Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Trong tia chớp màu đen, hai người đàn ông ăn mặc kỳ lạ đi ra.

Trong đó có một người gần 30 tuổi, mặc trang phục công tước phương Tây thời Trung Cổ, hoa văn trên quần áo không rườm rà.

Nhất là tóc, giống như chải chuốt từng sợi, phía trên đầy keo xịt tóc.

Gương mặt người đàn ông này trắng nõn, mũi cao thẳng, mắt màu xanh đậm như có thể nói, toàn thân tản ra khí tức quý tộc còn có chút tà mị.

Một người đàn ông khác cao hơn người đàn ông mặc trang phục công tước nhiều, trên gương mặt thô kệch có để râu, mặc trên người áo gió đuôi én màu đen, trên đầu là cái mũ đen cao.

Hai người đứng trên Hộ Trang Đại Trận của Bạch gia, chậm rãi đi về phía Bạch Kình Thương, giống như đi từ trong phim Trung Cổ ra.

Nhìn thấy hai người, sắc mặt không ít người Bạch gia thay đổi.

- Hai người này là ai, mặc như đóng phim vậy.

- Không phải là người bình thường.

Một người đàn ông trung niên Bạch gia nhíu mày nói.

Hai người khống chế tia chớp màu đen mà đến, không phải là người bình thường.

Sắc mặt đám trưởng lão khó coi, nhất là Bạch Kình Thương, gần như có thể vặn ra nước.

Có lẽ người khác không biết hai người kia, nhưng ông ta sống trăm năm tiếp xúc với hai người này không ít.

Người mặc trang phục công tước tên là Cain, lấy danh xưng là ông tổ Vampire, cũng là lão Vampire sống mấy trăm năm.

Ở Châu Âu có không biết bao nhiêu Vampire, đều là con cháu ông ta.

Một người khác tên là Odin, nghe nói có huyết mạch Lôi Thần, lúc trước là Liệp Ma của Thần Điện, sau đó gia nhập Hắc Ám Giáo Đình, là người ba thế kỷ rồi.

Hai người kia sống lâu thì không nói, cho dù là ông ta lúc mạnh nhất cũng không phải đối thủ của hai người, càng không nói đến bây giờ.

Hai người càng đi càng gần, đứng cách Bạch Kình Thương không xa.

- Bạch tiên sinh, vài chục năm không gặp, ông lại già nua đi nhiều, cũng yếu đi nhiều.

Cain nho nhã lễ độ cười nói.

- Cain, Lôi Thần, hẳn là Bạch gia tôi không có thù oán với hai người?

Sắc mặt Bạch Kình Thương khó coi nói.

Hai người này tới Bạch gia, chắc chắn không phải giúp đỡ.

Trong lúc Miyamoto Kawa tới cầu thân chết ở Giang Nam, nhà Miyamoto tới báo thù còn được, nhưng Hắc Ám Giáo Đình tới xem náo nhiệt làm gì?

- Chúng ta không có cừu, nhưng chúng tôi có thù với Thần Điện, thứ Thần Điện nhìn trúng đều phải đòi, nhất là phụ nữ mà Thần Điện nhìn trúng, chúng tôi càng thích đến.

Cain cười dâm nói.

Thần Điện muốn dùng Bạch Tiểu Tuyết hoàn thành ban ân lần hai cho Carter, dù thế nào bọn họ cũng phải ngăn cản.

Trong ban ân đầu tiên Carter có được ba loại năng lượng, thực lực đến thẳng điện chủ của Thần Điện, nếu để cậu ta hoàn thành ban ân lần hai, tình cảnh của Hắc Ám Giáo Đình bọn họ sẽ càng kém hơn.

- Các người?

Bạch Kình Thương nhíu mày, toàn thân tức phát run.

Một Miyamoto Takeshi đã khiến ông ta khó làm gì được, cộng thêm Hắc Ám Giáo Đình nữa, vậy Bạch gia gặp nguy hiểm rồi.

- Bạch tiên sinh, nếu ông suy xét việc giao Bạch Tiểu Tuyết cho chúng tôi, chúng tôi có thể trả cho ông thù lao càng mê người hơn Thần Điện, ví dụ như bất tử chi thân và thân thể cường đại. . 𝒯ruyệ𝗻 hay? 𝒯ìm 𝗻gay tra𝗻g chí𝗻h ﹍ trùm truyệ𝗻.V𝗻 ﹍

Cain hơi nhếch miệng cười nói.

Sắc mặt Bạch Kình Thương khó coi hơn.

Sở dĩ ông ta muốn gả Tiểu Tuyết cho Carter, thứ nhất là vì ông ta đột phá bình cảnh thất bại, thứ hai là bị điều kiện của Thần Điện đả động.

Thần Điện đồng ý cho ông ta một lần cơ hội ban ân, có ban ân này chắc chắn ông ta sẽ đột phá bình cảnh, tiến vào Thần Cảnh.

Ông ta giải thích với Bạch gia là nhất định phải giao Bạch Tiểu Tuyết cho Thần Điện, nếu không Thần Điện sẽ diệt Bạch gia.

Cain vừa nói xong, trong mắt một số người Bạch gia lộ ra vẻ kỳ lạ, nhìn về phía Bạch Tiểu Tuyết.

Xem ra không phải Thần Điện muốn diệt Bạch gia, chỉ là thái thượng trưởng lão muốn dùng Tiểu Tuyết làm giao dịch với Thần Điện.

Bạch Tiểu Tuyết nhíu mày, không nói gì thêm.

