Tham Lang Tinh Quân: "…………"
Các vị đạo trưởng: "…………"
Khoan đã, luật lao động có áp dụng cho giới huyền học sao?
Tham Lang Tinh Quân nghe thấy lời nói vô lý như vậy, tức giận đến mức m.á.u dồn lên não, giận dữ quát: “Ngươi thật to gan, dám đứng trước mặt ta nói năng bậy bạ. Ban đầu ta không muốn làm lớn chuyện, nhưng bây giờ ta đổi ý rồi, tất cả các ngươi đều phải trả giá cho việc bất kính với thần linh!”
“Các ngươi dụ dỗ tả hữu hộ pháp, Tế Thủy chi thần vẫn chưa thỏa mãn, vậy mà còn muốn lừa gạt con Niên Thú này. Thật là gian xảo!”
“Vậy thì để ta xem thử các ngươi có bản lĩnh dụ dỗ hung thần hay không!”
Thất Sát Tinh Quân và Phá Quân Tinh Quân cũng rất bất mãn, lần lượt gật đầu.
Ba người đồng thời kết ấn, trên tay hiện lên ánh sáng trắng hư ảo, ánh sáng trắng ngưng tụ trên không trung, hình thành nên tinh tú phức tạp.
Ánh sáng trắng chói mắt b.ắ.n ra từ Hồ Tâm Đình, chiếu sáng cả bầu trời.
Trên mặt đất Hồ Tâm Đình xuất hiện những ký hiệu phức tạp và kỳ dị. Ánh trăng đỏ như m.á.u chiếu xuống những ký hiệu kia, như thể bị hấp thụ, không khí cũng bắt đầu d.a.o động.
Một vị đạo trưởng vội vàng nói: “Không ổn rồi, bọn họ đang vẽ trận pháp!”
Niên Thú Vương nhận được chỉ thị của Tiểu Bạch Long, lập tức lao về phía bọn họ.
An Như Cố triệu hồi ra rất nhiều thanh phi kiếm ánh vàng, tấn công Tham Lang Tinh Quân trước.
Tuy phi kiếm ánh vàng không lớn, nhưng lại mang theo khí thế vạn quân, khiến người ta không thể không chú ý.
Vết thương trên mặt Tham Lang Tinh Quân ẩn ẩn nhói đau, biết rằng phi kiếm ánh vàng này có thể làm bị thương thần linh, y liền dịch chuyển né tránh, sau đó cười lạnh nói: “Vừa nãy là do ta không chú ý, cho nên mới bị ngươi làm bị thương, bây giờ sẽ không có cơ hội tốt như vậy nữa đâu!”
Y lại quay đầu nhìn đám người đang lao về phía mình, sự ấm ức vừa rồi lập tức tan biến, cười ha hả: “Không còn kịp rồi, trận pháp đã hoàn thành, Hạn Bạt sắp xuất hiện rồi!”
Y vươn tay ra, không khí trước mặt hình thành nên một bức tường ngăn trong suốt, ngăn cách mọi người.
Vừa dứt lời, trận pháp dưới chân y như mãnh thú tham lam không biết thỏa mãn, hấp thụ tinh hoa của trăng máu, cuồng phong gào thét, cát bụi mù mịt, mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển, như thể đang xảy ra động đất.
Mọi người thầm nghĩ không ổn, trong lòng đều có chút hoảng loạn, nhanh chóng tính toán lực lượng của hai bên.
Tham Lang, Phá Quân, Thất Sát, là ba hung tinh nổi tiếng. Nghe nói ba hung tinh này hội tụ, có thể hình thành nên cục diện Sát Phá Lang, năng lực chắc chắn không phải là một cộng một bằng hai, e rằng rất khủng khiếp.
Hơn nữa còn triệu hồi cả hung thần Hạn Bạt nổi tiếng nữa chứ!
Người dân ở những nơi khác trên đất nước đang vui vẻ đón Tết, hoàn toàn không biết rằng ở đây sắp có một hung thần khủng khiếp xuất hiện.
Những người có mặt ở đây đều thấp thỏm bất an, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, biết rằng sắp có một trận ác chiến.
Trong lòng Tiểu Bạch Long cũng có chút bất an, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, dù sao thua người không thể thua khí thế.
“Ngươi gọi hăng hái như vậy, sao không tự mình ra trận đi? Nhất định phải gọi trợ thủ đến sao?”
Nụ cười trên mặt Tham Lang Tinh Quân cứng đờ, thu liễm sắc mặt, không trả lời.
Mà thuộc hạ của y là Động Minh Tinh Quân lại đoán được đại khái, nhíu mày, lạnh lùng nói: “Bây giờ Thiên Đình suy tàn, rất nhiều vị thần linh hoặc là ngủ say hoặc là vẫn lạc, Ngọc Hoàng Đại Đế cùng những vị thần linh khác phụ trách giám sát đều đã ngủ say, cho nên ba người bọn họ mới có thể lén lút giáng trần.”
“Thời mạt pháp, Thiên Đạo suy yếu, nhưng vẫn đang giám sát nhân gian, bây giờ linh khí khôi phục, Thiên Đạo sẽ giám sát nhân gian nghiêm ngặt hơn, những vị thần linh đang ngủ say kia cũng sẽ thức tỉnh.
Nếu bọn họ sử dụng năng lực gây ra đại loạn, thì chuyện này sẽ không thể che giấu được nữa, chắc chắn sẽ khiến Thiên Đạo chú ý.”
Các vị đạo trưởng hít một hơi lạnh, hóa ra đây chính là kẻ chủ mưu đứng sau lưng!
Nếu như kế hoạch của Tô Kiều không bị An Như Cố phá hỏng hết lần này đến lần khác, thì không biết ba kẻ chủ mưu này còn ẩn núp đến khi nào.
Thế nhưng Tiểu Bạch Long nghe nửa ngày, bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Ồ, vậy nên bọn họ lén lút làm chuyện xấu sau lưng, căn bản không dám ra mặt, quả nhiên là lũ tiểu nhân!”
Ba vị Tinh Quân: "..."
Bọn họ giơ tay nhấc chân đều có thể khiến cho đất rung núi chuyển, thân phận rõ ràng rất ngầu lòi, sao nghe vào tai lại khó chịu như vậy?
Tham Lang Tinh Quân cúi đầu nhìn trận pháp, thấy trận pháp đã hoàn thành, cười khẩy: “Đến lúc đó Hạn Bạt xuất hiện, ngươi sẽ bị phơi nắng thành rồng khô, ta muốn xem thử lúc đó ngươi còn sức lực đâu mà ba hoa bốc phét nữa không.”