Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

- Cái gì?

Mắt Đường Ngạo Khôn mở to, trong phòng hội nghị lạnh lẽo hơn.

Mỹ phụ kia đang sơn móng tay, cũng dừng tay lại.

Tống Chung đang lắc lắc ly rượu vang, bắt chéo hai chân, động tác cũng bị kiềm hãm theo.

Vẻ mặt những người khác rất khác nhau, nhưng đều lộ ra vẻ không tin được.

Thanh Long triệu tập bọn họ lại như vậy, bọn họ tưởng rằng xảy ra vấn đề gì, ai biết là Thiên Thành Diệt đã chết.

Chuyện lớn như vậy, quả thật đáng để Thanh Long triệu tập gấp bọn họ.

- Làm sao có thể?

Đường Ngạo Khôn hỏi.

Thực lực của Thiên Thành Diệt, ông ta hiểu rõ nhất.

Tuy ông ta chưa từng giao thủ với Thiên Thành Diệt, nhưng tự nhận không bằng Thiên Thành Diệt.

Chỉ sợ Vạn Thiên Tuyệt bế quan mới có thể là đối thủ của Thiên Thành Diệt.

- Không phải Thiên đại sư đến Đông Hải quyết chiến với Mạc đại sư gì đó à, chẳng lẽ thất bại rồi?

Tống Chung nhíu mày hỏi.

Anh ta nắm khu vực Đông Nam Á trong tay, cho nên biết chút chuyện Thiên Thành Diệt đến Hoa Hạ.

- Không sai!

Thanh Long hơi gật đầu!

- Tiểu tử này có lai lịch gì?

Mỹ phụ hỗn huyết diêm dúa lòe loẹt đầy hứng thú hỏi.

- Trái lại không có bối cảnh gì, nghe nói bái một sư phụ chưa ai từng thấy, chưa tới 20 tuổi, y thuật có thể dễ dàng chữa khỏi bệnh ung thư và bệnh truyền nhiễm, võ đạo có thể diệt Hoàng gia và Vu Thần Giáo, vì tiểu tử này giết đồ đệ Tôn Vũ của Vạn đại sư, Thiên đại sư mới đến Hoa Hạ một chuyến.

Tống Chung không nhạt không mặn nói.

Anh ta thân là người phụ trách Thanh Bang ở Đông Nam Á, nếu không phải Mạc Phàm giết Thiên Thành Diệt, anh ta căn bản chẳng muốn chú ý con kiến này.

Tống Chung vừa nói như vậy, vẻ mặt không ít người thay đổi.

- Chưa tới 20 tuổi, vậy mà có bản lĩnh như vậy.

Phải biết rằng bất luận là y thuật hay võ đạo, đều phải tích lũy qua thời gian rất lâu.

Nhất là võ đạo, y thuật còn có thể lệ thuộc vào sách vở, võ đạo chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời.

Không tích lũy mấy chục năm, đừng mơ vượt qua tu vi phàm nhân.

Cho dù tu luyện vài chục năm, cũng không nhất định đạt tới đỉnh cao.

Dù sao càng đi về phía trước, thì càng khó.

Không đủ ngộ tính, tài nguyên và kỳ ngộ, tuyệt đối không có khả năng.

Mạc Phàm còn chưa tới 20 tuổi, đã làm được chuyện bọn họ vài chục năm thậm chí là cả đời khó có khả năng làm được.

- Tôi thấy, hơn phân nửa là sư phụ cậu ta ra tay?

Một lão giả mặc tây trang, tinh thần phấn chấn nói rất chắc chắn.

Dáng người lão giả này gầy yếu, nhưng làm cho người ta có cảm giác như một cây đao, nhìn nhiều vài lần sẽ bị sắc bén của ông ta cắt nát.

Thiếu niên tông sư, quả thật không thể tưởng tượng được.

Sư phụ thần bí của Mạc Phàm còn có khả năng, chỉ cần dùng Dịch Dung Thuật và Tỏa Cốt Công, có thể biến thành gương mặt khác rất dễ dàng.

- Có phải hay không thì sao chứ, tiểu tử này dám giết tông sư Thanh Bang chúng ta, cậu ta nghĩ rằng Thanh Bang chúng ta không còn ai sao?

Đường Ngạo Khôn lạnh lùng nói.

Chết một Thiên Thành Diệt mà thôi, bọn họ còn 9 người, mỗi người đều là cao thủ cấp bậc Tiên Thiên, sao lại sợ một tiểu tử chưa tới 20 tuổi.

Cho dù là Lâm Thiên Nam, chỉ cần Lâm Thiên Nam ra khỏi Hoa Hạ, ông ta cũng sẽ khiến cậu ta quỳ xuống.

Đường Ngạo Khôn mới mở miệng, những trưởng lão khác cũng phụ họa theo.

