Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Hai mắt Long Nhược Tuyết mở to, ngây ngốc tại chỗ.

Trong số những người Mạc Phàm bắt giết, lợi hại nhất là Moria ma nữ thị huyết.

Moria gặp Sindra chỉ có thể chạy, vậy mà một quyền của Mạc Phàm phế đi Titan thực lực còn mạnh hơn Sindra.

- Tiểu tử này mạnh như vậy sao?

Bình thường cô không tôn kính với Mạc Phàm lắm, đây là lần đầu tiên cô có cảm giác những lời mình nói nguy hiểm bao nhiêu.

May mà Mạc Phàm không chấp nhặt với cô, nếu không cô đã chết không biết bao nhiêu lần.

Đám Thỏ Tử lại càng nghẹn họng nhìn trân trối, bọn họ chỉ thấy Mạc Phàm thi triển một số pháp thuật nhỏ bé không đáng kể.

Trừ khẩu khí lớn ra, bọn họ không thấy Mạc Phàm có chỗ gì đặc biệt, căn bản không xứng với hai chữ Long Vương.

Có ai ngờ tới, vị Long Vương này của bọn họ ngoại trừ là Tiên Thiên ra, thân thể cũng cường hãn như vậy.

Sáng nay một mình Mạc Phàm khiêu chiến bảy bọn họ, không thể nghi ngờ, chỉ dựa vào thân thể Mạc Phàm cũng đủ nghiền áp bảy người tiểu đội Thanh Long bọn họ.

Không chỉ mấy bọn họ, trong cái động hình người trên gác chuông, trên mặt Hiên Viên Thai vô cùng khó coi, toàn thân như người máu, muốn đi từ trong động ra.

Ông ta thấy một màn này, yết hầu không ngừng cử động, trong mắt đều là vẻ khó tin.

Ông ta tưởng rằng Mạc Phàm chỉ là pháp sư, ỷ vào hai pháp bảo mới có danh tiếng như ngày hôm nay.

Nhưng mà…

- Chuyện này…

- Sao tiểu tử này lại cường hãn như thế?

Thực lực như vậy, đừng nói là con ông ta, cho dù là ông ta cũng kém không chỉ một chút.

Chẳng trách lúc trước Mạc Phàm không sợ hãi làm thương tổn thuộc hạ của ông ta, còn dám để ông ta mang con mình đi, lựa chọn ba gác chuông bên phải.

Từ lúc bắt đầu Mạc Phàm đã không để cường giả của Thần Điện trong giáo đường vào mắt.

Hai thuộc hạ của ông ta cũng có biểu cảm không khác ông ta mấy, chết đứng tại chỗ.

Cách đó không xa, mắt U Hồn và Sindra nheo lại, hai đạo sắc bén phóng ra, trên mặt không có quá nhiều biểu cảm, nhưng trong lòng như sóng biển đập mạnh vào đá ở biển, mãnh liệt bất định.

- Các hạ tôn kính, rốt cuộc cậu là ai, xin cho tôi biết tên của cậu.

Người ngoài không biết năng lực Titan đạt được trong ban ân, nhưng bọn họ hiểu rõ.

Titan thức tỉnh thần thể viễn cổ, tuy chỉ là một phần rất nhỏ, nhưng vẫn có được lực lượng vĩ đại của Titan nhất tộc, năng lực vô cùng cương đại.

Cho đến tận bây giờ, bọn họ vẫn chưa thấy lực lượng và thân thể mạnh hơn Titan đại nhân.

Không ngờ thanh niên Hoa Hạ nhìn không hề tính là cường tráng, vậy mà một quyền đánh gãy tay Titan.

Người cường đại như vậy, tất nhiên không phải là người bình thường.

Mạc Phàm căn bản không để ý tới U Hồn, trái lại nhìn thoáng qua đám Thỏ Tử.

- Các cô còn thất thần làm gì, không phải tôi đã sắp xếp nhiệm vụ cho mọi người rồi sao?Nghe thấy lời Mạc Phàm nói, lúc này đám Long Nhược Tuyết mới lấy lại tinh thần.

- Dạ!

Thỏ Tử đi đến hai gác chuông khác.

Lão Hổ, Báo Tử và Tiểu Hạc tụ tập Hiên Viên Thai và thuộc hạ của ông ta một chỗ, cho bọn họ uống bí dược chữa thương của Long Tổ.

- Cậu là tân Long Vương sao?

U Hồn nhíu mày, trầm giọng hỏi.

Mạc Phàm có thể ra lệnh cho tiểu đội Thanh Long, hơn phân nửa là Long Vương đội trưởng của tiểu đội Thanh Long.

- Người sắp chết, có biết hay không có khác gì nhau?

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

- Các hạ, cậu quá kiêu ngạo rồi.

Ông ta thân là đại trưởng lão của Thần Điện, điện chủ và vương tử Carter của Thần Điện đều vô cùng tôn kính ông ta, cho dù ở Hoa Hạ ông ta cũng có địa vị ngang với Giang Thành, vậy mà tiểu tử này vô lễ với ông ta như thế.

Đương nhiên ông ta không biết chuyện Mạc Phàm đánh gãy chân con trai Giang Thành, Giang Thành chạy đến Đông Hải đến cửa bồi tội.

Khóe miệng Mạc Phàm hơi nhếch lên, cười mà không nói.

- Tôi đã khiêm tốn hơn trước nhiều rồi.

