Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

 

Thiên Tuyền Tinh Quân và các vị Tinh Quân khác: "???"

“Đùa sao! Xử lý mối quan hệ nam nữ sao có thể có được nhiều ánh sáng công đức như vậy được!”

Động Minh Tinh Quân thấy bọn họ không tin, cũng rất hiểu, bèn kiên nhẫn giải thích: “Lúc đầu ta cũng không tin, nhưng sau đó phát hiện phương pháp này thật sự rất hữu dụng, tuy nhiên công đức không được nhiều như cô ấy, chắc là do chúng ta làm chưa đủ tốt, sau này cần phải cố gắng hơn.”

Ngay cả Ẩn Nguyên Tinh Quân luôn ít nói cũng gật đầu đồng tình: “Đúng vậy, các ngài nhìn xem, trên người chúng ta cũng có một ít công đức, đây đều là công đức có được nhờ xử lý mối quan hệ nam nữ. Dù sao cũng tốt hơn việc ban phúc cho tín đồ.”

Thiên Tuyền Tinh Quân: “Chúng ta là Bắc Đẩu Thất Tinh, chuyên giải hạn, ban phúc, bảo vệ con người, ngay cả ban phúc cũng không thu hút được công đức sao?”

Động Minh Tinh Quân thở dài: “Thiên Tuyền Tinh Quân, thời đại đã thay đổi rồi.”

Động Minh Tinh Quân thấy Thiên Tuyền Tinh Quân vẫn còn do dự, bèn nói: “Sao vậy? Chẳng lẽ ngài coi thường việc xử lý mối quan hệ nam nữ sao?”

Thiên Tuyền Tinh Quân lắc đầu như đánh trống: “Ta luôn cảm thấy có gì đó không đúng, xử lý mối quan hệ nam nữ sao có thể tích lũy được nhiều ánh sáng như vậy được!”

Bắc Đẩu Thất Tinh có thể cảm ứng lẫn nhau, không lâu sau, những vị Tinh Quân này đã tìm thấy tung tích của Tham Lang.

Vô số người thu dọn đồ đạc, đến núi Thiên Thương ở phía đông ngoại ô Nam Thành.

Trên núi Thiên Thương gió lạnh thổi vù vù, xung quanh bao phủ bởi ánh sáng trắng kỳ lạ.

An Như Cố leo lên núi, bỗng cảm thấy khí tức xung quanh không đúng, hai tay bắt kiếm quyết, vẽ một lúc, sau đó khẳng định nói: “Bên trong có một trận pháp lớn.”

Tôn tiên sinh là người của Cục Quản lý Đặc biệt hít một hơi lạnh, trong đầu nhanh chóng hồi tưởng lại những trận pháp mà U Đô bố trí dưới phạm vi cai quản của Bắc Đẩu Thất Tinh, tìm nửa ngày cũng không thấy núi Thiên Thương, chỉ có thể nói: “Chúng tôi đã phá hủy hết những trận pháp có thể phá hủy rồi, thật sự không chú ý đến núi Thiên Thương này, bọn họ giỏi giấu quá!”

Mọi người biết tình hình khẩn cấp, vội vàng đến núi Thiên Thương. Ở giữa núi có một ngôi chùa, cành cây khô héo che khuất ngôi chùa, trông vô cùng ảm đạm dưới bóng đêm.

Đến trước cửa chùa, quả nhiên, bên trong đang đứng bốn người quen thuộc.

Tham Lang Tinh Quân đã nghe thấy tiếng động của bọn họ từ lâu, nhưng vẫn đang duy trì trận pháp, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm: “Các ngươi không kịp nữa rồi, trận pháp đã hoàn thành từ lâu, nửa tiếng nữa, phạm vi cai quản của Bắc Đẩu Thất Tinh sẽ được thắp sáng, không ai có thể ngăn cản. Ta nhớ con người các ngươi đón Tết hình như thích b.ắ.n pháo hoa, ta tặng cho các ngươi một màn pháo hoa hoành tráng nhé!”

Y cười vô cùng sảng khoái, vừa hưng phấn vì đại kế của mình, lại vừa hài lòng vì sự hoảng sợ của những người đang xem.

Thế nhưng An Như Cố lại bình tĩnh nói: “Tiểu Bạch Long nói không sai, tin tức của ngươi đúng là lạc hậu, con người chúng ta đã không b.ắ.n pháo hoa từ lâu rồi.”

