Tiểu Bạch Long vừa dứt lời, đừng nói đến Tô Kiều là trung tâm của chủ đề, ngay cả đám người đang xem xung quanh cũng câm nín.
Trương Thiên Sư là người đứng đầu giới huyền môn có cái nhìn khác về Tiểu Bạch Long, cứng đờ, không nhịn được nói: “Cái này… Bạch Long đại nhân, ngài không chỉ hiểu luật lao động, mà còn hiểu cả luật hôn nhân gia đình nữa sao.”
Ông tự cho rằng mình già rồi mà vẫn bắt kịp xu hướng, không ngờ Long Thần đến từ ngàn năm trước còn thời thượng hơn cả ông.
Tiểu Bạch Long không chỉ biết rất nhiều kiến thức hiện đại, mà còn biết rất nhiều điều luật nữa!
Tiểu Bạch Long tắm trong ánh mắt phức tạp của mọi người, không hề khó chịu, như thể đã quen với việc được vạn người sùng bái.
Cậu giơ chiếc điện thoại trong tay lên, ngẩng cao đầu rồng, thản nhiên nói: “Chuyện nhỏ thôi, không có gì đáng để nhắc đến, chỉ là học được khi xem cô ấy livestream. Bình luận có rất nhiều nhân tài, nói chuyện rất hay, ta rất thích xem livestream của cô ấy.”
An Như Cố: "?"
“Anh còn xem livestream của tôi sao?”
Lúc cô livestream, lượt xem vượt mốc một tỷ, người xem trực tuyến cao hơn chục triệu. Nói đùa, giảng giải nghiêm túc, dẫn chứng ... đủ loại người.
Bình luận đúng là tụ tập rất nhiều nhân tài.
Hóa ra người xem livestream của cô không chỉ có con người, mà còn có cả một con rồng sao?
Tiểu Bạch Long trợn to mắt, vô cùng kinh ngạc: “Sao? Không cho ta xem nữa sao? Ta còn đưa cô đi tuần tra Đông hải nữa đấy!”
An Như Cố: “…Cũng được.”
Đạo sĩ, hòa thượng và cảnh sát: "......"
Khoan đã, xem livestream của An Như Cố vậy mà cũng có thể học điều luật sao?
Tham Lang Tinh Quân nghe nửa ngày, hiểu được một số điều, tức đến mức phải cười: “Con rồng ngươi cả ngày nói bậy, toàn những lý lẽ cùn. Tô Kiều là người 400 năm trước, lúc đó phụ nữ dựa dẫm vào đàn ông là chuyện đương nhiên, làm gì có tài sản chung nào.
Tuy không biết bây giờ là thế nào, nhưng pháp luật hiện đại dựa vào đâu mà áp dụng cho người cổ đại? Ngươi điên rồi sao!”
Những người có mặt ở đây trong giây lát câm nín, y nói quá đúng, khiến bọn họ không biết phải phản bác như thế nào.
Thế nhưng Tiểu Bạch Long không thay đổi sắc mặt, thậm chí còn có chút kiêu ngạo: “Nhưng những người cổ đại khác không sống đến hiện đại, còn hắn ta thì có, vậy tại sao hắn ta không phải tuân thủ pháp luật hiện đại?
Đã sống đến bây giờ, kiếm của thời nay tự nhiên có thể trảm quan của thời xưa!”
Tham Lang Tinh Quân: "..."
Tô Kiều: "......"
Mọi người có mặt ở đây: "......"
Tham Lang Tinh Quân đứng hình, hồi lâu sau mới cứng miệng phản bác: “Ngươi nói thì hay lắm, không biết ngươi có tuân thủ pháp luật của bọn họ không, đứng nói chuyện không đau lưng!”
Tiểu Bạch Long có chút đắc ý nói: “Đương nhiên ta tuân thủ. Hắn ta là người 100 năm trước, ta còn là người ngàn năm trước nữa kìa.
Đất nước trả cho ta nhiều tiền như vậy, ta nể mặt bọn họ một chút, nhập gia tùy tục, tuân thủ pháp luật của bọn họ, không giống như lũ phạm pháp như các ngươi.”
Tham Lang Tinh Quân: "???"
Cho dù cãi nhau với Tiểu Bạch Long, y vẫn theo bản năng coi đối phương là đồng loại.
Y lộ ra vẻ mặt không thể tin được: “Ngươi vậy mà lại nghe lời bọn họ như vậy sao? Thần linh nên ngự trên đỉnh đầu con người, dựa vào đâu mà phải tuân thủ pháp luật của nhân gian? Ngươi đúng là làm mất mặt thần tiên, ta thấy xấu hổ khi chung hạng với ngươi!”
Y như nghĩ đến điều gì, liếc nhìn Hạn Bạt, Sao Chổi, Niên Thú Vương, tả hữu hộ pháp ..., giọng điệu tràn đầy sự khinh thường: “Các ngươi cũng vậy, hòa nhập với con người, quả thực không có dáng vẻ của thần linh!”
“Ồ, ta hiểu rồi, các ngươi hòa nhập với con người như vậy, chắc chắn là có mưu đồ, đây là đang thâm nhập vào nội bộ của đối phương đấy.”
Thế nhưng Tiểu Bạch Long không tránh xa con người, ngược lại còn né tránh y một cách khinh bỉ: “Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, ai muốn chung hạng với ngươi? Hai người đi theo ngươi bị ngươi lừa giáng trần, suýt chút nữa còn bị ngươi lừa nhập ma, chỉ có kẻ ngốc mới đến gần ngươi.”
Sau đó cậu nhìn những người thuộc chính phủ xung quanh, ánh mắt dừng lại trên người vị lãnh đạo Ngụy tiên sinh, giải thuật ẩn thân, lập tức bày tỏ lập trường: “Lãnh đạo Ngụy, ngài đừng nghe hắn chia rẽ chúng ta!”
“Đạo quán Xuất Vân tích cực nộp thuế, hoạt động đều phù hợp với quy định, tuyệt đối không có hành vi vi phạm pháp luật hoặc phạm tội!”
“Tóm lại, đạo quán Xuất Vân trong sạch!”
Tham Lang Tinh Quân: "???"
Lãnh đạo chính phủ, những người trong giới huyền học và cảnh sát: "???"
Tiểu Bạch Long thật sự rất bất lực. Trước đây cậu bị Tô Kiều lừa. Để khiến An Như Cố giữ bí mật, cậu bị ép gia nhập đạo quán Xuất Vân. Ban đầu cậu không có cảm xúc gì với công việc, nhưng bây giờ đã tìm thấy ý nghĩa.
Bây giờ, cậu đã tuyển rất nhiều người, những người đó đều trở thành thuộc hạ của cậu. Lương cậu nhận được còn đặc biệt cao, sếp cũng rất tốt với cậu.