Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Mạc Phàm đến Mạc Bắc một chuyến, tuy chỉ đi ba bốn ngày.

Nhưng chỉ sợ Mạc Phàm không biết, có thể nói mấy ngày nay tỉnh Giang Nam hoàn toàn là phong vân biến huyễn.

Rất nhiều thế lực đã rộn rạo, có đại nhân vật ra lệnh, người nào dám xen vào chuyện này sẽ chết!

Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.

- Thế nào, tôi không ở Giang Nam mấy ngày, có chuyện gì xảy ra à?

- Mấy ngày nay nhà Wiki kiếm đạo thế gia Nhật quốc, Vu Quỷ Giáo Thái quốc, còn có Hắc Ám Giáo Đình Châu Âu, cùng với tổ chức sát thủ Thứ Thần tuyên bố muốn diệt Mạc gia.

Trong mắt Tôn Huyền Cơ lộ vẻ lo lắng nói.

Những thế lực này, cho dù là nhà Wiki, Vu Quỷ Giáo, hay là Hắc Ám Giáo Đình và Thứ Thần, đều có thể nói là bá chủ một phương, không thể khinh thường, thế lực nào Tôn gia bọn họ cũng không thể địch lại được.

- Chắc những thứ này chỉ làm nền thôi đúng không?

Mạc Phàm cười mỉa nói.

Những thế lực này đều từng có xung đột với hắn, nhưng nếu không có nguyên nhân khác, những thế lực này sẽ không dám đối nghịch với hắn một cách trắng trợn như thế.

- Mạc tiên sinh minh giám, nếu không có người khác, quả thật những thế lực này sẽ không dám lên tiếng.

Tôn Huyền Cơ dừng một lát mới nói tiếp.

- Là ai?

Hắn chỉ đi Mạc Bắc vài ngày, không ngờ lại xảy ra chuyện lớn như thế.

Kẻ địch mọc lên như nấm, đều đứng dậy hết.

Hắn rất muốn nhìn xem, là ai to gan như thế.

Tôn Huyền Cơ nhìn Mạc Phàm, do dự một lát, lúc này mới mở miệng.

- Vạn Thiên Tuyệt, dưới một người trên vạn người.

Tuy chỉ là một cái tên, nhưng giống như phải lấy hết dũng khí mới dám nói ra.

- Nghe nói ông ta đã Ngưng Đan thành công, còn đang trên đường tới Hoa Hạ, mục tiêu đầu tiên là Mạc tiên sinh cậu.

Tôn Huyền Cơ lại nói thêm một câu.

Vạn Thiên Tuyệt, 10 năm trước đứng thứ 2 Hắc Bảng, có thể nói là cao thủ vô địch.

Hiện giờ lại càng có khả năng là người Hoa Hạ duy nhất Kết Đan thành thần, Mạc Phàm lợi hại đến mấy cũng không có khả năng là Thần Cảnh.

- Vạn Thiên Tuyệt?

Mạc Phàm hơi nheo mắt, trong mắt chớp lóe ánh sáng lạnh.

Lần trước Tống Chung trưởng lão Thanh Bang đối phó Mạc gia hắn cùng với Lâm gia, hắn còn chưa đi thu thập Thanh Bang.

Nếu lần này Vạn Thiên Tuyệt đến đây, vậy không còn gì tốt hơn, hắn đỡ phải ra nước ngoài tìm.

Nhìn xem cao thủ Kim Đan Thần Cảnh trên Địa Cầu có bản lĩnh thế nào, cũng để Thanh Bang biết kết cục trêu chọc Mạc gia hắn.

- Tôi đã biết, còn chuyện gì không?

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Giọng điệu nói chuyện giống như bí thư nhắc nhở hắn buổi chiều có cuộc họp, hắn đáp qua loa một câu.

Tôn Huyền Cơ hơi sửng sốt, mãi mới phản ứng kịp.

Vạn Thiên Tuyệt không chỉ đứng thứ 2 Hắc Bảng, chỉ dưới Lâm Thiên Nam thần long kiến thủ bất kiến vĩ, hiện giờ càng có khả năng đã đến Kim Đan Thần Cảnh, vậy mà Mạc Phàm không để Vạn Thiên Tuyệt vào mắt, chắc Mạc Phàm sắp gặp chuyện rồi.

Phải biết rằng Thiên Thành Diệt kém xa Vạn Thiên Tuyệt, có thể dùng một quyền đánh ông ta bán thân bất toại.

Nếu đổi thành Vạn Thiên Tuyệt, có khả năng không cần dùng một ngón tay.

Miệng ông ta cử động vài lần, do dự rất lâu có nên nhắc nhở Mạc Phàm hay không, cuối cùng vẫn mở miệng.

- Mạc tiên sinh, cậu vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn, Vạn Thiên Tuyệt này không dễ đối phó như vậy đâu.

- Nếu thực lực không đủ, cẩn thận có tác dụng gì?

Sao Mạc Phàm không biết tâm tư của Tôn Huyền Cơ, cười nhạt một tiếng nói.

Nếu cẩn thận có tác dụng, tất cả mọi người cẩn thận đã bình yên vô sự rồi.