Trái lại Mạc Phàm nheo mắt, hàn ý trong mắt lại dày đặc hơn vài phần.

- Cain, ông nói linh tinh gì đó?

Bạch Kình Thương trầm giọng nói.

Theo như lời Cain nói, ông ta không phải vì Bạch gia, mà vì tư lợi của bản thân bán đứng Tiểu Tuyết.

- Thiếu chút nữa quên mất, người Hoa Hạ các ông bán đứng chính người nhà của mình, còn lập đền thờ, sống lâu quá rồi nên quên mất chuyện này.

Cain vỗ đầu, bỗng nhiên hiểu ra nói.

- Nhưng dù sao bọn họ đều đã biết, ông chuẩn bị đưa nha đầu kia cho Hắc Ám Giáo Đình chúng tôi chưa?

Trong mắt Bạch Kình Thương tràn đầy lửa giận, lấy một khối Ma Pháp Thạch màu vàng ra, quyết định bóp nát.

Một vị thiên sứ màu vàng vô cùng thần thánh hóa thành đạo kim quang phóng lên trời, nhanh chóng tiến về phía chân trời, rất rõ trong trời đêm.

- Cain, các người đừng mơ, tôi đã thông báo cho Thần Điện, không lâu sau Carter sẽ tới, hai người ở lại đi.

Trong mắt Bạch Kình Thương chớp lóe sát ý, lạnh lùng nói.

Cain hơi nhếch miệng, cười khinh thường.

- Vậy phải xem tiểu tử Carter có thể tới hay không.

- Có ý gì?

Bạch Kình Thương nhíu mày, trong mắt xuất hiện nghi ngờ hỏi.

Cain cười thần bí, một giọng nói khàn khàn, lạnh lùng truyền từ phía khác đến.

- Ý của ông ta là, chắc chắn hôm nay Bạch gia các ông sẽ bị diệt, chúng tôi nhất định sẽ đưa Bạch Tiểu Tuyết đi.

Mọi người nhìn người nói chuyện, chỉ thấy một người đàn ông gần 30 tuổi mặc trang phục thích khách lấy màu đen và nâu làm chủ của Châu Âu thời Trung Cổ, cả khuôn mặt ẩn giấu trong mũ, đứng quay lưng về phía ánh trăng, giống như luôn đứng ở nơi đó.

Nếu không phải người này nói chuyện, chắc chắn không ai chú ý đến sự tồn tại của người này.

- Người này là ai?

Một đệ tử Bạch gia tò mò hỏi.

- Thích khách số một của Thứ Thần, Thần. Gaia.

Sắc mặt lão giả Bạch gia bên cạnh tái mét, ngơ ngẩn nói.

Những lời này vừa vang lên, tựa như ném một thủy lôi vào trong nước, tạo ra làn sóng cao.

- Cậu ta là thích khách người có thể giết thần sao?

Có người hoảng sợ nói.

Thích khách số một của Thứ Thần như Đại Kiếm Hào Nhật quốc, không phải luôn có.

Nếu không thỏa mãn được điều kiện, sẽ không có vị trí này.

Điều kiện của thích khách số một Thứ Thần là ám sát một cao thủ Thần Cấp, chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ mới được xem là sát thủ số một của Thứ Thần.

Trở thành sát thủ số một của Thứ Thần, phía trước tên cũng thêm một chữ “Thần”.

Thần. Gaia, sát thủ cường đại nhất của Thứ Thần, cũng là sát thủ đáng sợ nhất thế giới.

Mỗi lần anh ta ra tay phải mất 100 triệu, đủ để thấy anh ta đáng sợ thế nào.

- Cái gì, thích khách số một thế giới?

- Hắc Ám Giáo Đình đến đây, người của Thứ Thần cũng tới, đây là sao vậy?Không chỉ người Bạch gia ở phía dưới không bình tĩnh, đám Bạch Kình Thương cũng như con kiến trong chảo nóng.

- Không phải Thứ Thần không nhúng tay vào tranh giành thế lực sao?

- Có người tìm tôi ra giá 100 triệu bắt một người tên Bạch Tiểu Tuyết của Bạch gia, các người tự mình giao ra đây, hay tôi tới bắt.

Trên mặt Thần. Gaia không có chút biểu cảm, lạnh lùng nói.

- Lại là Tiểu Tuyết.

Bạch Kình Thương nhíu mày.

Một nha đầu, vậy mà tạo ra chuyện lớn như thế.

- Thái thượng trưởng lão, hay là giao Tiểu Tuyết ra đi?

Đại trưởng lão do dự một lát nói.

Hắc Ám Giáo Đình và Gaia đều đến vì Tiểu Tuyết, giao Tiểu Tuyết là lựa chọn sáng suốt nhất.

Mắt Bạch Kình Thương khẽ đảo, do dự bất định.

Giao Tiểu Tuyết ra như vậy, ông ta không chỉ không chiếm được cơ hội ban ân của Thần Điện, cũng sẽ đắc tội Thần Điện.

Chuyện sau thì không sao, mục đích của ông ta là ban ân, nếu không có ban ân, ông ta không sống được bao lâu đâu.

Khi Bạch Kình Thương do dự, một giọng nói lại vang lên.

- Nếu khó chọn như thế, để tôi chọn thay ông.

Theo giọng nói này vang lên, ở một phía khác, một đạo kim quang giống như thiên thạch rơi xuống đất, tạo ra cái đuôi thật dài, đập xuống Hộ Trang Đại Trận.
Advertisement
';
Advertisement