Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

 

Tiểu cương thi vừa nãy còn đang trốn trong chăn chơi game với Vệ Vũ ở đạo quán, nháy mắt đã bị triệu hồi đến đây.

Ba người đàn ông mặc áo choàng đen rộng thùng thình vây quanh cô bé, vẻ mặt nồng nhiệt, nói liên tục với cô bé, nghe mà chẳng hiểu gì cả.

Bên ngoài Hồ Tâm Đình còn có rất nhiều người đang đứng, tất cả đều nhìn cô bé, ánh mắt vô cùng kỳ lạ.

Cô bé ngẩn người một lúc, cảm giác bất lực dâng lên trong lòng, theo bản năng tìm kiếm người quen. Ngay sau đó, ánh mắt liền nhìn thấy An Như Cố.

Cô bé lập tức như nhìn thấy vị cứu tinh, chạy nhanh về phía bên ngoài đình nghỉ mát, vẻ mặt hốt hoảng, vô cùng lo lắng: “Chị ơi, em bị kẻ xấu bắt cóc rồi!”

Tham Lang Tinh Quân: "???"

Thất Sát Tinh Quân và Phá Quân Tinh Quân: "???"

Tham Lang Tinh Quân đầy đầu dấu chấm hỏi.

Ý gì đây? Hạn Bạt này vậy mà lại quen biết người phụ nữ có thể làm y bị thương sao?

Y bước ba bước thành hai bước, chặn trước mặt tiểu cương thi, túm lấy cánh tay cô bé, quát lớn: “Đùa gì vậy? Ngươi là Hạn Bạt, là hung thần, là kẻ thù của con người, tại sao ngươi lại thân thiết với cô ta như vậy?”

Thất Sát Tinh Quân vô cùng đồng tình, tiếp tục thúc giục trận pháp dưới chân.

Những con cương thi bị Cục Quản lý Đặc biệt bắt nhốt trong ngục giam lần lượt xuất hiện trong trận pháp.

Bọn chúng trông trơ ​​như khúc gỗ, ánh mắt vô hồn, đột nhiên bị dịch chuyển đến nơi khác, đang định nổi điên.

“Gào!!!”

Thế nhưng lúc này, mùi vị của thủy tổ bay vào khoang mũi bọn chúng, uy áp đáng sợ đó khiến DNA của bọn chúng thức tỉnh.

Sự thần phục đối với thủy tổ đã được khắc sâu vào trong gen rồi.

Hàng chục con cương thi chen chúc trong đình nghỉ mát, vây quanh tiểu cương thi, quỳ rạp xuống đất.

Trong đầu óc ngu ngốc của bọn chúng đồng loạt hiện lên một suy nghĩ.

Hiến dâng tất cả cho thủy tổ!

Bọn chúng không biết nói, thậm chí còn không biết suy nghĩ, chỉ biết gào thét, trong giây lát trong đình nghỉ mát vang lên tiếng ma kêu quỷ khóc.

Tiểu cương thi: "???"

Tham Lang Tinh Quân lại vô cùng hài lòng, lên tiếng nói: “Từ sau khi ngươi hóa thành hung thần, đồng loại của ngươi không còn là con người nữa, mà là cương thi. Ai ai cũng muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cương thi, các ngươi và con người là kẻ thù trời sinh. Mau dẫn theo đám cương thi này, đi g.i.ế.c sạch bọn chúng trước!”

Đầu óc đám cương thi tuy ngu ngốc, nhưng có thể cảm nhận được dục vọng mãnh liệt từ trong lời nói của Tham Lang Tinh Quân, lập tức bị ảnh hưởng.

“Gào!!!”

Cùng thủy tổ, g.i.ế.c sạch con người, chinh phục thế giới!

Thế nhưng ngay sau đó, tiểu cương thi lại như bị sét đánh, toàn thân run rẩy, hất tay Tham Lang Tinh Quân ra, chạy về phía bên ngoài đình nghỉ mát.

Vừa chạy vừa hét lớn: “Chị ơi, em bị kẻ thần kinh bắt cóc rồi!”

Lúc nhỏ cô bé từng bị bắt cóc, kí ức đó rất đáng sợ, cảnh tượng này đã khơi dậy nỗi sợ hãi trong lòng cô bé.

Kẻ bắt cóc đó đã lừa cô bé, nói là muốn mua kẹo cho cô bé, sau đó lại ôm cô bé bỏ chạy.

Cô bé lại gặp phải kẻ bắt cóc rồi!

Cô bé hoảng loạn như kiến bò chảo nóng, trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất - mau đi tìm chị, để chị đến cứu nó!

Tham Lang Tinh Quân và hai người kia: "???"

Đám cương thi ngây ngốc: "???"

Tham Lang Tinh Quân nhìn bóng lưng cô bé, không thể tin được: “Hạn Bạt, ngươi đầu thai chuyển thế một lần, vậy mà lại quên mất thân phận của mình sao? Ngươi là hung thần đấy!”

“Hơn nữa bây giờ ngươi là cương thi, làm sao con người có thể tin tưởng và giúp đỡ ngươi được?”

Tiểu cương thi lại chạy nhanh như bay, khóc nức nở: “Chị ơi, bọn họ bị thần kinh rồi, em có quan hệ gì với hung thần chứ?”

“Em biết rồi, bọn họ muốn bán em đi, cho nên mới lừa mọi người là em là hung thần, để mọi người không dám đến gần em.”

“Chị ơi em oan uổng quá, chị đừng tin lời hắn ta, em ngoan lắm, ngày nào em cũng làm bài tập! Em không có quan hệ gì với hung thần hết, đừng bán em đi!”

Cô bé vội vàng chạy ra ngoài, đ.â.m sầm vào bức tường ngăn bằng không khí mà Tham Lang Tinh Quân đã bố trí.

Lúc này, ánh trăng đỏ xung quanh cô bé bị điều động, bức tường ngăn bị xé rách một lỗ hổng, cô bé chạy thẳng ra ngoài.

Ba tên Tinh Quân vừa bị thần kinh vừa là kẻ buôn người: "???"

Đám cương thi: "???"

Bọn họ chỉ lơ là một chút, tiểu cương thi đã chạy đến bên cạnh An Như Cố, ôm chặt lấy chân cô, cảnh giác nhìn ba người đàn ông mặc áo choàng đen, phẫn nộ nói: “Kẻ xấu! Các người còn tưởng tui giống như trước kia dễ lừa gạt sao?”

“Còn muốn bán tui đi, nằm mơ đi!”

“Chú cảnh sát ơi, mau bắt bọn buôn người này lại, đừng để bọn họ bắt cóc trẻ con!”

Kẻ từng bắt cóc cô bé, ít nhất còn nói là muốn mua kẹo cho cô bé. Còn đám người này chẳng mua gì cho cô bé, vừa mở miệng đã muốn cô bé đi g.i.ế.c người.

Advertisement
';
Advertisement