(Văn án)
Có một cơn ác mộng cứ luôn lặp đi lặp lại ám ảnh trong tâm trí tôi mỗi đêm.
Trong mơ, tôi thấy người tôi yêu nhìn mình với ánh mắt sắc lạnh tỏa ra tia u ám đáng sợ. Người ấy mấp máy môi nói gì đó nhưng tôi không thể nghe rõ.
Giữa biển lửa nóng rực, tôi thế mà không hề sợ hãi chút nào, trên môi vẫn giữ nụ cười hòa nhã tiến gần sát đến khuôn mặt thanh cao của người ấy.
Gần hơn... gần hơn nữa...
Tôi tỉnh mộng rồi, là bạn cùng phòng gọi tôi dậy. Cậu ấy lo cho tôi nhiều lắm, lúc tôi trong cơn mộng mị luôn không ngừng toát mồ hôi khổ sở cũng là cậu ấy ở bên chăm sóc tôi mỗi đêm.
Hôm nay cậu ấy dẫn tôi về quê của cậu ấy sau khi chúng tôi tốt nghiệp đại học rồi lập nghiệp thành công trong thời gian ngắn, tôi cùng cậu ấy vai kề vai trông rất giống một đôi tình nhân trẻ.
Cậu ấy hứng khởi chạy về phía trước để đuổi theo một con bướm xanh.
Tôi vui lắm, nhưng đột nhiên cậu ấy quay mặt lại. Khuôn mặt phút chốc lại như hòa làm một với cơn ác mộng của tôi.
Vẫn là cảnh tượng đỏ rực của lửa hồng, lần này tôi có thể nghe rõ lời cậu ấy nói rồi:
“Tớ g.iết người rồi”
Tác giả: Luyn Luyn
Thể loại: ,
Nguồn: Novel
Tình trạng: Hoàn Thành
(Văn án)
Có một cơn ác mộng cứ luôn lặp đi lặp lại ám ảnh trong tâm trí tôi mỗi đêm.
Trong mơ, tôi thấy người tôi yêu nhìn mình với ánh mắt sắc lạnh tỏa ra tia u ám đáng sợ. Người ấy mấp máy môi nói gì đó nhưng tôi không thể nghe rõ.
Giữa biển lửa nóng rực, tôi thế mà không hề sợ hãi chút nào, trên môi vẫn giữ nụ cười hòa nhã tiến gần sát đến khuôn mặt thanh cao của người ấy.
Gần hơn... gần hơn nữa...
Tôi tỉnh mộng rồi, là bạn cùng phòng gọi tôi dậy. Cậu ấy lo cho tôi nhiều lắm, lúc tôi trong cơn mộng mị luôn không ngừng toát mồ hôi khổ sở cũng là cậu ấy ở bên chăm sóc tôi mỗi đêm.
Hôm nay cậu ấy dẫn tôi về quê của cậu ấy sau khi chúng tôi tốt nghiệp đại học rồi lập nghiệp thành công trong thời gian ngắn, tôi cùng cậu ấy vai kề vai trông rất giống một đôi tình nhân trẻ.
Cậu ấy hứng khởi chạy về phía trước để đuổi theo một con bướm xanh.
Tôi vui lắm, nhưng đột nhiên cậu ấy quay mặt lại. Khuôn mặt phút chốc lại như hòa làm một với cơn ác mộng của tôi.
Vẫn là cảnh tượng đỏ rực của lửa hồng, lần này tôi có thể nghe rõ lời cậu ấy nói rồi:
“Tớ g.iết người rồi”