Trong chính điện rộng lớn, hương khách thưa thớt, nhiều nhất chính là những người đến điều tra.
An Như Cố và những người khác đều đi vào chính điện. Phía trên chính điện là rất nhiều tượng Phật.
Ai cũng biết, Phật có ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp. Trên đỉnh đầu các pho tượng Phật cơ bản đều có búi tóc xoắn ốc hình tròn nhô lên, trang phục rất giản dị, nhưng đều được dát vàng, toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ.
Chỉ riêng những pho tượng Phật đắt giá và được bảo quản rất tốt này cũng đủ cho thấy tiềm lực tài chính của Từ Tâm tự không phải tầm thường.
Trương Thiên Sư tấm tắc khen ngợi: "Giàu có thật đấy, toàn bộ đều là tượng dát vàng, ngay cả phủ Thiên Sư cũng chỉ có một nửa số tượng thần được dát vàng, thật đúng là người so với người khiến người ta tức c.h.ế.t mà."
Các vị đạo trưởng khác cũng cảm thán: "Phúc sinh vô lượng thiên tôn, Thanh Minh quán chúng tôi cũng chỉ có một hai pho tượng như vậy."
"Vậy là còn may, chỗ chúng tôi ngay cả việc bảo quản cũng khó khăn, phía sau tượng đã bong tróc rất nhiều lớp sơn rồi, vị tổ sư gia đã hiện vào giấc mơ kéo tai mắng tôi một trận, khiến tôi cả đêm không ngủ yên."
Trương Thiên Sư quay đầu nhìn về phía An Như Cố đang chăm chú nhìn tượng Phật, tò mò hỏi: "Tình hình kinh doanh của đạo quán Xuất Vân hiện tại rất tốt đúng không? Có dát vàng cho tượng thần chưa?"
An Như Cố: "..."
Tượng thần ở đạo quán Xuất Vân đều là đồ cổ được vẽ màu, không có dát vàng, rất giản dị. Chủ yếu là vị thần mà đạo quán thờ phụng cũng chưa từng yêu cầu cô dát vàng.
Trương Thiên Sư cười nói: "Vậy cũng tốt, dát vàng rồi lại phải lo lắng bị người ta trộm mất. Nghèo có cái khổ của nghèo, an bần lạc đạo mới đúng. Chắc là vì muốn thu hút hương khách nên mới phô trương như vậy."
An Như Cố nhìn chằm chằm vào pho tượng Phật từ bi, pho tượng vốn dĩ không buồn không vui, thế mà trong nháy mắt bỗng nhiên nhếch mép cười, ánh mắt mang theo vẻ chế giễu, giống như đang cười nhạo cô.
Cô dụi dụi mắt, khi lại mở mắt ra thì pho tượng đã khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Trong lòng cô nghi ngờ, định lên tiếng, thế mà Tịnh Không pháp sư đã dẫn theo một đám tăng nhân bước vào chính điện.
Ông ta chắp tay thi lễ với những người đang vây quanh tượng Phật, giọng điệu vẫn bình thản như trước: "Về vấn đề dát vàng cho tượng thần, Phật Tổ lấy lòng từ bi làm đầu, những lớp vàng này hầu hết đều do các vị tín đồ quyên tặng, có thể giúp họ tiêu trừ tai nạn kiếp trước, đồng thời gia tăng phúc đức. Nếu các vị muốn gia tăng phúc đức, cũng có thể quyên tặng cho Từ Tâm tự một pho tượng."
Các vị đạo trưởng nghe vậy động tác trên tay khựng lại, dời ánh mắt đi chỗ khác. Một pho tượng Phật lớn như vậy, giá trị quá cao, làm sao có thể kham nổi?
Tịnh Không pháp sư thấy mọi người im lặng không nói, bèn nói: "Các vị thí chủ nhìn đến bây giờ, hẳn là đã rõ ràng rồi. Từ Tâm tự chúng tôi thật sự không có vấn đề gì, trời đất chứng giám."
Các vị đạo trưởng và người của Cục Quản lý Đặc biệt nhỏ giọng bàn tán, đều lắc đầu.
Trước đó An Như Cố có gửi tin nhắn cho bọn họ, nói là tà Phật chạy đến chiếm giữ tượng Phật, đã trở thành mối đe dọa. Lần này kiểm tra trọng điểm tượng Phật, nhưng không tìm thấy bất kỳ khí tức tà ma nào, những nơi khác cũng vô cùng bình thường, không khác gì so với một ngôi chùa bình thường.
Thần kinh nhạy bén của An Như Cố mách bảo cô cảm thấy có gì đó không đúng, sau khi tu luyện đến một cảnh giới nhất định, sẽ có linh cảm.
Từ Tâm tự chắc chắn không hề đơn giản, ít nhất là không bình thường như bề ngoài.
Cô bèn nhìn về phía Động Minh tinh quân: "Thế nào rồi? Nhìn ra được gì chưa?"
Thế nhưng Động Minh tinh quân nhìn chằm chằm vào tượng Phật, ánh mắt sắc bén như đuốc, một vầng trăng non xoay tròn trong mắt, phát ra ánh sáng kỳ lạ.
Y chắp tay ra sau lưng, nụ cười thường trực trên mặt biến mất, gần như đóng băng.
Y đưa tay phải ra, một thanh kiếm tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo đột nhiên xuất hiện trong tay, xoay ngược chuôi kiếm, ánh kiếm màu bạc trắng xé toạc dòng khí, c.h.é.m về phía tượng Phật.
"Ầm ầm!"
Tượng Phật dát vàng bị c.h.é.m làm đôi từ giữa, ngã xuống đất.
Hoa quả trên bàn thờ rơi vãi đầy đất, tro hương trong lư hương rơi xuống đất, làm bụi bay mù mịt, khiến không ít người ho khan.