Cha bé nói bé là Sao Chổi, lúc đó bé im lặng chấp nhận hiện thực, từ đó ở lì trong nhà, không bước chân ra ngoài nữa.
Nhưng tình cờ đến đạo quán Xuất Vân, gặp được tiểu cương thi, bé mới phát hiện ra trên đời này vẫn có người chấp nhận bé. Hơn nữa, bọn họ cũng không bị xui xẻo như đám bạn học kia.
Những ngày tháng ở đạo quán Xuất Vân, là khoảng thời gian vui vẻ nhất mà bé từng trải qua trong những năm qua. Vui vẻ đến mức quên bẵng đi danh hiệu Sao Chổi.
Nếu không bắt buộc thì ai muốn bị người khác gọi là Sao Chổi chứ?
Vệ Vũ nghe thấy Tham Lang Tinh Quân nói ra hai chữ Sao Chổi xa lạ kia, dây thần kinh trong đầu bé đứt phựt, trên mặt viết đầy sự không vui.
Tham Lang Tinh Quân nhìn thấy bé phản kháng mình như vậy, có chút sững sờ: “Ngươi rõ ràng chán ghét nhân gian, cũng giống như chúng ta, muốn gây rối loạn nhân gian, để cho lũ con người này biết thế nào là cơn thịnh nộ của thần linh. Ngươi giáng trần là vì đại kế của chúng ta, sao lại quên sạch sành sanh rồi?”
Tuy thời mạt pháp, Thiên Đạo suy yếu, nhưng Thiên Đạo vẫn ảnh hưởng đến thần linh. Bọn họ không thể đường đường chính chính giáng trần, cho nên đã chuyển sang tìm kiếm trợ thủ khác.
Năng lực của Sao Chổi đặc biệt mạnh mẽ, ai dính vào Sao Chổi, nhất định sẽ xui xẻo tới chết. Ngay cả thần tiên trên trời cũng tránh nàng ta ba tấc.
Lúc Tham Lang Tinh Quân tìm thấy nàng ta, nàng ta đang buồn chán chơi đá.
Sau khi y nói rõ mục đích của mình, Sao Chổi không nghĩ ngợi liền đồng ý, tìm đến Tư Mệnh Tinh Quân nói muốn giáng trần lịch kiếp.
Bề ngoài là lịch kiếp, thật ra là phối hợp với bọn họ gây sóng gió.
Bất cứ ai cũng có thể phản bội, nhưng Sao Chổi thì không bao giờ.
Bởi vì ngoài bọn họ ra, còn ai có thể chấp nhận Sao Chổi chứ? Tuy bọn họ chỉ coi trọng năng lực của Sao Chổi, chứ không thật lòng chấp nhận nàng ta.
Đối mặt với cơn thịnh nộ của thần linh, Vệ Vũ hoảng sợ, lắc đầu như đánh trống, run rẩy nói: Tôi, tôi không biết gì cả, đừng hỏi tôi.”
Bé nói xong, liền quay đầu nhìn tiểu cương thi ở xa xa, nói: “Tớ không phải là Sao Chổi,tớ không phải! Cậu đừng tin lời hắn ta.”
Tham Lang Tinh Quân: "......"
Tham Lang Tinh Quân như đ.ấ.m một cú vào bông, tức không chịu được. Không biết nên giao tiếp với đứa trẻ này như thế nào.
Y càng im lặng, sắc mặt càng đen, Vệ Vũ càng hoảng sợ.
Cuối cùng Thất Sát Tinh Quân không nhìn nổi nữa, y đứng trước mặt Vệ Vũ, ngăn cách bé và con người, nói với giọng điệu dịu dàng, cố gắng mỉm cười: “Sao Chổi, ta có thể hiểu được, ngươi đầu thai chuyển thế thành người, bây giờ không nhớ gì cả. Ngươi cũng đừng nóng vội, chúng ta sẽ kể cho ngươi nghe từ từ.”
Thế nhưng Thất Sát Tinh Quân vốn giỏi c.h.é.m giết, trên người sát khí nặng nề, nụ cười cố gắng nặn ra trông rất âm trầm.
Chẳng những không an ủi thành công, ngược lại còn khiến Vệ Vũ càng hoảng sợ hơn.
Vệ Vũ nghe thấy bọn họ nhắc đi nhắc lại mình là Sao Chổi, tính cách hiền lành như bé hiếm khi cứng rắn như vậy, đẩy Thất Sát Tinh Quân ra: “Ta đã nói nhiều lần như vậy rồi, ta không phải là Sao Chổi! Nếu ta là Sao Chổi, ta nhất định sẽ khiến cho các ngươi đều xui xẻo!”
Tham Lang Tinh Quân, Thất Sát Tinh Quân, Phá Quân Tinh Quân: "???"
Sao Chổi còn dám nguyền rủa thần tiên.
Bị Sao Chổi nguyền rủa, còn sống nổi sao?
Thất Sát Tinh Quân định lùi lại.
Thế nhưng trong lúc hỗn loạn, Vệ Vũ tung cú đ.ấ.m bừa bãi, đ.ấ.m trúng mặt Thất Sát Tinh Quân.
Thất Sát Tinh Quân vừa nãy không đề phòng, cộng thêm năng lực của Sao Chổi vừa mới thức tỉnh rất mạnh mẽ. Y không cẩn thận bị đ.ấ.m trúng mắt, choáng váng.
“Ngươi ngươi ngươi!!!”
An Như Cố, Tiểu Bạch Long và những người khác ở đạo quán Xuất Vân: "..."
Đạo sĩ, hòa thượng, cảnh sát: "..."
………
Vệ Vũ phát hiện có gì đó không đúng lúc tung cú đấm, cúi đầu nhìn nắm đ.ấ.m của mình. Xung quanh nắm đ.ấ.m có ánh trăng đỏ bao phủ.
Đây là chuyện mà người bình thường có thể làm được sao?
Bé, bé hình như không phải là người.
Bé cũng không ngốc, trong chớp mắt, một suy đoán hiện lên trong đầu, không nhịn được trợn to mắt.
“Chẳng lẽ mình thật sự là cái gọi là Sao Chổi sao?”
Bé liền quay đầu lại, nhìn tiểu cương thi và An Như Cố với ánh mắt cầu cứu.
An Như Cố như nghĩ đến điều gì, sau khi nhận được tín hiệu của bé thì gật đầu với bé: “Em đúng là hơi xui xẻo, hơn nữa vừa nãy sao chổi xuất hiện, biệt danh của sao chổi chính là Sao Chổi, rất có thể em chính là nó.”
Sao chổi có cái đuôi dài, cho nên trong thuật xem sao được coi là Sao Chổi.
Vệ Vũ như bị sét đánh, trợn tròn mắt: “Sao có thể như vậy được?”
Tham Lang Tinh Quân đang hoang mang, Sao Chổi không đi theo bọn họ cũng đành chịu, tại sao lại còn nguyền rủa bọn họ?