Cho dù rõ ràng không đánh lại thần linh, nhưng cũng phải bảo vệ đồng đội.
Tuy nhiên, dưới ánh mắt của mọi người, Ẩn Nguyên Tinh Quân lại không hề có ý định nổi giận.
Động tác trên tay hắn khựng lại, tinh quang ngưng tụ trong tay áo màu đen dần dần biến mất, vẻ tức giận trên mặt cũng dần tan biến, giọng nói không còn cứng nhắc như vừa rồi nữa: "... Ngươi nói thật sao?"
"Bắt gian thật sự có thể có nhiều công đức như vậy?"
Mọi người: "..."
Chết tiệt, tinh quân thật sự tin rồi!
Trương Thiên Sư thoát c.h.ế.t trong gang tấc, trên mặt nở nụ cười nhiệt tình: "Ta sao có thể lừa các ngài, nếu các ngài không tin ta, có thể hỏi cô ấy, lúc livestream chẳng lẽ cô ấy không bắt tiểu tam sao?"
Ẩn Nguyên Tinh Quân, Động Minh Tinh Quân và những người khác đồng loạt nhìn về phía An Như Cố.
An Như Cố: "..."
Cô chỉ có thể khẽ gật đầu, lấp liếm: "Bình thường tôi làm việc... quả thực thường xuyên xử lý vấn đề quan hệ nam nữ."
Lời Trương Thiên Sư nói không phải là giả, thời buổi này mọi người rất coi trọng nhân duyên. Cho dù là xem bói online hay offline, vấn đề nhân duyên đều chiếm hơn một nửa.
Đôi mắt cô đen trắng rõ ràng, tựa như nước hồ trong veo, vô cùng nghiêm túc, nhìn là biết không nói dối.
Trong lòng Ẩn Nguyên Tinh Quân và Động Minh Tinh Quân dấy lên sóng gió.
Nghe có vẻ như bắt gian còn lợi hại hơn cả bắt quỷ...
Bọn họ chưa bao giờ đến nhân gian, việc lạc hậu so với nhân gian cũng là điều bình thường.
Động Minh Tinh Quân biến ra một bình ngọc trắng giống hệt bình của các tín đồ, ánh mắt lướt qua An Như Cố.
Họ đã bỏ ra rất nhiều công sức, còn tốn hao rất nhiều linh khí, chạy đến tìm tín đồ, kết quả tín ngưỡng và công đức kiếm được còn không bằng người bình thường này đi bắt gian.
Nhìn thế nào cũng thấy lỗ...
Động Minh Tinh Quân so với Ẩn Nguyên Tinh Quân thì hòa ái hơn rất nhiều, trong lòng khó hiểu, bèn trực tiếp lên tiếng, giọng nói thần thánh vang vọng bên tai mọi người: "Rốt cuộc thế gian này là thế nào? Tại sao giải ách ban phúc lại không bằng xử lý quan hệ nam nữ?"
Trong ấn tượng của y, rõ ràng ban phúc mới là con đường chính đáng để tích lũy tín ngưỡng, sao ban phúc lại không bằng bắt gian?
Mọi người: "..."
Người của Cục Quản Lý Đặc Biệt á khẩu không nói nên lời, không biết nên giải thích như thế nào, ánh mắt lảng đi chỗ khác, rơi vào thế khó xử.
Hai vị tinh quân thấy mọi người cúi đầu im lặng, sắc mặt rõ ràng là khó coi hơn, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.
Chẳng lẽ những người này đang lừa bọn họ?
Trong bầu không khí nguy hiểm., Trương Thiên Sư vuốt ve bộ râu bạc trắng của mình, đứng ra nói: "Thời xưa, thuốc giảm đau rất ít, cũng rất khó kiếm. Nhưng hiện tại đã khác, loại thuốc giảm đau bán chạy nhất trên thị trường, hiệu quả trong vòng mười lăm phút, kéo dài đến hai mươi tư tiếng, muốn mua là có, muốn uống là uống. Chuyện chỉ cần bỏ tiền ra là có thể làm được, cần gì phải dựa vào tín ngưỡng thần linh để có được?"
Nụ cười trên mặt Động Minh Tinh Quân dần biến mất, ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng lại có chút d.a.o động.
Nếu nhân gian có loại thuốc giảm đau này, vậy thì thuốc giảm đau bọn họ ban cho tín đồ quả thực là vô dụng.
"Hơn nữa."
Trương Thiên Sư quay sang nhìn về hướng người dân trong thôn vừa chạy trốn, nơi đó chẳng còn một bóng người: "Người có cho rằng bọn họ thật sự tin tưởng người không?"
"Không phải, bọn họ giống như là vì quà tặng miễn phí, chạy đến cho có không khí. Thuốc Giải Ách trong mắt bọn họ, chẳng khác gì trứng sữa miễn phí, chỉ là cách đóng gói và tặng quà có vẻ sang trọng hơn thôi."
"Hễ có chuyện gì xảy ra, bọn họ chạy còn nhanh hơn ai hết."
Hai vị tinh quân: "..."
Sau khi nghe Trương Thiên Sư nói vậy, ký ức từng bị lãng quên bỗng ùa về trong đầu.
Lúc bọn họ mới đến đây, người dân trong thôn căn bản không tin tưởng, mãi đến khi lấy thuốc ra, bọn họ mới kích động. Sau đó ca hát nhảy múa, càng giống như là để đối phó với bọn họ. Mãi đến khâu tặng "quà" cuối cùng, không khí mới trở nên sôi nổi.
Nếu đổi thuốc thành trứng và sữa... liệu có khác biệt gì không?
Trương Thiên Sư thấy hai vị tinh quân im lặng hồi lâu, liền mỉm cười nói: "Nói cho cùng, thời đại đang tiến bộ, rất nhiều người tín ngưỡng thần minh là vì lợi ích thiết thực. Thời xưa cho bát cơm ăn, người ta có thể lập bài vị trường sinh cho người, bây giờ người ta ăn sung mặc sướng, vật chất phong phú, thì chú trọng nhu cầu tinh thần."