Soạt!
Trên không trung thành phố Tô Châu, bóng người Diệp Tinh động một cái, trực tiếp xuất hiện ở trong sân nhà.
Lúc này trong sân nhà mấy người Diệp Kiến An, Vương Lan đều ở đây, trong đó còn có hai đứa trẻ trông trắng nõn mịn màng, nhưng hai đứa trẻ này một đứa trông rất hoạt bát, một đứa lại khá yên lặng.
Mặt mũi giống nhau, nhưng tính cách bọn chúng lại hoàn toàn không giống nhau.
"Ba ba." Nhìn thấy Diệp Tinh, ánh mắt tiểu Bảo Nhi sáng lên, lập tức chạy tới, thoáng cái đã nhào vào trong ngực Diệp Tinh.
"Ha ha, Bảo Nhi, có nhớ ba không?" Diệp Tinh ôm lấy con gái mình, mặt tươi cười nói.
"Nhớ." Bảo Nhi vội vàng gật cái đầu nhỏ.
Tình trạng cơ thể của cô bé tốt hơn trước đây rất nhiều , khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ bừng, không còn vẻ trắng bệch nữa.
"Diệp Tinh." "Tiểu Tinh."
Mấy người Lâm Tiểu Ngư đi tới, trên mặt tất cả đều mang nụ cười.
Đồng Mục cũng đi tới, cô bé nhìn một cái Diệp Tinh, dường như muốn hô cái gì, nhưng lại không gọi ra.
"Chờ một chút, anh chuyển năng lượng đã luyện hóa của quả âm dương Huyền Minh đến cơ thể của Bảo Nhi và tiểu Đồng đã." Diệp Tinh cười nói.
Nghe vậy, Lâm Tiểu Ngư vui vẻ nói: "Quả âm dương Huyền Minh đã bị luyện hóa?"
"Chỉ thiếu chút nữa." Diệp Tinh mỉm cười gật đầu.
Tay phải hắn nắm chặt, sau đó trong tay xuất hiện quả hai màu đen trắng được khí lưu hỗn độn bao phủ.
Trước đó Diệp Tinh đột phá, sau khi có thực lực đẳng cấp thánh hoàng, tất nhiên hắn phải luyện hóa quả âm dương Huyền Minh, hoàn toàn giải quyết tai họa ngầm trong cơ thể hai cô con gái mình.
Nhưng lực ngăn cản của quả âm dương Huyền Minh quá mạnh mẽ, cho dù Diệp Tinh thật sự có thể luyện hóa, nhưng cũng cần một khoảng thời gian, vậy nên hắn rời Trái Đất trước, mặc dù bản thể không ra để chiến đấu, nhưng vẫn luôn ở trong nhẫn không gian luyện hóa quả này.
Mà bây giờ, quả âm dương Huyền Minh đã luyện hóa đến thời khắc cuối cùng.
"Nhân loại đáng chết!" trên quả có hai màu đen trắng truyền tới rất nhiều tiếng chửi mắng vô cùng độc ác.
Lúc này quả âm dương Huyền Minh vô cùng giận dữ, cẩn thận nghe còn có thể nghe ra sự sợ hãi trong giọng nói.
"Đáng chết, sao thực lực của nhân loại này lại tăng nhanh như vậy?"
Nó nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tinh, thực lực Diệp Tinh còn vô cùng nhỏ yếu, nhưng bây giờ đã đạt tới đẳng cấp thánh hoàng vũ trụ.
"Quả âm dương Huyền Minh, an tâm bị luyện hóa đi." Diệp Tinh khẽ mỉm cười nói, hắn căn bản không quan tâm tới tiếng chửi mắng đó.
Oành!
Căn nguyên năng nồng đậm lượng trong cơ thể tản ra, dao động khí thế khủng bố điên cuồng tràn vào trong quả âm dương Huyền Min.
Lúc này quả âm dương Huyền Minh dần dần bắt đầu hòa tan.
"Không!"
Bên trong quả truyền tới rất nhiều tiếng quát tức giận, không cam tâm, sau đó từ từ yếu đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Mà cả một quả âm dương Huyền Minh chỉ có một chút dịch thuốc, chút dịch thuốc này tản ra một lượng dao động kỳ lạ, nồng đậm hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc trước Diệp Tinh lấy quả âm dương Huyền Minh ra!
"Bảo Nhi, tiểu Đồng, không cần phản kháng." Đợi hoàn toàn luyện hóa xong, Diệp Tinh nhìn về phía hai cô con gái mình dặn dò.
"Đã biết, ba ba." tiểu Bảo Nhi ngoan ngoãn nói.
Đồng Mục cũng gật đầu một cái, ánh mắt không chớp lấy một cái nhìn Diệp Tinh.
Vút! Vút!
Chiết dịch thuốc thành hai phần, sau đó nhanh chóng đi tới trước mặt tiểu Bảo Nhi và Đồng Mục, sau đó dung nhập vào bên trong cơ thể của bọn họ.
Dịch thuốc nồng đậm tiến vào bên trong cơ thể, nhanh chóng biến thành từng luồng năng lượng, điên cuồng dung nhập vào khắp cơ thể tiểu Bảo Nhi và Đồng Mục.
Diệp Tinh tản linh hồn của mình ra cẩn thận quan sát, dưới luồng năng lượng này này, hắn có thể cảm nhận được sinh mệnh của tiểu Bảo Nhi và tiểu Đồng bắt đầu điên cuồng tăng lên, nhất là tiểu Bảo Nhi, thậm chí dao động khí thế trên người cũng đang tăng lên. Đồng Mục
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!