Tiểu Bạch Long gật đầu, hùa theo: “Thứ đó gây ô nhiễm môi trường, ta nghe nói có một số nơi bây giờ thậm chí còn b.ắ.n pháo điện tử. À đúng rồi, trên trời chắc là chưa có điện, chắc là các ngươi không biết điện là gì nhỉ.”

Phá Quân Tinh Quân thật thà gật đầu, tự vạch trần bản thân: “Cái gì mà điện? Chúng ta thật sự không biết!”

Tiểu Bạch Long cũng không nói rõ nguyên lý của điện, bèn nói qua loa: “Lúc nãy các ngươi đi qua có nhìn thấy những ngọn đèn phát sáng không? Dạ minh châu kia là dùng điện làm năng lượng để phát sáng đấy.”

Phá Quân Tinh Quân trợn to mắt: “Chúng ta thật sự có nhìn thấy, còn rất tò mò, Tham Lang còn nói lúc đi sẽ xin hoàng đế thêm một ít dạ minh châu. Không ngờ nhân gian bây giờ đã có thứ lợi hại như vậy sao?”

“Đương nhiên rồi, thứ trong tay ta cũng là dựa vào điện để phát sáng đấy.”

Phá Quân Tinh Quân nói: “Thì ra là vậy, vậy điện có phải tương đương với pháp lực dùng để thúc động pháp khí không?”

“Cũng gần giống vậy.”

Phá Quân Tinh Quân đứng hình, có chút hoang mang.

Trước đây khi y giáng trần, phát hiện con người chỉ có thể dùng nến để thắp sáng. Chỉ có Hoàng Đế và quý tộc mới có thể sử dụng dạ minh châu. Một viên dạ minh châu lấp lánh, chính là quốc bảo. Không ngờ quốc bảo hiện nay, lại trở thành đồ phổ biến.

Hơn nữa, tướng tinh như y rất giỏi nắm bắt trọng điểm.

Năng lượng quan trọng như vậy mà có thể phổ biến đến mức trở thành vật dụng dân dụng, chắc chắn phía sau còn có ứng dụng quân sự quan trọng!

Tuy người bình thường không có pháp lực, nhưng có thể dùng điện làm pháp lực để chế tạo vũ khí.

Y theo bản năng hỏi: “Vậy vũ khí của nhân gian chắc hẳn cũng có thay đổi nhỉ?”

“Đương nhiên rồi.” Tiểu Bạch Long lấy điện thoại ra, phát video ném nguyên tử.

Trước đây cậu đã bị nấm nguyên tử dọa sợ, bây giờ nạn nhân biến thành kẻ gây hại, đồ tốt thì phải chia sẻ với nhau chứ.

Hai vị Tinh Quân hoang mang.

Một quả b.o.m có thể hủy diệt cả thành phố sao?

Nhân gian, nghìn năm không gặp, đáng sợ như vậy!

Y quay đầu nhìn Tham Lang Tinh Quân, như lâm đại địch, do dự không quyết, thái độ rất cẩn trọng: “Tham Lang, chúng ta tạm thời không dùng trận pháp này nữa, không cần thiết phải liều mạng ngay bây giờ, hãy quan sát thêm một thời gian nữa xem sao.”

Thất Sát Tinh Quân cũng rất thận trọng, gật đầu, thái độ có chút do dự: “Phá Quân nói đúng, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.”

“Trước kia ta cũng giống như các ngươi, cố chấp, nhưng bây giờ thì khác, ta biết mọi thứ đều phải theo kịp sự phát triển của thời đại.”

Tiểu Bạch Long gật đầu lia lịa, thản nhiên nói: “Các ngươi biết sai sửa sai, không có gì tốt hơn, tốt hơn tên Tham Lang kiêu ngạo ngông cuồng kia nhiều.”

Thất Sát Tinh Quân và Phá Quân Tinh Quân ưỡn ngực, có chút kiêu ngạo, thầm chế giễu.

“Tham Lang dục vọng quá lớn, lục căn không thanh tịnh, thật sự rất dễ bị cảm xúc che mờ lý trí, ta bình tĩnh hơn hắn ta nhiều!”

“Ta thường xuyên đánh trận, biết binh pháp cũng phải theo kịp thời đại. Tham Lang thật sự có chút bế quan tỏa cảng! Như vậy chắc chắn sẽ thua thiệt.”

Tham Lang Tinh Quân: "..."

Những người trong giới huyền học có mặt ở đây: "..."

Khoan đã, chưa đánh nhau, mà hai vị đại tướng bên kia đã bị chiêu mộ rồi sao?

(Hết chương)

Advertisement
';
Advertisement