Kế Tinh nhảy xuống khỏi trực thăng, hưng phấn nói: "Ngươi đã tỉnh lại rồi, chắc Hà Bá cũng sắp tỉnh rồi, không bằng chúng ta phục kích dưới sông Hoàng Hà, chờ Hà Bá tỉnh lại, đến lúc đó hắn sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!"
Các vị đạo sĩ nhìn thấy Vô Chi Kỳ đứng bên bờ Hoàng Hà, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm, dù sao thì Vô Chi Kỳ cũng không nhằm vào loài người, đối với loài người mà nói là chuyện tốt.
Vô Chi Kỳ cười lạnh: "Hừ, Kế Tinh, tầm nhìn của ngươi đúng là hạn hẹp."
Bị chế giễu, Kế Tinh ngơ ngác: "Đánh hắn một trận còn chưa đủ sao? Vậy ngươi muốn làm gì? Giết c.h.ế.t hắn sao? Việc này có hơi..."
Tính cách của anh vẫn khá ôn hòa, tuy rằng căm ghét Hà Bá hại mình suýt chút nữa thì hồn phi phách tán, nhưng cũng sẽ không tùy tiện g.i.ế.c người.
"Giết c.h.ế.t hắn luôn, chẳng phải là quá hời cho hắn sao?"
Vô Chi Kỳ không vòng vo, trong lòng tràn đầy dã tâm, cười ha hả: "Hắn không có ở đây vừa hay, hắn dám nuốt chửng cửa sông của ta, ta sẽ nuốt chửng cả Hoàng Hà!"
"Sau này, các ngươi không chỉ phải gọi ta là Hoài Tụ Thủy Thần, mà còn phải gọi ta là Hoàng Hà Thủy Thần."
Kế Tinh: "???"
Người của chính quyền: "!!!"
Các vị đạo sĩ: "!!!"
Kế Tinh kinh ngạc trước dã tâm to lớn của Vô Chi Kỳ, cứng họng, phải một lúc sau mới hoàn hồn: "Làm vậy cũng được sao?"
Đối với Kế Tinh không có bao nhiêu dã tâm mà nói, việc này quả thực nằm ngoài sức tưởng tượng của anh.
Vô Chi Kỳ là yêu quái thượng cổ, tư tưởng vô cùng nguyên thủy, tín ngưỡng kẻ mạnh ức h.i.ế.p kẻ yếu, đương nhiên nói: "Sao lại không được! Đợi đến khi hắn tỉnh lại, sẽ phát hiện ra Hoàng Hà này đã thuộc về ta rồi!"
Những con người có mặt đều kinh ngạc, không dám tin vào tai mình.
Cái gì thế này? Vô Chi Kỳ vậy mà lại muốn trở thành Hoàng Hà Thủy Thần? Dã tâm cũng quá lớn rồi đấy.
Quả nhiên là yêu quái từng thống lĩnh vô số sơn tinh thủy quái từ thời xa xưa!
Tin tức về Vô Chi Kỳ đã được gửi về chính phủ, gây ra rất nhiều cuộc thảo luận.
Dù sao thì Hà Bá cũng đã chọc giận hai vị Thủy Thần, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ xảy ra xung đột, đây là điều không thể tránh khỏi. Nếu chức vị Hoàng Hà Thủy Thần có thể khiến Vô Chi Kỳ vui vẻ, vậy thì tự nhiên là chuyện tốt.
Hơn nữa, quyết định của Vô Chi Kỳ cũng không gây ra tổn thất gì cho loài người. Hiện tại, Vô Chi Kỳ đã lập lời thề, coi như là đối tác hợp tác với loài người, giúp đỡ hắn một chút cũng không sao.
Vì vậy, các vị đạo sĩ không khuyên can nữa, quyết định án binh bất động.
— Thế giới mà chỉ có Hà Bá bị thiệt thòi đã hình thành.
Con khỉ trắng chẳng thèm quan tâm đến sự bàn tán xôn xao của loài người, nó "ùm" một tiếng nhảy xuống sông Hoàng Hà, b.ắ.n tung tóe bọt nước, rất nhanh đã không còn bóng dáng.
Kế Tinh nhìn theo bóng lưng của hắn, trong lòng có chút hâm mộ, nói với An Như Cố: "Lưu vực sông Hoàng Hà rộng lớn như vậy, Hà Bá chắc hẳn rất giàu có, hơn nữa còn có rất nhiều thuộc hạ. Vô Chi Kỳ tiếp quản Hoàng Hà, chắc chắn sẽ trở nên vô cùng giàu có."
An Như Cố liếc anh ta: "Nếu anh muốn, chi bằng anh đi thương lượng với hắn một chút, hai người chia đôi Hoàng Hà?"
Kế Tinh không có dã tâm lớn như Vô Chi Kỳ, lắc đầu: "Thôi, ta đã quen sống ở Tế Thủy rồi, đổi chỗ khác không quen."
Các vị đạo sĩ: "..."
Vậy sao ngài lại quen sống ở đạo quán Xuất Vân như vậy?
Kế Tinh không biết những vị đạo sĩ này đang nghĩ gì, nếu biết, chắc chắn sẽ đáp lại một câu.
Dưới nước không có mạng, quan trọng nhất là không có đồ ăn giao tận nơi!
Đúng lúc mọi người đang thảo luận, "vút" một tiếng, một luồng sáng trắng b.ắ.n ra khỏi mặt nước. Con khỉ trắng bay như chớp đến bờ, đứng trước mặt mọi người.
Đối mặt với Vô Chi Kỳ cực kỳ uy nghiêm, các vị đạo sĩ theo bản năng ngừng thảo luận, trở nên lúng túng.
Sao Vô Chi Kỳ lại đột nhiên lên đây, lúc này không phải hắn nên ở dưới đó quan sát lãnh địa mới của mình sao?
Kế Tinh tò mò hỏi ra nghi vấn trong lòng mọi người: "Sao ngươi lại quay lại nhanh như vậy? Nhìn thấy cung điện của Hà Bá chưa? Thế nào? Có phải rất nguy nga tráng lệ không?"
Vẻ mặt Vô Chi Kỳ u ám, trong đôi đồng tử màu vàng kim lóe lên tia sáng kỳ lạ, n.g.ự.c phập phồng dữ dội, như thể đang rất bực bội.
Kế Tinh như nghĩ đến điều gì, buột miệng nói ra một suy đoán kỳ quái: "Sao vậy, chẳng lẽ tên Hà Bá gian xảo kia đã sớm tỉnh lại, trốn ở phía dưới, ngươi bị hắn chọc tức nên mới quay lại sao?"
Nói xong, anh làm bộ đi đến bên bờ sông, chuẩn bị nhảy xuống xem thử.
Mọi người có mặt đều bắt đầu suy nghĩ, rốt cuộc là Hà Bá lợi hại hơn, hay là Vô Chi Kỳ và Kế Tinh lợi hại hơn?
Tuy nhiên, lúc này, Vô Chi Kỳ lại tức giận lắc người, hất tung những giọt nước màu vàng trên người.