Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

Bỗng nhiên, trong đầu Trương Thiên Sư lóe sáng.

Nhân gian không ghi chép lại khả năng khác khiến tinh tú trở nên ảm đạm - sa thải nhân viên.

Xét cho cùng, trừ khi gặp phải đại nạn thì Thiên Đình sao có thể sa thải nhân viên? Ai mà ngờ được bát cơm sắt của mình cũng có ngày bị mất?

Trương Thiên Sư hơi há miệng, còn muốn nói gì đó.

Ẩn Nguyên Tinh Quân nhìn Trương Thiên Sư đối diện, siết chặt nắm tay, hừ lạnh một tiếng: "Chuyện quan trọng hiện tại là thỉnh giáo vị nhân sĩ bên cạnh, những chuyện khác không cần nhiều lời."

Trương Thiên Sư thầm hiểu rõ, mình đoán đúng rồi, đã chọc trúng chỗ đau của đối phương.

Ông thu hồi suy nghĩ, trên mặt lại nở nụ cười, lo lắng chọc giận tinh quân, vội vàng phối hợp nói: "Ta hiểu rồi, tinh quân đại nhân, hãy yên tâm nghe giảng."

Ẩn Nguyên Tinh Quân khẽ gật đầu, chăm chú nhìn màn hình phát sáng trước mặt An Như Cố bên tay phải, trên mặt không chút thay đổi.

Nhưng trong lòng lại đầy nghi hoặc.

Nghe giảng là gì?

Màn hình này không hề có d.a.o động pháp lực và linh khí, tại sao lại có thể sáng hơn cả dạ minh châu?

Trong lòng hắn dâng lên chút tò mò, nhưng lại không muốn để lộ nhược điểm kiến thức hạn hẹp của mình nên cố gắng tập trung, mắt không chớp lấy một cái, như thể mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.

Nghe giảng thêm một lúc nữa, nhất định mọi vấn đề đều sẽ tự mình được giải đáp.

Bên này, sau khi nghe cuộc trò chuyện của Trương Thiên Sư và tinh quân, trong mắt An Như Cố lóe lên tia sáng.

Sếp gặp vấn đề, nhân viên chạy gãy chân.

Quả nhiên, ở đâu có người, ở đó có giang hồ.

Cô thấy Ẩn Nguyên Tinh Quân và Động Minh Tinh Quân bên cạnh đang nhìn chằm chằm vào máy tính của mình, không chần chừ nữa, trực tiếp mở phần mềm livestream.

Vừa mở livestream, vô số khán giả đã ùa vào. Con số lượt xem ở góc trên bên trái liên tục tăng vọt, dần dần lên đến hàng chục triệu.

Bình luận trong phòng livestream náo nhiệt như phiên chợ Tết, không ngừng được làm mới.

[Streamer này được đấy, có livestream là cô ấy livestream thật. Tuy rằng mười ngày mới livestream một lần, nhưng chưa bao giờ cho leo cây.]

[Ơ, streamer chuyển nhà rồi à, bức tranh trên tường chưa từng thấy bao giờ.]

[Cô ấy đi du lịch ở Bắc Kinh, mọi người lên mạng tìm kiếm khách sạn suối nước nóng ở Bắc Kinh, có người chụp được ảnh của streamer.]

[Chú mình hôm đó ở gần đó, nói là ở đó đánh nhau rất ác liệt, hóa ra streamer cũng ở đó... Nghĩ kỹ lại thấy đáng sợ đấy mọi người ạ.]

[Má ơi, streamer đi đâu là chỗ đó có chuyện, đây là thể chất tử thần gì vậy?]

[Liệu có khả năng nào, là có chuyện trước, cho nên streamer mới đến đó, bạn ở trên đảo ngược nhân quả rồi.]

[Mọi người đoán bừa làm gì, trực tiếp hỏi streamer không phải là được rồi sao? Streamer, có phải cô lại lén lút đi cứu vớt thế giới rồi không?]

An Như Cố: "..."

Khán giả trong phòng livestream luôn có thể đoán ra chân tướng sự việc theo những cách kỳ quái.

Cô không muốn giấu diếm, nhưng chuyện của U Đô vẫn chưa được giải quyết, nói ra e là mọi người sẽ rất hoang mang.

Vì muốn bảo vệ trái tim của khán giả, cô không nói nhiều, chuyển chủ đề: "Rút thăm trúng thưởng đã bắt đầu rồi, những ai muốn tìm tôi xem bói, hãy nhấn vào rút thăm trúng thưởng nhé."

Trương Thiên Sư ngồi không yên, chạy đến xem thử, kinh ngạc thốt lên: "Mới livestream một lúc mà đã có năm mươi triệu lượt xem rồi, lát nữa nhất định sẽ vượt mốc một trăm triệu. Tốc độ tăng lượt xem của cô đúng là không có giới hạn."

An Như Cố gật đầu. Video của cô rất phổ biến, được chia sẻ liên tục, đến nay vẫn đang trong giai đoạn phát triển, chưa đạt đến đỉnh cao.

Ẩn Nguyên Tinh Quân bên cạnh nghe vậy, không khỏi mở to hai mắt.

Năm mươi triệu lượt xem nếu theo nghĩa đen... tương đương với dân số của rất nhiều thành trì thời xưa.

Vậy mà phòng livestream này lại có nhiều người xem đến vậy!

Hai người bọn họ sử dụng phương pháp giải ách ban phúc truyền thống, tốn rất nhiều thời gian và công sức, nhưng căn bản chẳng thu được bao nhiêu tín ngưỡng và công đức từ đám ông bà cụ kia.

Vậy mà chỉ cần đối diện với chiếc hộp phát sáng này, trò chuyện với mọi người, là có thể thu được nhiều kim quang công đức như vậy.

Người chuyên bắt gian này đúng là tài năng, thâm sâu khó lường.

Bàn tay đặt trên đầu gối của hắn bị che giấu dưới lớp áo choàng đen, vô thức siết chặt lớp vải, tạo thành nếp nhăn, trong lòng dâng lên cảm giác bất an.

 

Advertisement
';
Advertisement