Nếu là ở Tu Chân giới, chỉ một câu của hắn, căn bản không cần hắn ra tay, sẽ có người liếc mắt san Thần Điện thành bình địa, căn bản không tới lượt đám U Hồn giương oai ở đây.

- Hi vọng các hạ Long Vương có thể kiêu ngạo đến cuối.

U Hồn trầm giọng nói, ánh mắt nhìn Mạc Phàm như chất lỏng rắn độc.

Mạc Phàm còn chưa tới 20 tuổi, đã có năng lực địch lại thân thể Titan, cho dù là Lâm Thiên Nam khi ở tuổi này cũng không đáng sợ như thế, nhất định phải diệt trừ cậu ta.

Nếu không đợi một thời gian nữa, Mạc Phàm nhất định sẽ thành lực cản sự phát triển của Thần Điện bọn họ ở Hoa Hạ.

- Titan, đừng lãng phí thời gian nữa.

U Hồn nói với Titan.

Đồng thời ông ta liếc mắt ra hiệu với Sindra.

U Hồn mới nói xong, Titan như nổi điên gào thét vài tiếng, hai tay không ngừng đấm ngực.

Bỗng nhiên tất cả hình xăm trên người anh ta sáng lên, ánh sáng đỏ sậm như nham thạch nóng chảy chảy dọc theo hình xăm ra toàn thân anh ta.

Anh ta hít mạnh một hơi, trong chớp mắt thân thể to hơn một vòng, làn da sạm màu đi, giống như hòn đá bao trùm người anh ta, dưới làn da tỏa ra hồng quang.

Anh ta vốn như một ngọn núi nhỏ, hiện giờ như tảng đá khổng lồ.

Hai tay anh ta nắm chặt, thạch bì thật dày rơi xuống người anh ta, vậy mà tay gẫy nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu, giống như chưa từng bị thương.

- Tiểu tử chồn vàng, tôi muốn xé cậu ra cho chó ăn.

Trong thạch bì, Titan giận dữ hét.

Anh ta bị thương là lúc 6 tuổi, bị một sĩ binh trong đội khảo sát Bắc Cực ngộ thương, chưa đến một tháng đội khảo sát kia bị anh ta giết sạch cho gấu Bắc Cực ăn.

Vậy mà tiểu tử này có thể khiến tay anh ta bị thương, nhất định phải giết tên tiểu tử da vàng này.

Theo thạch bì không ngừng hạ xuống, ngọn lửa hừng hực dấy lên trên người anh ta.

Rõ ràng vừa bị đánh gãy một tay, lúc này khí thế không giảm chút nào, trái lại càng ngày càng mạnh hơn.

Lúc này Titan giống như cự nhân phẫn nộ, phát ti3t lửa giận không giới hạn trong lòng.

- Hỏa Nham Chi Thể sao?

Mạc Phàm nhìn thấy cánh tay Titan khôi phục như thường, thoáng kinh ngạc nói.

Nghi thức thức tỉnh của Thần Điện căn cứ vào khác biệt của thể chất của con người, thức tỉnh lực lượng cũng sẽ khác.

Nghi thức này sẽ thức tỉnh năng lực giấu trong huyết mạch, ví dụ như khống chế lực nguyên tố ngũ hành, cũng có số ít như thời gian, không gian, lôi điện.

Nhưng trong tình huống số ít, cũng sẽ thức tỉnh thần thức và thân thể con người.

Phương Tử Phong là thức tỉnh thần thức, khiến lực tinh thần của anh ta tăng cao, có thể dùng lực tinh thần khống chế đại não người khác.

Titan này thức tỉnh lực lượng thân thể, khiến anh ta có được một phần linh thể dục hỏa trọng sinh.

Chẳng qua linh thể này thô ráp hơn nhiều, cũng cấp thấp hơn nhiều.

Nhưng linh thể như vậy có thể khiến đám Long Nhược Tuyết trợn mắt há miệng.

Cánh tay bị gãy khôi phục trong chớp mắt, chuyện như vậy bọn họ chỉ thấy trong sách cổ, có thể có được năng lực cỡ này đều tồn tại trong truyền thuyết, cho dù là Hiên Viên Thai cũng thấy lần đầu.

- Titan thật cường đại.

Lo lắng hiện lên trong mắt đám Long Nhược Tuyết.

Nhìn thấy bộ dạng này của Titan, khóe miệng U Hồn nhếch lên, cười lạnh lùng.

- Các hạ, chỉ sợ tối nay cậu chết chắc rồi.

Ông ta từng thấy Titan phát cuồng một lần, lúc ấy bọn họ bị một quân đội mũi nhọn quốc gia Châu Phi đuổi giết, phi cơ trực thăng và xe tăng ở quanh bọn họ.

Đạn pháo bắn liên tục xung quanh, bỗng nhiên toàn thân Titan bao trùm một tầng thạch bì, ngọn lửa cháy lên, quay đầu đụng ngã ba chiếc xe tăng, anh ta kéo mạnh ống pháo xe tăng, đánh rơi hai phi cơ trực thăng.

Trong lúc quân đội trợn mắt há miệng, bọn họ bình yên rời đi.

Mạc Phàm khiến Titan lộ ra loại hình thái này, đợi chết đi.

- Ha ha, ông cho rằng chỉ có các ông mới có được linh thể sao?

Mạc Phàm cười nhạt, cao giọng nói.
Advertisement
';
Advertisement