Tiểu Bạch Long nghe thấy câu "Một ngày trên trời bằng một năm dưới đất", vô thức hồi tưởng lại quá khứ. Ngàn năm trước, Thiên Đình thường xuyên gọi cậu lên Thiên Cung để báo cáo công việc.
Nhưng thật không may, lúc đó cậu đang ngủ nên bỏ lỡ ngày Thiên Quan đến.
Tuy cậu chưa từng đến Thiên Đình, nhưng cậu biết Thiên Đình là nơi tốt, linh khí dồi dào, thời gian trôi qua rất nhanh, đồng nghiệp xung quanh đều là những vị thượng quan có pháp lực cao cường, môi trường rất tốt.
Cửu Thiên Huyền Nữ, Thái Bạch Kim Tinh, Ngọc Hoàng Đại Đế, Vương Mẫu Nương Nương... đều làm việc ở Thiên Đình.
Thế nhưng bây giờ sau khi nghe ba tên Tinh Quân Sát Phá Lang nói chuyện, quan niệm trong lòng cậu đã thay đổi rất nhiều.
Tiểu Bạch Long lắc đầu, nói với Tham Lang Tinh Quân: “Một ngày trên trời bằng một năm dưới đất, các người chỉ cần lơ là một chút, là sẽ bị lạc hậu so với nhân gian, tin tức quả thực quá bế tắc.”
Tham Lang Tinh Quân nghe vậy thì hừ lạnh: “Thiên Đình không dính bụi trần, là nơi ở của các vị thượng quan, là nơi mà người dân Lục Giới khao khát, ngươi ghen ăn tức ở mà thôi!”
Tiểu Bạch Long bị y chế giễu cũng không tức giận, lục lọi trong vảy dùng để cất đồ, lấy ra một chiếc hộp phát sáng, lắc lắc trước mặt Tham Lang Tinh Quân, giọng điệu có chút đắc ý: “Vậy Thiên Đình của các người có thứ gọi là điện thoại này không?”
“Cái gì?” Ánh mắt Tham Lang Tinh Quân bỗng chốc cứng đờ, rút kiếm ra, tưởng rằng Tiểu Bạch Long muốn tấn công mình, theo bản năng giơ kiếm lên phòng thủ: “Đây là pháp khí gì?!”
Thần kiếm tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, tỏa ra uy áp khiến người ta choáng ngợp.
Đạo sĩ, hòa thượng và cảnh sát: "......"
Cái gì vậy? Từ khi nào điện thoại lại biến thành pháp khí rồi?
Tiểu Bạch Long lộ ra vẻ mặt thương hại: “Đây không phải là pháp khí, chỉ là công cụ do con người tạo ra thôi, ngươi đúng là thiển cận!”
Tham Lang Tinh Quân nhìn xuống chiếc điện thoại trong tay cậu, sự cảnh giác trên mặt tan biến, cất kiếm đi, lạnh lùng nói: “Hừ, thì ra là vậy, vậy ngươi đắc ý cái gì? Đồ của con người có đáng để khoe khoang như vậy sao?”
Tiểu Bạch Long thản nhiên mở màn hình điện thoại, mở ứng dụng mạng xã hội, nói: “Ngàn năm trước, con người đi xa một chuyến là rất khó liên lạc được với người nhà. Bây giờ thì khác rồi, cho dù cách xa vạn dặm, bọn họ cũng có thể liên lạc với nhau bằng công cụ này. Nếu như trên Thiên Đình có công cụ này, thì tin tức sao có thể lạc hậu như vậy?”
Tham Lang Tinh Quân ngẩn người, quay đầu nhìn đại ca và nhị ca của mình, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Chức năng này nghe không hề xa lạ. Bọn họ là thần tiên, có thể dời non lấp bể, đương nhiên cũng có thể dùng pháp lực để liên lạc từ xa với người khác.
Nhưng lũ con người nhỏ bé như kiến kia, tại sao lại có thể nắm giữ tiên thuật như vậy?
Nghĩ cũng biết, bọn họ nhất định đã phải trả giá rất đắt!
Tham Lang Tinh Quân suy nghĩ một lát, sau đó liền hiểu ra.
Con người vất vả lắm mới tạo ra được một pháp khí lợi hại, bèn dâng cho Long Thần như dâng báu vật.
Y cười khẩy: “Chẳng trách ngươi là thần linh, vậy mà lại chế giễu ta hết lần này đến lần khác, thì ra là lũ con người kia đã tâng bốc ngươi lên tận trời, giao quốc bảo cho ngươi, cho nên ngươi mới bênh vực bọn họ!”
Đạo sĩ, hòa thượng và cảnh sát: "......"
Khoan đã, điện thoại là quốc bảo lúc nào vậy?
Tham Lang Tinh Quân còn muốn nói thêm gì nữa, thì thấy vẻ mặt đám con người kia như đang táo bón, tưởng rằng mình đã chọc trúng tim đen của bọn họ, bèn khinh thường nói: “Lũ con người các ngươi đúng là xu nịnh như xưa, e rằng đã phải tốn không ít công sức mới tạo ra được pháp khí này nhỉ!”
“Vậy mà lại dâng cho con rồng kia, nịnh bợ nó, đúng là tiền mất tật mang.”
Thất Sát Tinh Quân và Phá Quân Tinh Quân vô cùng đồng tình.
Ấn tượng của bọn họ về con người vẫn là bám vào đất để sống. Thần tiên bọn họ chỉ cần ban xuống một chút đồ vật, là lũ con người này đã vui mừng như điên.
Cái gì mà pháp khí có thể truyền tin tức, nhất định là bọn họ đã phải trả giá rất đắt mới tạo ra được!
Thế nhưng ngay sau đó, những người có mặt ở đây đều đồng loạt thò tay vào túi, lục lọi một hồi, lấy ra một chiếc hộp.
Chiếc hộp này tuy khác với thứ trong tay Tiểu Bạch Long một chút, nhưng nhìn chung cũng na ná nhau, nhìn là biết là cùng một loại pháp khí.
Một người, hai người, ba người, bốn người… ai cũng có!
Tham Lang Tinh Quân, Thất Sát Tinh Quân, Phá Quân Tinh Quân: "???"
Tham Lang Tinh Quân trợn tròn mắt, nhìn xung quanh, không thể tin được nói: “Sao các ngươi ai cũng có pháp khí này vậy?”
Tiểu Bạch Long bay lên không trung, nhìn xuống ba tên Tinh Quân, giọng điệu có chút thương hại: “Đây không phải là pháp khí, đây là công cụ do bọn họ tạo ra, chẳng có gì hiếm hoi cả!”