             Nơi đó có một sinh vật cùng loại với Giao Long.  

             Toàn bộ cơ thể khổng lồ của Giao Long được bao phủ bởi lớp vảy màu vàng rậm rạp, dường như trên mỗi một cái vảy đều có khắc bí văn vô cùng huyền ảo, lóe lên ánh kim loại vô cùng lạnh lẽo như băng, trên lưng có gai xương dữ tợn chổng ngược.  

             Vị trí nơi bụng có năm móng vuốt, toàn bộ thân hình cứ nằm úp sấp ở trên mặt đất như vậy, đôi mắt màu tím lóe lên sự điên cuồng và thô bạo.  

             Uy áp khủng bố phát ra, khuếch tán ra bốn phía.

Advertisement
';
Advertisement