Không biết mình có tay có thể che trời, có chân đủ để liệt địa, có kiếm trảm sơn hà.

Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, Vạn Thiên Tuyệt đến đây, chém là được.

Mắt Tôn Huyền Cơ mở to, trong mắt chớp lóe xám trắng lần nữa, nhìn về phía Mạc Phàm bình tĩnh như gió.

Ánh mắt ông ta nhìn về phía Mạc Phàm, trên người Mạc Phàm giống như một cái hắc động, kéo Đồng Tử Lực của ông ta vào trong hắc động.

Sắc mặt ông ta thay đổi, vội vàng thu hồi Đồng Tử Lực.

Nhòm ngó tu vi của người khác vốn là tối kỵ, vừa rồi chỉ cần Mạc Phàm nguyện ý, hoàn toàn có thể biến ông ta thành người mù.

- Mạc tiên sinh đã ngưng kết Kim Đan, đến Thần Cảnh rồi sao?

Tôn Huyền Cơ hỏi.

Ông ta từng thấy không ít cao thủ, còn chưa thấy ai năng lực trong cơ thể hóa thành hắc động, Mạc Phàm là người đầu tiên.

Có thể đến nước này, chắc chắn là Tinh Khí Thần tam nguyên hợp nhất, ngưng tụ Kim Đan.- Không có, nếu tôi muốn hủy Đồng Tử Thuật của ông, bất luận là dựa vào một loại trong Tinh Khí Thần đều làm được dễ dàng.

Mạc Phàm không thèm để ý nói.

Vạn Thiên Tuyệt đến Thần Cảnh thì thế nào, ông ta nghĩ rằng đến Thần Cảnh sẽ lợi hại hơn người dưới Thần Cảnh sao?

Quy củ này đối với tu sĩ bình thường là vậy, ở Tu Chân giới không thành lập, ở trước mặt hắn càng không thành lập.

Sắc mặt Tôn Huyền Cơ thay đổi, nhìn Mạc Phàm với vẻ kỳ lạ, mắt đảo liên tục.

Tinh, Khí, Thần, bất luận loại nào đều có thể hủy Đồng Tử Thuật của ông ta dễ dàng, vậy chẳng phải Mạc Phàm hoàn toàn có thể ngưng tụ ba viên Kim Đan trong truyền thuyết sao?

Nhưng cường giả tam đan Thần Cảnh vô cùng hiếm thấy, gần như không khác lông phượng và sừng lân.

Bởi vì có thể ngưng tụ Tinh Khí Thần thành một viên Kim Đan đã không dễ dàng, Tinh, Khí, Thần mỗi cái ngưng tụ một viên Kim Đan khó gấp 9 lần ngưng tụ hết thành một viên Kim Đan.

Đương nhiên ngưng tụ ra một viên Kim Đan cũng sẽ mạnh không chỉ gấp 9 lần.

Chẳng lẽ Mạc Phàm đang đi con đường này, nếu thật sự là như vậy, có lẽ không việc gì phải sợ Vạn Thiên Tuyệt.

- Cảm ơn Mạc tiên sinh thủ hạ lưu tình.

Tôn Huyền Cơ vội vàng xin lỗi.

- Nếu không còn chuyện gì khác, tôi đi về trước.

Mạc Phàm không để ở trong lòng, nói.

- Nếu Mạc tiên sinh đến đây rồi, vậy để tôi làm chủ nhà tiếp đón cậu một phen?

Tôn Huyền Cơ khách sáo nói.

- Không cần, thay vì ở đây, trái lại tôi càng muốn biết người nào đến Giang Nam.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt chớp lóe tinh quang.

Nhìn xem ai dám tới Giang Nam, cho dù là ai đến rồi thì ở lại đi.

- Quả thật bây giờ không phải lúc ăn cơm, tôi lập tức phái xe đưa Mạc tiên sinh về Giang Nam.

Không biết Vạn Thiên Tuyệt sẽ đến Giang Nam lúc nào, Mạc Phàm vẫn nên về Giang Nam tốt hơn.

Mạc Phàm gật đầu, không từ chối.

Không lâu sau, một chiếc xe thương vụ rời khỏi biệt thự, đưa Mạc Phàm quay về Giang Nam.



Hai tiếng sau, xe thương vụ không về biệt thự Mạc gia, mà lái đến đại học Đông Hải, đỗ trước ký túc xá Tuyết Nhi và An Hiểu Hiên.

Hắn mới bước ra khỏi xe, liền nghe thấy tiếng “cộp cộp” xuống lầu truyền từ trong biệt thự ra.

An Hiểu Hiên đi giày cao gót, mặc áo màu trắng quần đùi sát mông, đôi chân tuyết trắng gần như lộ hết chạy từ trong biệt thự ra, trên gương mặt quyến rũ đều là bối rối.

- Mạc Phàm, cuối cùng anh cũng trở lại.

An Hiểu Hiên hơi hoảng hốt nói, hoàn toàn không còn hình tượng ma nữ tùy tiện lúc trước.
Advertisement
';
Advertisement