Ông nội có chút ngứa ngáy tay chân, nhịn không được đặt tay lên quân mạt chược.
Nhưng đúng lúc này, cháu trai của ông đột nhiên từ bên ngoài chạy vào, bước chân vội vàng, vẻ mặt lo lắng: "Ông ơi, trước đây ông có từng gặp một con chồn vàng hỏi ông là nó giống người hay là không giống người chưa?"
Ông nội ngẩn người, sau đó hỏi ngược lại: "... Sao cháu biết?"
Bước Vào Khoa Học giật mình: "Bởi vì gần đây cháu cũng gặp một con."
Nghe vậy, ông nội lập tức buông quân mạt chược ra, không còn tâm trạng chơi bời nữa, trầm giọng nói: "Haiz, nó quả nhiên quay trở lại tìm ta mà."
"Chuyện là sao ạ?"
Ông nội rít một hơi thuốc: "Lúc đó, ta bằng tuổi cháu bây giờ, nghe người lớn trong thôn kể chuyện về chồn tiên. Nhưng mà lúc đó ta trẻ tuổi khí thịnh, không tin mấy chuyện ma quỷ đó. Một hôm, ta uống hơi nhiều rượu, cầm s.ú.n.g săn lên núi, gặp phải một con chồn vàng, nó hỏi ta là nó giống người hay là không giống người.
Lúc đó ta say xỉn, chỉ muốn đi săn, căn bản không nghe rõ nó nói gì, giơ tay lên b.ắ.n nó một phát.
Sau này tỉnh rượu, nhớ lại mọi chuyện, ta sợ đến mức toát cả mồ hôi lạnh."
Bước Vào Khoa Học kinh hãi: "Ông b.ắ.n trúng nó sao?"
Ông nội lắc đầu: "Không trúng, nó chạy mất dạng."
Bước Vào Khoa Học thở phào nhẹ nhõm, tò mò hỏi: "Sao ông chưa từng kể cho cháu nghe chuyện này vậy?"
Ông nội có chút buồn bực nói: "Chuyện tà môn như vậy, ta sợ dọa mấy đứa, sao dám kể chứ? Cứ xem như là một giấc mơ vậy."
Bình luận trong phòng livestream lập tức bùng nổ.
【Trời đất ơi, tôi phải thốt lên là trời đất ơi, ngay cả chuyện này mà Đại sư cũng biết! Ông nội và cháu trai sẽ không phải gặp phải cùng một con chồn vàng chứ? Tuổi thọ của chồn vàng cao vậy sao?】
【Chồn vàng đã thành tinh thì tuổi thọ đương nhiên rất cao. Nghe nói con chồn vàng đó đội mũ dưa, mặc áo ngắn, cách ăn mặc này rất giống với thời trước. Biết đâu nó đã sống hơn một trăm tuổi rồi.】
【Hơn một trăm năm, xin ban danh hai lần, đều không thành công, cũng thảm quá đi.】
【Ông nội sau khi uống rượu thì dùng s.ú.n.g săn siêu độ con chồn vàng, cháu trai sau khi uống rượu thì dùng vật lí siêu độ con chồn vàng. Cả đời nó toàn gặp phải ông cháu nhà này, tội nghiệp ghê.】
Bước Vào Khoa Học cũng nghĩ đến chuyện này, bèn hỏi: "Có phải nó đội mũ dưa, mặc áo ngắn màu xám, trông hơi cũ kỹ không?"
Ông nội nhớ lại một chút, gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, chính là như vậy, giống hệt với kiểu tóc đuôi sam trong phim truyền hình."
Những người già khác nghe nói ông nội từng trải qua chuyện này, đều cảm thán không thôi.
Bước Vào Khoa Học nhíu mày, vội vàng cầm điện thoại lên, nghiêm túc xác nhận: "Đại sư, con chồn vàng tôi và ông nội gặp là cùng một con sao?"
An Như Cố liếc mắt nhìn, gật đầu: "Đúng vậy, nó sống ở núi Hoàng Thạch cách chỗ mọi người không xa, tu luyện hơn một trăm năm, tổng cộng xin ban danh hai lần, một lần là ông nội anh, một lần là anh."
Bước Vào Khoa Học: "..."
Anh ta hoàn toàn không biết còn có chuyện này, da đầu tê dại, mơ hồ cảm thấy có chút định mệnh: "Có phải nó nhắm vào nhà chúng tôi rồi không? Tại sao nó cứ phải tìm đến nhà chúng tôi?"
"Xin ban danh thông thường sẽ ảnh hưởng đến vận khí của con người, cho nên chồn vàng vì muốn báo đáp nhân quả, thường sẽ quay trở lại báo ân. Nhưng mà bát tự của hai người hợp với nó nhất, xin hai người ban danh sẽ không ảnh hưởng đến vận khí của hai người, ngược lại còn có lợi cho cả hai bên."
Bước Vào Khoa Học ngẩn người, lập tức hiểu ra, bỗng nhiên cảm thấy có chút đáng tiếc: "Nếu như hôm đó tôi không uống rượu, chắc chắn sẽ nói nó giống người, vậy là nó đã có thể hóa thành người rồi."
Không phải là vì muốn lợi dụng, mà là vì cảm thấy đối phương có chút đáng thương.
Đôi mắt con chồn vàng kia cứ đảo qua đảo lại, trông rất là linh hoạt, ngây thơ trong sáng, có chút giống con nít.
Tục ngữ có câu, vạn vật đều có linh, người lương thiện như anh ta khó tránh khỏi sinh lòng thương xót.
Kết quả đúng lúc này, trong điện thoại đột nhiên truyền đến giọng nói lạnh lùng của An Như Cố: "... Hôm nay mới là ngày nó xin ban danh."
Bước Vào Khoa Học: "???"
Thì ra trước đó không phải là đang xin ban danh sao?!
Anh ta không khỏi ngạc nhiên: "Vậy tại sao nó lại tìm tôi trước?"
An Như Cố nhướng mày: "Nghe nói là vì lần xin ban danh đầu tiên nó suýt chút nữa mất mạng, cho nên lần này mới xuống núi trước thời hạn, xem thử tính tình của anh thế nào, có giống ông nội anh, động một cái là muốn đánh c.h.ế.t nó hay không."