Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh

 

Trương Triết suy đi tính lại, nghĩ trời biết đất biết anh biết em biết, sẽ không có ai biết chuyện thực sự, nên miễn cưỡng đồng ý.

Phương Tiểu Thúy khi đó đã hơn bốn mươi tuổi, sau khi sinh con bỗng nhiên già đi rất nhiều.

Trương Triết trong lòng khinh thường bà, không còn qua lại với bà nữa. Vừa hay lúc đó anh ta gặp Tô Hải Vân, một ngôi sao hạng hai trong giới giải trí, địa vị còn cao hơn anh ta một chút.

Tô Hải Vân có vẻ ngoài xinh đẹp, nhưng thực chất rất đơn thuần. Là con một trong gia đình thành phố, bố mẹ rất cưng chiều cô.

Hiếu thảo, biết lo cho gia đình, lễ phép… đều là những điểm cộng đối với cô.

Vì vậy, Trương Triết tự tô vẽ bản thân thành người như vậy, qua lại một thời gian liền chiếm được trái tim của Tô Hải Vân.

Sau đó, cả gia đình họ sống chung với nhau, vợ cả vợ bé kỳ lạ cùng chung sống trong một mái nhà.

Anh ta chẳng hề áy náy, ngược lại còn thấy rất kích thích, như đang sống trong hậu cung. Cuộc sống của những người giàu có nuôi nhân tình mà anh ta từng ghen tị có lẽ cũng không thể nào đạt đến mức độ như anh ta!

Người duy nhất biết chuyện chính là Phương Tiểu Thúy.

Phương Tiểu Thúy nhút nhát, lại nghe lời anh ta, sẽ không nói ra chuyện này, làm hại bản thân và đứa con chung của họ!

Anh ta không sợ người ở quê nhận ra, vì anh ta đã phẫu thuật thẩm mỹ nhiều lần, ngay cả bố anh ta còn sống e rằng cũng khó nhận ra.

Điều duy nhất anh ta sợ chính là tờ hôn thư đó!

Anh ta đã bảo Phương Tiểu Thúy xé hôn thư rồi vứt đi, đối phương cũng đồng ý, nhưng tại sao hôn thư vẫn còn nguyên vẹn???

Phương Tiểu Thúy bị anh ta quát, người run lên bần bật, cúi đầu xuống, không dám nói dối anh ta, thành thật nói: “Tôi…tôi muốn giữ lại làm kỷ niệm.”

Tờ giấy trắng thứ nhất ghi lại nửa đời trước của bà, tờ giấy đỏ thứ hai tượng trưng cho nửa đời sau của bà.

Sao bà nỡ xé bỏ hai tờ giấy có ý nghĩa quan trọng như vậy?

Trương Triết tức đến run người, chửi mắng một trận rồi lập tức hối hận, anh ta sao có thể nói những lời này trước ống kính livestream chứ?

Anh ta vận dụng hết khả năng diễn xuất của mình, gượng cười, vì thay đổi sắc mặt quá nhanh nên biểu cảm có phần méo mó.

Anh ta quay đầu lại, nhìn Tô Hải Vân, gãi đầu nói: “À, xin lỗi, hơi mất bình tĩnh.”

“Vợ à, em nghe anh giải thích, anh vẫn luôn không nói với mọi người, dì Tiểu Thúy thực ra là mẹ kế của anh. Dì ấy và anh tuổi tác không chênh lệch nhau nhiều, anh và dì ấy rất thân thiết, nên bố anh mới viết hôn thư để trêu anh. Anh chỉ sợ mọi người hiểu lầm, nên mới mắng một câu, xin lỗi nha.”

“Nhưng anh và dì Tiểu Thúy không có quan hệ gì cả, trời đất chứng giám.”

“Hơn nữa em trai anh không phải con trai anh! Có người đang vu khống anh!”

[Vợ à, em nghe anh giảo hoạt, không, nghe anh giải thích。]

[Đúng là diễn viên xuất sắc, tâm lý vững vàng thật, đổi lại là tôi thì tôi đã sợ tè ra quần rồi。]

Nếu là bình thường, Tô Hải Vân nhìn thấy dáng vẻ thành khẩn của chồng, có lẽ đã tin, nhưng bây giờ hàng loạt bằng chứng khiến cô không thể không nghi ngờ người chồng mà cô luôn tin tưởng.

Cô lắc đầu nguầy nguậy, nắm chặt tờ hôn thư màu đỏ: “Anh tự coi mình là kẻ ngốc, hay coi tôi là kẻ ngốc? Bố nào lại gán ghép vợ với con trai, anh lừa ai vậy?”

Cô không muốn đôi co vô nghĩa với Trương Triết, trực tiếp nhìn Phương Tiểu Thúy, nghiêm giọng: “Dì Phương, dì thật giỏi, giấu tôi bao nhiêu năm, chưa bao giờ nói với tôi, dì và Trương Triết còn có quan hệ như vậy. Tôi còn coi dì như mẹ mà hiếu kính!”

Phương Tiểu Thúy nghe thấy câu hỏi của cô, xấu hổ cúi đầu xuống, mặt đỏ bừng, nghiến răng, lí nhí nói: “… Xin lỗi, là tôi không cho Trương Triết nói sự thật với cô, tất cả đều là do tôi làm! Muốn trách thì trách tôi.”

Tô Hải Vân hơi sững người, hóa ra người mẹ chồng trầm lặng này lại nham hiểm như vậy?

Trương Triết thấy phản ứng của Tô Hải Vân, biết chuyện không thể giấu được nữa, chỉ đành đẩy trách nhiệm ra ngoài, thuận nước đẩy thuyền, rưng rưng nước mắt, khóc lóc nói: “Xin lỗi, là anh hồ đồ, anh sẽ nói sự thật cho mọi người biết.”

“Nhà anh ở miền núi, ở đó có tục lệ gọi là vợ nuôi từ bé. Bố anh đón cô ấy về, để cô ấy chăm sóc anh, lớn lên lại làm vợ anh. Anh không thích cô ấy chút nào, đánh c.h.ế.t cũng không để cô ấy lại gần.”

“Nhưng cô ấy nhất quyết muốn gả cho anh, ban đêm còn leo lên giường anh. Cô ấy hơn anh mười sáu tuổi, anh không chống cự nổi…”

“Sau đó cô ấy dùng con cái, lại dùng chuyện đó, ép anh nuôi con, ép anh đối xử tốt với cô ấy, nếu không sẽ phơi bày mọi chuyện ra ánh sáng!”

“Hải Vân, sự thật quá tàn khốc, nên anh không muốn nói với em. Anh thề, bọn anh đã không còn quan hệ từ rất lâu rồi, hơn nữa anh không thích cô ấy chút nào, anh chỉ yêu một mình em.” “Anh bị cô ấy ép buộc!”

Advertisement
';
Advertisement