Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

Mãi cho đến khi phá thai ba lần mà vẫn không chịu kết hôn, cô bạn gái cuối cùng cũng nhìn thấu bộ mặt thật của anh ta, chủ động đề nghị chia tay.

Tuy rằng Trương Diệu Thiên hơi tiếc nuối, nhưng vẫn đồng ý.

Sau khi nghe An Như Cố nói xong, trái tim anh ta chìm xuống: "Chẳng lẽ là do cô ấy đã phá thai ba lần vì tôi, nên cố ý tìm người hại tôi, muốn để tôi nếm trải cảm giác mang thai sao?"

Càng nghĩ anh ta càng tức giận, giống như kẻ đi săn lại bị con mồi phản sát vậy.

An Như Cố nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta, liền thẳng thừng nói: "Không phải cô ấy làm đâu, đứa bé trong bụng anh không phải chỉ có con của cô ấy."

Trương Diệu Thiên đột nhiên sợ hãi, nhìn chiếc bụng của mình như đang nhìn quái vật: "Con của ai?"

"Bao gồm cả cô bạn gái cũ của anh, anh đã khiến người khác phá thai vì anh hơn hai mươi lần, trong bụng anh tổng cộng có năm đứa trẻ con, có trai có gái."

Trương Diệu Thiên đột nhiên buồn nôn, chạy đến góc tường bên cạnh nôn khan. Hóa ra là do anh ta vừa mang thai con trai, lại mang thai con gái nên mới vừa muốn ăn chua, lại muốn ăn cay.

Tuy rằng nói "trai chua gái cay" cũng không đáng tin lắm, nhưng anh ta thật sự không thể kiềm chế được suy nghĩ này.

Một lúc sau, anh ta ngẩng đầu lên, tức giận nói: "Tại sao chúng nó không đi tìm mẹ chúng? Rõ ràng là mẹ chúng g.i.ế.c chúng, tại sao lại tìm tôi?"

"Thực ra những đứa trẻ bị phá thai thường sẽ không quấn lấy mẹ, mà sẽ trực tiếp xuống địa phủ đầu thai."

Trương Diệu Thiên sững sờ: "Vậy tại sao chúng nó lại quấn lấy tôi?"

"Bởi vì anh tạo nghiệp quá nhiều, nghiệp báo quanh quẩn, đây là nhân quả báo ứng."

An Như Cố nhìn anh ta bằng ánh mắt sâu thẳm: "Nếu tôi tính không sai, anh không chỉ lăng nhăng phản bội, mà còn cưỡng ép người khác."

Trương Diệu Thiên mặt mũi trắng bệch, không còn hút máu.

Anh ta thường xuyên đi bar, kết bạn với một đám công tử bất cần đời. Ngưỡng cửa của con người sẽ ngày càng cao, bọn họ không còn cảm thấy thoả mãn với việc săn gái nữa, mà còn thích đi "nhặt xác" ở bar, thậm chí là cưỡng hiếp.

Sau khi những cô gái kia tỉnh lại phát hiện ra mình không mảnh vải che thân, đều mắng chửi om sòm.

Thế nhưng bọn họ sẽ dùng mọi lý do để khuyên đối phương đừng báo cảnh sát, ví dụ như làm lớn chuyện sẽ không ai thèm lấy, cha mẹ mất mặt. Hơn nữa những công tử này đều là người có quyền có thế, những cô gái kia chỉ đành im lặng, ngậm bồ hòn làm ngọt.

Anh ta vội vàng năn nỉ: "Đại sư, cứu tôi với, tôi không muốn sinh ra những con ma này. Tôi sửa, tôi sửa lại là được chứ gì?"

An Như Cố không trực tiếp trả lời anh ta, mà lấy điện thoại ra, hỏi ngược lại đối phương: "Là anh tự mình ra đầu thú, hay là tôi giúp anh báo cảnh sát?"

Thực ra báo cảnh sát cũng không dễ dàng gì đưa được đối phương vào tù, bởi vì bọn họ gần như không để lại bằng chứng gì. Trương Diệu Thiên ung dung bước vào đạo quán Xuất Vân, không hề sợ An Như Cố, chính là vì biết chuyện này.

Cho nên An Như Cố nghiêng về phía trước.

Trương Diệu Thiên nghiến răng, suy nghĩ rất lâu mới nói: "Nếu tôi ra đầu thú, cô có thể giúp tôi đuổi những con ma này ra không?"

Anh ta tưởng An Như Cố sẽ lập tức đồng ý, dù sao anh ta cũng nhìn ra được cô là người chính trực.

Đạo sĩ lấy việc trừ yêu diệt quái làm trách nhiệm, sao có thể bỏ mặc ma quỷ được?

Thế nhưng khiến anh ta không ngờ tới là, đối phương lắc đầu, trong mắt lóe lên tia lạnh lùng: "Đây không phải tai bay vạ gặp, mà là kiếp nạn anh phải gánh chịu, tại sao tôi phải nhúng tay vào?"

Giúp kẻ ác làm chuyện ác, ngược lại sẽ làm hao mòn công đức của cô, chuyện vừa mất công lại không được lợi này, ai mà muốn làm chứ?

Trương Diệu Thiên kinh ngạc không thôi, một lúc sau liền tìm cách khác: "Nếu như đứa bé được sinh ra sẽ hại người thì sao?"

An Như Cố không đồng tình với hoàn cảnh của anh ta, nhưng cũng không thể không quan tâm đến người khác được?

Thế nhưng đối phương lại thản nhiên nói: "Anh không có khả năng đó đâu, dù cho anh có muốn sinh, cũng không sinh được. Chúng nó sẽ ở trong bụng anh một thời gian."

Trương Diệu Thiên toàn thân rã rời, ngã phịch xuống đất, cảm thấy cả thế giới như sụp đổ: "Chẳng lẽ chúng nó sẽ ở trong bụng tôi cả đời sao?"

Tội lỗi của anh ta cũng không đến nỗi phải chết, có lẽ chỉ bị phạt tù vài năm. Anh ta có tiền có thế, ra tù vẫn có thể sống tốt, ngày tháng vẫn tiếp diễn.

Advertisement
';
Advertisement