"Ha ha, Long Vũ, Kim Dương Mặc, Hắc Thạch. Lần đuổi giết này ta nhớ kỹ rồi nha.”
\- Trong sương mù màu trắng, một tiếng cười tùy ý truyền đến, lập tức liền khiến chung quanh triệt để yên lặng.
\- Đáng chết!
Từng cường giả bất tử cảnh hướng về phía phương hướng khác nhau mà truy kích, thế nhưng lại hoàn toàn mất đi tung tích Diệp Tinh, cảm thụ không được bất kỳ dao động gì.
Đợi đến khi sương mù màu trắng tan đi, chung quanh ngoại trừ những yêu tộc như bọn họ,lại không còn cường giả nào khác.
"Trốn thoát rồi?"
"Sương mù trắng này là gì?"
“Có thể ngăn cách dò xét linh hồn!"
“Cho dù ngăn cách, chúng ta nhiều cường giả truy kích các phương hướng, hẳn là có thể phát hiện dao động, kết quả bất kỳ dao động nào cũng không có, tên nhân loại kia cứ như vậy biến mất sao?"
“Long Vũ, ngươi không phải nói kế hoạch lần này vô cùng hoàn mỹ sao?"
Nhất thời, trên mặt đám Kim Dương Mặc tràn đầy tức giận.
Bọn họ nhiều cường giả như vậy truy kích một Diệp Tinh ở bất tử cảnh cao cấp, kết quả lại thất bại!
Khuôn mặt Long Vũ cũng là âm trầm, chỉ là ông ta nhìn hai người Kim Dương Mặc, Hắc Thạch, nói: "Lần này ra tay thất bại là do ta suy nghĩ không chu toàn, ta sẽ bù đắp cho các ngươi một ít tổn thất."
\- Hừ!
Hai yêu thú cường đại Kim Dương Mặc, Hắc Thạch hừ một tiếng, chỉ là cũng không có nói thêm gì nữa.
Thực tế, bọn họ cũng cảm thấy Diệp Tinh lúc này cũng không có khả năng chạy thoát, đây không phải là vấn đề của Long Vũ.
Hơn nữa Long Vũ nguyện ý đưa ra một ít bồi thường, bọn họ tự nhiên không có khả năng dây dưa tiếp làm gì.
Sau đó, rất nhiều cường giả yêu tộc không ngừng rời đi, trong hư không chỉ còn lại một mình Long Vũ đứng thẳng.
"Bên kia Mặc Bội Nha cũng thất bại? Không có đuổi theo tên nhân tộc Húc Dương kia nữa?" Long Vũ lúc này nhìn tin tức vừa nhận được, trên mặt ông ta tràn đầy vẻ âm trầm.
\- Đáng chết, thủ đoạn của tên Kiếm Ngân này rốt cuộc là gì?
Ông ta vẫn cho rằng lá bài tẩy của Diệp Tinh chính là những dược thảo, linh quả trân quý,thế nhưng cho dù Diệp Tinh dựa vào những dược thảo, linh quả trân quý gia tăng thực lực, tốc độ của mình, thì trên người ông ta cũng có, cho nên ông ta thấy Diệp Tinh căn bản không thể trốn thoát.
Kết quả Diệp Tinh lại đột nhiên tỏa ra sương mù màu trắng này, hơn nữa sau khi sử dụng xong bỗng nhiên mất đi tung tích.
Sương mù màu trắng này ông ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, cho nên hoàn toàn không nghĩ tới loại khả năng này.
Nhưng mặc kệ như thế nào, cuối cùng kế hoạch bao vây mà ông ta hao phí tinh lực xây dựng hoàn toàn thất bại.
......
Trong một khu vực, Húc Hồn ngừng lại, thoát khỏi sự truy sát của cường giả yêu tộc.
Soạt!
Bỗng nhiên Viên Viên xuất hiện bên cạnh anh ta.
"Anh, hiện tại Kiếm Ngân thế nào rồi?" Viên Viên có chút lo lắng nói.
"Không biết." Húc Hồn lắc đầu, trên mặt rõ ràng cũng có lo lắng.
Truy kích anh ta chỉ có một bất tử cảnh đỉnh cấp cùng mấy bất tử cảnh cao cấp mà thôi, về phần Diệp Tinh chính là có tới ba bất tử cảnh đỉnh cấp cùng với mười hai bất tử cảnh cao cấp.
"Trên người Kiếm Ngân nhiều bảo vật như vậy, hẳn là có thể sống sót đi." Húc Hồn nói.
Trong lòng anh ta hy vọng Diệp Tinh có thể thoát khỏi nguy cơ này.
......
Soạt...
Khu vực ngọn núi thật lớn, lúc này đám người yêu tộc Long Vũ đã rời đi toàn bộ, bốn phía trống rỗng không một bóng người, im ắng.
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên một khu vực đá nhanh chóng biến hóa, trong nháy mắt dĩ nhiên biến thành sinh mệnh của một nhân tộc.
Sinh mệnh nhân tộc này cả người có bí văn kỳ dị màu xanh, còn có ba con mắt, dáng người cường tráng, toàn bộ thân thể tràn ngập tính áp bách.
\- Những yêu tộc này đều đi rồi? Thanh niên cường tráng nhìn xa xa.
Hắn chính là Diệp Tinh.
Đối mặt với đuổi giết của Long Vũ cùng đông đảo yêu tộc, Diệp Tinh biết cho dù mình tiêu hao nhiều linh quả hơn nữa cũng căn bản cũng không thể trốn thoát. Muốn chạy trốn sử dụng đám sương mù màu trắng kia là tốt nhất.
Sau khi tản ra sương mù màu trắng, hắn trực tiếp biến hóa thành nham thạch, hòa làm một thể với ngọn núi này, đám người Long Vũ cho rằng hắn rời đi, nhưng trên thực tế hắn vẫn ở lại nơi này.
\- Đuổi giết ta sao? Diệp Tinh trong mắt chớp động quang mang.
Lúc này hắn đúng là vô cùng chật vật, nhưng với thực lực của hắn lại rất khó báo thù.
\- Hô!
Một lúc lâu sau, Diệp Tinh hít sâu một hơi, đem rất nhiều cảm xúc trong lòng đè xuống.
\- Hiện tại, trước tiên đi thu thập lệnh bài Thiên Nguyên, đổi được bảo vật rồi nói sau!
Lúc này bộ dáng của hắn đã hoàn toàn biến hóa.
Có được phân thân Huyễn tộc, coi như là đại đạo chi chủ đứng ở trước mặt hắn, cũng không có khả năng nhận ra hắn.
Soạt!
Thân ảnh xẹt qua, Diệp Tinh nhanh chóng bay về phía xa xa.
......
Thời gian trôi qua, nhanh chóng trôi qua nửa năm.
\- Lệnh bài chữ huyễn!