Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ - Diệp Tinh (FULL)

       Lúc này Diệp Tinh và Húc Hồn không dduoir theo, cho dù có đuổi cũng không kịp nữa rồi. Tay phải Diệp Tinh cầm nhẫn không gian, kiểm tra một chút, sau đó trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài chữ "Hỏa".  

             "Chỉ có một tấm lệnh bài, chia sao đây?" Diệp Tinh nhìn Húc Hồn.  

             Trước đó đã nói rõ mỗi người một nửa.  

             Húc Hồn suy nghĩ một lát, nói: "Trên người ta có lệnh bài chữ Hỏa, vậy nên không cần, Kiếm Ngân ngươi có thể thu lại, lần sau lấy được lệnh bài lại cho ta."  

             "Được." Diệp Tinh không có nói gì, lập tức thu vào.  

             Đợi lần sau giết chết được dị tộc khác, lệnh bài lấy được đưa cho Húc Hồn là được.  

             Lúc này trong lòng Diệp Tinh vui mừng.  

             Đảo mắt nhìn, hắn lại lấy được ba loại lệnh bài "Thủy" "Hỏa" "Thổ".  

             "Còn có hai món trường thương, áo giáp đẳng cấp bất tử cảnh?" Sau đó mấy người lại kiểm tra những bảo vật này, nhanh chóng chia ra.  

             "Đi, đi thôi, chúng ta tới những nơi khác." Viên Viên hưng phấn nói. Cô rất hứng thú với việc tra xét bảo vật.  

             Sau đó một nhóm ba người lại lên đường.  

             Mà ba tiếng sau, Diệp Tinh lại lấy được một tấm lệnh bài, đây là lệnh bài chữ “Thủy”.  

             ...  

             Thời gian rất nhanh lại trôi qua mười mấy ngày.  

             "Haiz, ít người quá, cho dù nhìn thấy, cũng chỉ là một tàn ảnh." Viên Viên bất đắc dĩ nói.  

             Nghe vậy, Diệp Tinh cười, nói: "Không có thực lực mà tiến vào bí cảnh  

             Thiên Nguyên chắc chắn sẽ chọn trốn, dám ra tay đều có thực lực nhất định."  

             Nếu như Diệp Tinh chỉ có thực lực Bất Tử Cảnh bình thường, tới nơi này chắc chắn sẽ cẩn thận che giấu tung tích của mình, hoặc là trốn ở một nơi, bởi vì thực lực như vậy chẳng đối phó được với ai, cách tốt nhất chính là che giấu mình, không để cho người khác phát hiện ra mình.  

             Ai cũng biết cường giả Bất Tử Cảnh bình thường dễ giết, nhưng những Bất Tử Cảnh bình thường đó cũng không phải là người ngốc.  

             Muốn tìm bảo vật thông qua việc liệp sát Bất Tử Cảnh bình thường, cách này rõ ràng là không thể thực hiện được.  

             “Kiếm Ngân nói đúng.” Húc Hồn gật đầu, nói: “Chúng ta tiến vào không gian lâu vậy rồi, Bất Tử Cảnh bình thường còn chẳng gặp được hai người.”  

             Ong...  

             Lời vừa nói xong, bỗng nhiên một luồng dao động truyền tới từ trong sân.  

             Vậy mà có tới tận ba luồng dao động.  

             Ba khu vực có dao động đó có từng luồng sáng màu tím xuất hiện, trong khoảng thời gian xuất hiện ngắn ngủi đó nhanh chóng ngưng tụ lại.  

             Ánh sáng lóe lên, sau đó trong không trung hình thành ba khối lệnh bài màu tím kỳ lạ.  

             Trong đó chõ Diệp Tinh có hai tấm, chỗ Viên Viên và Húc Hồn cũng xuất hiện một tấm.  

             “Woa! Lệnh bài!” Viên Viên ngạc nhiên kêu lên một tiếng.  

             Cô nhanh chóng bắt lấy lệnh bài, Diệp Tinh cũng thu hai chiếc lệnh bài đó lại.  

             “Lệnh bài chữ Mộc và lệnh bài chữ Thủy? Diệp Tinh nhìn hai tấm lệnh bài, trong mắt tràn ngập sự vui mừng.  

             Còn về hai người Húc Hồn và Viên Viên bọn họ cũng rất vui mừng.  

             Nhất là Viên Viên, cẩn thận đem tấm lệnh bài này thu vào trong nhẫn không gian, sau đó nhìn Diệp Tinh nói: “Kiếm Ngân, số ngươi may quá! Trước đây ta với anh trai ta mấy tháng cũng chưa chắc kiếm được một tấm lệnh bài!”  

             Bọn họ mới đi cùng nhau hai tháng ngắn ngủi, vậy mà trong khoảng thời gian này Diệp Tinh đã lấy được mấy tấm lệnh bài liền!  

             Bọn họ cũng lấy được một tấm, nhưng tỉ lệ này cao tới mức nào?  

             Diệp Tinh cười, nói: “Những tấm lệnh bài này là tùy cơ xuất hiện, có thể là do vận may cả ta khá tốt.”  

             Hắn cũng không biết là vì nguyên nhân gì, nhưng lệnh bài xuất hiện chắc chắn có lợi.  

             “Vận may của Kiếm Ngân ngươi thật sự nghịch thiên.” Bên cạnh, Húc Hồn không nhịn được cảm thán.  

             Viên Viên nhìn chằm chằm Diệp Tinh, lẩm bẩm nói: “Người rất giống một người mà ta quen.”  

             “Giống?” Diệp Tinh lập tức nghi ngờ, hỏi.  

             Viên Viên cười hì hì nói: “Đó là thần tượng của ta, vận may cực kỳ tốt! Cũng rất hay lấy được bảo vật, nếu người đó ở đây, chưa chắc đã lấy được ít bảo vật hơn ngươi.”  

             “Ồ? Người đó tên là gì?” nghe Viên Viên nói vậy, Diệp Tinh lập tức cười, nói.  

             ÁNh mắt Viên Viên chuyển động một chút, nói: “A, không nói nữa, không nói nữa, chúng ta tiếp tục đi tìm bảo vật đi!”  

             Rõ ràng cô không muốn nói nhiều.  

             Diệp Tinh cười, không hỏi thêm.  

             Còn Húc Hồn nghe em gái mình nói vậy, cũng nhớ tới việc liên quan tới Diệp Tinh.  

             Ban đầu trong Bất Tử Giới của đại lục Tân Nguyệt, Diệp Tinh không ngừng lấy được bảo vật, mà anh ta một món cũng không lấy được.  

             Lắc đầu, Húc Hồn không nghĩ nhiều thêm nữa, tiếp tục đi tìm bảo vật.  

             ...  

             Theo thời gian dịch chuyển, các cường giả tiến vào bên trong bí cảnh Thiên Nguyên không ngừng tăng lên.”  

             “Cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp nhân tộc – Đao Nguyên tiến vào trong bí cảnh Thiên Nguyên.”  

             “Cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp yêu tộc – Ẩn Ô Nha tiến vào trong bí cảnh Thiên Nguyên.”  

             “Linh tộc...”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement