Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Mạc Phàm cười, không giải thích.

Linh khí trên Địa Cầu khô kiệt, đa số tu sĩ đều là công cao tu vi thấp, người đàn ông này thì ngược lại.

Quỷ Tỏa là pháp thuật Trúc Cơ kỳ, người đàn ông trung niên này lại có cảnh giới Tiên Thiên, nhưng chỉ có thể sử dụng pháp thuật cấp thấp này, công thấp tu vi cao.

Như vậy chỉ có thể nói vận khí của ông ta rất tốt, gặp được trường hợp tu luyện cực phẩm rất nhiều người muốn nhưng không được.

Nhưng những lời mà người đàn ông trung niên nói với hắn, hắn cũng tặng lại ông ta, gặp được hắn là vận khí không tốt của người đàn ông.

Chỉ là pháp thuật Trúc Cơ kỳ, cũng dám khoe khoang trước mặt hắn, ha ha!

Một tay hắn khẽ đẩy, hai chữ truyền từ miệng hắn ra.

- Dừng lại!

Rõ ràng chỉ có hai chữ, nhưng giống như mang theo vô số ma lực.

Đám người giương nanh múa vuốt đều dừng lại, không chỉ động tác, biểu cảm và mắt quay về bình thường, nhưng không nhúc nhích.

Vẻ mặt người đàn ông gầy khô khẽ đổi, ngây ngẩn cả người.

Miệng ông ta không ngừng giật giật, nhưng không nói nên lời.

Một lúc lâu sau, ông ta giống như nuốt xong quả trứng ngỗng, nói một chữ:

- Chuyện này!

Nhưng đây chỉ là mới bắt đầu.

- Cút ra đây!

Ánh mắt Mạc Phàm phát lạnh, quát.

Sắc mặt những người bị Quỷ Tỏa khống chế hiện lên vẻ đau khổ, nhưng chưa tới một giây.

Quỷ Mị và Quỷ Si bị người đàn ông gầy khô khóa vào trong cơ thể người bình thường, cho dù lớn nhỏ đều tự mình đi ra, phủ phục trước người Mạc Phàm, giống như quỳ lạy thần linh.

Có một số thì nghe theo lời Mạc Phàm nói, cút đi thật xa, thân thể không ngừng run rẩy, giống như rất sợ Mạc Phàm.

Người đàn ông gầy khô nuốt nước bọt, trên mặt đều là vẻ khó mà tin.

ắ ấ ể ềQuỷ Tỏa là quỷ thuật ông ta đắc ý nhất, không ngờ không là gì trước mặt một tiểu tử còn nhỏ hơn ông ta nhiều.

- Chẳng, chẳng lẽ, cậu, cậu là?

Người đàn ông gầy khô nghĩ đến lực cường đại xuất hiện lúc trước, trong đáy lòng là lạnh lẽo.

Vừa rồi ông ta cảm nhận được một khí tức đáng sợ, sau khi mỹ nữ mặc trang phục công sở nói mấy câu, ông ta không để ở trong lòng nữa.

Nghĩ đến khí tức vừa rồi, lại nhìn người thanh niên cường đại khiến ông ta sợ hãi, chỉ cần hơi suy nghĩ là có thể biết, rất có khả năng hai người là một.

Mạc Phàm không để ý đến người đàn ông trung niên này, người này không có tư cách nói chuyện với hắn, hoàn toàn không có.

- Các người là của tôi.

Mạc Phàm tạo pháp ấn, ra lệnh.

Pháp ấn bay lên không trung, từ to bằng lòng bàn tay biến thành chậu rửa mặt, xoay tròn.

Những Quỷ Mị và Quỷ Si như được đại xá, chen lấn bay vào ấn ký trong không trung, chỉ trong chớp mắt đã biến mất hết vào trong.

“Cộp cộp!” Mỹ nữ mặc trang phục công sở đi giày cao gót lùi về sau mấy bước, khuôn mặt xám như tro tàn.

Bọn họ ỷ vào pháp thuật của Hoàng đại sư, không biết cái gì gọi là thiêu thân, bây giờ gặp được người còn lợi hại hơn cả Hoàng đại sư.

- Xong rồi!

Sắc mặt người đàn ông gầy khô, gần như có thể vặn ra nước.

Vừa rồi ông ta còn một đám thuộc hạ và một đám tiểu quỷ, bây giờ không còn gì rồi.

Hơn nữa làm những chuyện này, chỉ dùng mấy câu nói là được.

Đối mặt với người như vậy, vậy mà ông ta nói vận khí của đối phương không tốt, vận khí không tốt là ông ta mới đúng.

Lúc này, ông ta hối hận đến mức ước gì có một cái lỗ để chui xuống.

Nhưng rõ ràng là ở trước mặt Mạc Phàm, ông ta cũng không có tư cách này.

Ông ta chớp mắt, chỉ trong chớp mắt, ông ta cúi người với Mạc Phàm.

- Đại sư, chúng ta đều là người tu đạo, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, vì sao đại sư phải khổ sở xen vào?

Nữ cảnh sát vốn khiếp sợ bản lĩnh của Mạc Phàm, nhưng nghe người đàn ông nói, lông mày cô nhướn lên.

- Các người vận chuyển ma túy là phạm pháp, còn dùng đứa bé để vận chuyển, vậy mà các ông còn không biết xấu hổ nói nước sông không phạm nước giếng?

Vẻ mặt nữ cảnh sát chính nghĩa, quát lớn.

Tuy chỉ có một đứa bé có triệu chứng trúng độc, nhưng dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng có thể biết được, trong cơ thể tất cả đứa bé đều có ma túy.

Mỹ nữ mặc trang phục công sở là giả dạng giáo viên, nói không chừng những ma túy trong cơ thể mấy đứa bé là “giáo viên” này ép bọn họ ăn hết.

Chuyện không bằng cầm thú như vậy cũng có thể làm được, nếu không phải sợ thuật pháp của người đàn ông gầy khô, chắc chắn cô đã đi lên trước đánh “giáo viên” kia, rồi cho người đàn ông gầy khô làm thái giám.

Người đàn ông gầy khô nhíu mày, lạnh lùng nói với nữ cảnh sát.

- Nữ cảnh sát, ở đây đến lượt cô nói chuyện sao, không có đại sư ở đây, tôi đã trước gian rồi luyện cô thành quỷ rồi.

Nữ cảnh sát này bị người đàn ông gầy khô làm giật mình, thân thể cô lập tức run rẩy, vội vàng trốn sau lưng Mạc Phàm, nắm chặt quần áo hắn, giống như con mèo nhỏ bị hoảng sợ, khác hoàn toàn với dáng vẻ chính nghĩa vừa rồi.

Bình thường cô sợ nhất là quỷ, bị người đàn ông gầy khô uy hiếp, không sợ mới lạ.

- Ông ta trừng tôi.

Nữ cảnh sát ấm ức nói với Mạc Phàm.

Tuy cô không quen Mạc Phàm, nhưng cô có cảm giác Mạc Phàm không phải người xấu.

Mạc Phàm cười không nói gì, nữ cảnh sát không phân rõ phải trái còn có một mặt như vậy, lúc này biết sợ rồi.

- Ông muốn chết à?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn người đàn ông gầy khô một cái, lạnh nhạt nói.

Chỉ một câu, người đàn ông gầy không cúi càng thấp hơn, trong chớp mắt đầu đã đầy mồ hôi.

- Không muốn, không dám, đại sư tha mạng…

- Nếu ông biết tôi là đại sư, tôi muốn phạm cái gì thì phạm cái đó, muốn giếng nào thì đi lấy giếng đó, cần ông quản sao?

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Không nói đến chuyện người đàn ông này dùng đứa bé vận chuyển ma túy, dùng quỷ thuật sát hại người bình thường, thì không thể bỏ qua được, chuyện hắn không nhìn được thì phải quản, cần giải thích với ai à?

Thân thể người đàn ông gầy khô chấn động, như bị điện giật, xưng hô lễ phép hơn.

- Tiểu đích không dám, mong đại sư tha thứ.

Người đàn ông gầy khô kiên trì nói.

Ở trước mặt Mạc Phàm, ông ta không có bất luận phần thắng gì.

- Không có khả năng tha cho ông được, nói cho tôi biết Quỷ Mị và Quỷ Si ở đâu ra, tôi chỉ phế tu vi của ông, sau đó giao cho cảnh sát, nếu không tôi sẽ luyện ông thành quỷ.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Không vì tin tức của Quỷ Mị và Quỷ Si, hắn đã không nói nhiều lời vô nghĩa với đám người kia rồi.

- Phế tu vi của ông ta rất đúng, để ông ta không dùng được pháp thuật, không thể giết người, nếu không tôi sẽ bắt cậu.

Nữ cảnh sát nói với Mạc Phàm.

Trái tim người đàn ông gầy khô đập thình thịch, tâm tình chìm vào đáy cốc.

Mạc Phàm giết ông ta và phế tu vi của ông ta thì không khác gì nhau, ông ta vận chuyển rất nhiều ma túy tới thủ đô, chỉ cần hơi điều tra, có thể tra được tên Quỷ Độc của ông ta.

Chỉ vận chuyển chút ma túy, có thể khiến ông ta chết, ông ta còn dùng trẻ con vận chuyển ma túy, lại càng chết không luyến tiếc.

- Đại sư, nể mặt là người đồng đạo, có thể tha cho tôi một con đường sống không, tôi nhất định sẽ hối cải làm người tốt.

Người đàn ông gầy khô nói.

- Có, ông có thể chạy trốn thử xem, nhưng cơ hội chạy trốn của ông là không.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua người đàn ông gầy khô đang âm thầm cử động ngón tay, thản nhiên nói.
Advertisement
';
Advertisement