Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ - Diệp Tinh (FULL)

 Đây là một khu vực vô cùng hoang dã, lúc này bên trên tản ra tường luồng sức sống nồng đậm. 

 "Đây chính là bình nguyên Không Vực ư?" Diệp Tinh đứng trong hư không, nhìn bình nguyên to lớn phía dưới. 

 Trước đây nơi này không có quá nhiều bảo vật, nhưng sau khi di tích thánh hoàng Hắc Ly mở ra, lại có sức sống nồng đậm tản ra, không ngừng lan ra xung quanh. 

 Dưới sức sống nống đậm này, lại có rất nhiều bảo vật sinh ra, những bảo vật này phần lớn có tác dụng rất lớn với Bất Tử Cảnh. 

 Tay phải vung lên, dao động quang điểm màu trắng kỳ lạ trên người Diệp Tinh xuất hiện. 

 Trong đó có một đường điểm sáng vận mệnh nhanh chóng khuếch trương về mọt phía. 

 “Ở hướng đó!" Diệp Tinh nhìn về một phía. 

 Nắm giữ đạo tắc vận mệnh, hắn rất dễ dàng suy đoán ra tung tích con gái mình. 

 Vút! 

 Diệp Tinh nhanh chóng bay về hướng đó, trên đường gặp được không ít cường giả Bất Tử Cảnh, nhưng hắn không hề ra tay với những người này. 

 Trong vũ trụ cường giả ngẫu nhiên ra tay với kẻ yếu còn có thể, nhưng là nhắm vào để ra tay, đoán chừng sẽ phải chịu sự tẩy chay của tất cả các tộc. 

 Giống như một nơi có rất nhiều Bất Tử Cảnh lang bạt, một đại đạo chi chủ như anh tới, những Bất Tử Cảnh này ai có thể ngăn cản được? 

 Nếu vậy anh giết những người yếu của tộc tôi, tôi giết những người yếu của tộc anh, đoán chừng cả vũ trụ này sẽ chẳng có cường giả nào đi khám phá. 

 Vậy nên ở nơi này, cho dù có thánh hoàng vũ trụ tồn tại, nhưng vẫn có rất nhiều đại đạo chi chủ tới đây. 

 Nói vậy, những thánh hoàng này cũng sẽ không ra tay với những đại đạo chi chủ này. 

 "Đến rồi!" Rất nhanh Diệp Tinh đã tới một nơi. 

 Gần đến nơi này, Diệp Tinh thúc động đạo tắc vận mệnh cảm nhận sâu hơn. 

 Tay phải hắn nắm chặt, trước mắt xuất hiện một đạo video. 

 Trong video, một cô bé trông rất giống Bảo Nhi đang im lặng chờ đợi, bên cạnh cô bé này còn có mấy người, tất cả đều đang cung kính đứng sau lưng. 

 "Diệp Tinh, ngươi sắp được gặp con gái mình rồi, sao không bay qua đó?" bên trong nhẫn không gian, Tiểu Hắc thấy Diệp Tinh dừng lại, nghi ngờ hỏi. 

 Thật ra hiện giờ khoảng cách của Diệp Tinh với tiểu Đồng vẫn còn rất xa, dựa vào linh hồn căn bản không dò được, nhưng là thông qua suy đoán đạo tắc vận mệnh, Diệp Tinh lại có dễ dàng nhìn thấy tình hình của con gái mình nơi đó. 

 "Ngươi hiểu cái gì?" Diệp Tinh nhẹ giọng nói: "Xem dáng vẻ đứa con gái này của ta, có vẻ như không dễ sống chung lắm, ta cũng không thể vừa bay qua đã nói ta là ba con bé chứ ta cảm thấy có hai khả năng, khả năng thứ nhất sẽ kích động nhận nhau, khả năng thứ hai căn bản là không thèm để ý tới." 

 Diệp Tinh quan sát con gái mình một thời gian rất lâu, biết con gái mình tính cách dường như có chút kỳ lạ. 

 Nhưng trong lòng hắn chỉ có đau lòng, con gái hắn ở bên ngoài vẫn luôn trải qua chém giết, trong lòng bơ vơ không nơi nương tựa, mà hắn vẫn luôn không ở bên cạnh. 

 "Sau đó thì sao?" Tiểu Hắc nghiêng đầu nhỏ nhìn Diệp Tinh tò mò hỏi. 

 Diệp Tinh tiếp tục nói: "Vế trước còn khá một chút, nhưng nếu là vế sau, vậy ta xuất hiện chắc chắn không phải là chuyện tốt." 

 Hắn chỉ video nói: "Rõ ràng bây giờ tiểu Đồng đang đợi linh quả đỏ chín, mà ngươi nhìn nơi đó, còn có một vài Bất Tử Cảnh biết được tình huống của nơi này, nói không chừng sẽ dẫn tới chuyện xấu.” 

 Lúc này ở một nơi các tiểu Đồng không xa, có mấy người vẫn đang ẩn nấp. 

 "Sau đó thì sao?" Tiểu Hắc tiếp tục truy hỏi, trong mắt tràn ngập vẻ tò mò. 

 Diệp Tinh tức giận nói: "Sao ngươi ngốc vậy? Xem tình hình hiện giờ, tiểu Đồng chờ linh quả chín, có khả năng rất cao những người này sẽ ra tay. Đến sau khi ra tay có nguy hiểm gì ta lại xuất hiện, như vậy không phải có thể lấy được hảo cảm của tiểu Đồng hả? dù sao cũng không thể để con bé ghét ta, sau đó nhận nhau cũng dễ dàng hơn." 

 Bởi vì Bảo Nhi thiếu năng lượng, bản thân chậm phát triển, một vẫn luôn lưu giữ tâm trí của một đứa trẻ. 

 Nhưng tiểu Đồng vì được quả âm dương Huyền Minh bổ sung năng lượng, phương diện tâm trí chắc chắn thành thục hơn một chút. 

 Nghe thấy lời của Diệp Tinh, tiểu Hắc không nhúc nhích nhìn Diệp Tinh chằm chằm, lúc nhìn Diệp Tinh cò có chút hoảng sợ. 

 "Ngươi không có chuyện gì nhìn ta làm gì?" Diệp Tinh nghi ngờ hỏi. 

 "666, đã học được!" Tiểu Hắc gật cái đầu nhỏ của mình, sau đó lôi ra một quyển sổ nhỏ nghiêm túc ghi chép lại. 

 “Tiểu Hắc này có phải bị ngốc không vậy?" Diệp Tinh nhìn dáng vẻ của tiểu Hắc, trong lòng không nhịn được lẩm bẩm. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement