Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

Ánh mắt An Như Cố hơi tối lại, suy đoán một lúc rồi cảm thấy loại người ác độc này rất mâu thuẫn. Đã đến đạo quán Xuất Vân, chứng tỏ là có cầu xin, trong lòng ít nhất cũng có chút tin tưởng thần phật.

Nhưng nếu đã tin tưởng thần phật, vậy sao không sợ bị báo ứng?

Có lẽ là gan quá lớn và trong lòng còn ôm chút may mắn.

Cô nhìn hai người đàn ông đi đến trước mặt từ xa, không nói một lời, lạnh lùng liếc mắt sang chỗ khác, dường như căn bản không để ý đến hai người họ.

Ngô Đức đã nhiều năm rồi không bị ai lườm nguýt, ông ta vốn dĩ là người âm u, nóng nảy, lúc này có chút bất mãn, nhưng nghĩ đến vị đại sư này rất có năng lực trên mạng, lượng fan đông đảo, không nên nổi giận ngay lúc này.

Ông ta đè nén cơn giận trong lòng, quay đầu lại, liếc nhìn thư ký một cái.

Thư ký nhận được tín hiệu, vội vàng cung kính nói với An Như Cố: "Đại sư, xin chào, lần này chúng tôi đến đây là đặc biệt muốn tìm cô xem bói. Phiền cô xem giúp ngài chủ tịch của chúng tôi, xem cậu chủ nhỏ hiện giờ đang ở đâu, thằng bé đã mất tích mấy ngày rồi."

An Như Cố thản nhiên rắc một nắm thức ăn cho cá, giọng nói lạnh lùng, bình tĩnh, nhưng lời nói ra lại khiến người ta phải rùng mình.

"Tôi thấy ông đừng xem con trai đang ở đâu nữa... Ông sắp gặp họa lao tù rồi."

Thư ký không ngờ vị đạo trưởng này lại nói chuyện như vậy, vội vàng quay đầu nhìn chủ tịch, sắc mặt chủ tịch quả nhiên tối sầm lại, giống như sắp có bão tố ập đến.

Nghe An Như Cố nói xong, Ngô Đức càng cảm thấy cô là kẻ lừa đảo.

Ông ta xuất thân là dân xã hội đen, những năm trước, chính phủ ra tay trấn áp tội phạm, vô số thế lực đen tối bị xóa sổ. Nhưng ông ta tương đối thông minh, đã sớm tẩy trắng, tách mình khỏi thế lực đen tối một cách triệt để. Ngay cả lão cảnh sát theo dõi ông ta mấy chục năm cũng không tìm ra chứng cứ, chỉ có thể thở dài ngao ngán.

Vị đại sư xem tướng số nổi tiếng trên mạng này đang nói nhăng nói cuội gì vậy?

Ngô Đức xé bỏ lớp mặt nạ lịch sự, cười lạnh một tiếng: "Cô tìm hiểu xem tôi là ai trước rồi hãy nói, đừng có được voi đòi tiên."

Giọng điệu đầy vẻ khinh thường.

An Như Cố cúi đầu nhìn mấy con cá vàng đang bơi lội tung tăng, giọng nói thản nhiên: "Bát tự Thất Sát vượng vô ấn, Thực Thương hỗn tạp, Chính Tài Thiên Tài lẫn lộn, tài nguyên đến từ con đường bất chính, có rất nhiều của cải bất ngờ đến từ những nguồn gốc không minh bạch, chẳng lẽ trước đây ông không phải là dân xã hội đen sao?"

Nụ cười của Ngô Đức cứng đờ trên mặt, trong mắt lóe lên tia kinh hãi. Kể từ khi ông ta tẩy trắng, ngoại trừ những "người bạn cũ", thật sự không có ai có thể nói rõ lai lịch của ông ta như vậy.

Vị đại sư xem tướng số này... hình như thật sự có bản lĩnh.

Ông ta là người giỏi che giấu, thấy An Như Cố có chút bản lĩnh, liền nhếch mép cười, làm ra vẻ thân thiết: "Vừa rồi là tôi có mắt như mù, cô đừng chấp nhặt với tôi, ngàn vạn lần đừng để bụng. Vậy họa lao tù của tôi có thể hóa giải được không?"

Đánh kẻ chạy đi chứ ai đánh người cười, nếu An Như Cố tiếp tục truy cứu hành vi thất lễ vừa rồi của ông ta, sẽ có vẻ như không đủ độ lượng.

Tuy nhiên, An Như Cố vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng như trước, dường như chưa bao giờ để Ngô Đức vào mắt.

"Họa lao tù không phải là tai bay vạ gió, mà là kiếp nạn do số phận an bài, là báo ứng, làm sao hóa giải được?"

Nếu giúp ông ta hóa giải, cô còn tổn hại đến công đức của bản thân, tự rước phiền phức vào người.

Nghe thấy những lời nói không khách sáo như vậy, Ngô Đức tức giận vô cùng, phẩy tay áo bỏ đi.

Nhưng nghĩ đến đứa con trai mất tích của mình, ông ta đành phải thu chân lại, trong lòng vô cùng nhục nhã: "Vậy thì đừng quan tâm đến họa lao tù nữa, xem cho tôi con trai tôi đang ở đâu đi."

"Muốn tôi xem bói thì phải trả tiền."

"Bao nhiêu?"

"Sáu trăm sáu mươi sáu tệ."

Thư ký vội vàng chuyển khoản.

Advertisement
';
Advertisement