Trên khuôn mặt tiểu Bảo Nhi tràn ngập vẻ vui mừng.
Cô bé không đánh được những quái vật nhỏ đó, nhưng tác dụng lại rất lớn.
“Thúc thúc, trong cơ thể cự thú đó có một thanh đoản đao nhỏ.” tiểu Bảo Nhi lại chỉ về phía xa.
“Được.” Diệp Tinh cười, gật đầu.
Hắn vừa đi về phía đó, vừa chí ý tới sàn trao đổi của mình.
“Ma tộc Hồn Liệt Thiên ra giá 369 điểm ảo trắng, yêu tộc Khôn Mộc Nham ra giá 367 điểm ảo trắng, linh tộc Hắc Nhai ra giá 367 điểm ảo trắng...”
Diệp Tinh nhìn thông báo, đây đều là những cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp của các tộc lớn, ở thế giới bên ngoài thực lực đỉnh cấp, tất nhiên bọn họ sẽ chẳng che giấu thân phận của mình.
Bởi vì, cho dù ở nơi này thực lực của bọn họ có yếu, thì có ai dám giết bọn họ?
Nếu giết chết, một khi ra ngoài, điều chờ đợi người ra tay là sự báo thù điên cuồng!
Chết trong thế giới ảo, có thể không phải là chết thật.
“Ngoài ra còn có nhân tộc Viên Sơn ra giá 368 điểm ảo trắng, Không Vũ ra giá 360 điểm ảo trắng.”
Diệp Tinh vui mừng trong lòng: “Cho dù cơ hội ở nơi này là như nhau, nhưng có được điểm ảo nhiều nhất vẫn là những tồn tại đỉnh cấp.”
Cho dù trong không gian thế giới ảo, thực lực của mọi người như nhau, những cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp đó cũng có thể ra lệnh cho người khác, vậy nên điểm ảo và bảo vật mạnh có được cũng nhiều hơn một chút.
Thế giới này, vốn dĩ không thể có được sự công bằng thật sự.
“Ngoài bọn họ ra, còn có Nguyệt Hành ra giá 361 điểm ảo.” Diệp Tinh nhìn dòng thông báo này, sắc mặt bình tĩnh, không nhìn ra được bất cứ dao động tâm trạng nào.
Qua mấy phút, mọi người tranh giá thậm chí đã vượt qua 400 điểm ảo trắng.
“Quả nhiên hiện giờ thiết binh khí đẳng cấp này nhất, điều này cũng chứng ming Hồn Liệt Thiên, Viên Sơn mạnh nhất binh khí bây giờ vẫn chưa đạt tới trình độ này.”
Khóe miệng Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng, các cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp hiện giờ đang tranh cướp kiếm Lãm Nguyệt của hắn.
Ánh mắt chuyển động một chút, sau đó Diệp Tinh lập tức lựa chọn yêu tộc Viên Sơn.
...
Một khu vực trong thế giới ảo, một cường giả giống viên nhân mặt tràn ngập sự hưng phấn nhìn trường kiếm trong tay.
“Haha, mình đã lấy được kiếm Lãm Nguyệt rồi.” vẻ mặt Viên Sơn hưng phấn, lực công kích của anh ta hiện giờ mới là 6, nay đã trực tiếp tăng 2 điểm cơ bản.
Giai đoạn trước, hai điểm cơ bản này rất mạnh, tương đương với việc thực lực của anh ta lập tức tăng lên một phần ba!
Phải biết, dẫn trước một bước, các bước khác cũng sẽ dẫn trước. Mọi người đều hiểu đạo lí này, vậy nên mỗi một cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp đều đang tranh đấu.
Sau khi hưng phấn, trên mặt Viên Sơn lại lộ ra vẻ trầm ngâm.
“Mình không phải là người ra giá cao nhất, vậy mà thanh kiếm Lãm Nguyệt này lại được bán cho mình, chủ nhân của thanh kiếm Lãm Nguyệt này là cường giả nhân tộc? Không đúng, nếu là nhân tộc, giữa đồng tộc với nhau không thể giao dịch, mình cũng không thể lấy được, vậy nên chủ nhân của kiếm Lãm Nguyệt là tộc khác, nhưng có giao thiệp với nhân tộc?”
Trong lúc nhất thời, trong lòng Viên Sơn xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ.
...
“Thú vị, mình ra giá cao nhất, vậy nhưng lại không bán cho mình?”
Lúc này trên mặt chàng trai mặc hắc bào, hơn nửa khuôn mặt đều bị bí văn màu đen bao phủ, tóc xõa ra, mang theo ý cười, nhưng trong mắt của anh ta lại lóe lên vẻ điên cuồng, khí tức hung ác.
Trông dáng vẻ của Hồn Liệt Thiên có vẻ rất lười nhác, dường như mãi mãi mang theo vẻ chưa tỉnh ngủ, nhưng trong ma tộc, sự điên cuồng của anh ta chắc chắn dẫn đầu.
“Là cường giả có quan hệ với nhân tộc ư? Hy vọng ngươi trốn kỹ một chút, đừng để ta phát hiện ra thân phận thật của ngươi.”
Đồng tử của Hồn Liệt Thiên bỗng nhiên hóa thành một vết nứt nhỏ.
Cường giả xung quanh nhìn thấy mắt của Hồn Liệt Thiên, trong mắt lộ ra vẻ cực kỳ sợ hãi.
...
Các cường giả nhìn thông báo, rất nhiều người đang đoán thân phận chủ nhân của kiếm Lãm Nguyệt.
Lúc này chủ nhân của kiếm Lãm Nguyệt lại đang điên cuồng chiến đấu với một yêu thú giống như rồng bá vương.
“Oành!”
Dao động mãnh liệt tản ra, mặt đất xung quanh xuất hiện rất nhiều vết nứt, hư không rung lên, tiếng gầm giận vang trời.
“Chết đi!”
Từng đòn tấn công đánh tới, tốn mấy phút, trong mắt Diệp Tinh lóe lên sự lạnh lẽo, cuối cùng cũng chém chết.
“Không có bảo vật ư?”