- Tuyệt đối không thể tha thứ cho tiểu tử này, dám giết trưởng lão Thanh Bang chúng ta, ngay cả sư phụ cậu ta cũng phải tìm ra giết luôn.

Một người đàn ông cao hơn hai thước nói.



Một đám người mồm năm miệng mười, đằng đằng sát khí.

Không nói tới quan hệ giữa bọn họ và Thiên Thành Diệt tốt thế nào, thậm chí có một hai người còn mâu thuẫn, nhưng bọn họ càng để ý đến uy nghiêm của Thanh Bang hơn.

- Tiểu tử này giết Thiên đại sư, quả thật không thể tha thứ dễ dàng.

Thanh Long thản nhiên nói, trong mắt chớp lóe hàn quang.

Thanh Long vừa mới nói xong, trong phòng hội nghị lập tức yên tĩnh trở lại.

- Tiểu tử này mới diệt Vu Thần Giáo, ngăn cản huyết tế của Vu Thần Giáo, tính là lập công cho Hoa Hạ, báo thù ở Hoa Hạ, chỉ sợ không dễ như vậy đâu?

Mỹ phụ quyến rũ suy nghĩ một lát nói.

Những người khác cũng đều nhíu mày, Mạc Phàm có thể gi ết chết Thiên Thành Diệt, quả thật thực lực không thể khinh thường.

Trong bọn họ phải hai người trở lên, có lẽ mới nắm chắc đối phó Mạc Phàm.

- Không có đơn giản như vậy, nhưng nếu dùng vị trí trưởng lão Thanh Bang chúng ta tới đổi thì sao?

Thanh Long khẽ nâng mí mắt, nhìn mọi người nói.

Thiên Thành Diệt vừa chết, vị trí mười đại trưởng lão của Thanh Bang còn trống một cái.

Thay vì để trống, không bằng dùng vị trí này đổi đầu Mạc Phàm tốt hơn.

Thanh Long vừa nói vậy, vẻ mặt vài người khẽ đổi.

Bọn họ thân là trưởng lão Thanh Bang, hiểu rõ trân quý của vị trí trưởng lão nhất.

Chỉ cần đi lên vị trí này, đó là dưới một người trên vạn người.

Không những được hưởng tiền tài bất tận, mỹ nữ và quyền lợi, còn có vô số chỗ tốt người bình thường không tưởng tượng được.

Gần như có thể nói, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, chỉ có không thể tưởng được, không có gì vị trí này không làm được.

Nếu không võ đạo đại sư như Vạn Thiên Tuyệt, Thiên Thành Diệt, Đường Ngạo Khôn, gần như đã đứng trên đỉnh cao Kim Tự Tháp, sao có thể trở thành trưởng lão một bang phái?

Hàng năm, có không biết bao nhiêu đệ tử Thanh Bang vì vị trí trưởng lão Thanh Bang mà vứt bỏ tính mạng, nhưng cuộc đua dành vị trí này chưa từng dừng lại.

Bởi vì mười đại trưởng lão, mỗi người đều mang tuyệt kỹ, vị trí mười đại trưởng lão chưa từng dao động qua nhiều năm.

Dao động lần trước là khoảng năm năm trước, Tống Chung giết một vị trưởng lão cũ.

Hiện giờ chỉ cần giết Mạc Phàm, có thể tiếp nhận vị trí của Thiên Thành Diệt, trở thành một trong mười trưởng lão.

Nếu tin tức này truyền ra, không chỉ cả trên dưới Thanh Bang bùng nổ, chợ đêm trên cả Địa Cầu cũng nhấc lên sóng to gió lớn.

- Nếu là như vậy, có khả năng tiểu soái ca này phải chết rồi.Mỹ phụ hơi tiếc hận nói.

Mạc Phàm chưa tới 20 tuổi đã giết Thiên Thành Diệt, cô ta vốn định thử xem, Mạc Phàm có gì khác biệt với những người đàn ông khác khi ở trên giường.

Ai biết Thanh Long lấy vị trí trưởng lão ra làm thù lao giết Mạc Phàm.

Vị trí trưởng lão này, đừng nói là những người khác, ngay cả cô ta cũng động tâm rồi.

Những người khác đều gật đầu, Mạc Phàm lợi hại đến mấy, người lợi hại trên Địa Cầu này không chỉ có hai người Vạn Thiên Tuyệt, Lâm Thiên Nam, đợi bị đuổi giết đến chết đi.

- Cây cao vượt rừng gặp gió quật, muốn trách thì phải trách cậu ta trêu chọc sai người rồi.

Đường Ngạo Khôn lạnh nhạt nói.

Thanh Bang bọn họ có thể đắc tội tùy tiện sao?

Không nói đến 9 bọn họ cùng ra tay, cho dù bọn họ không động một phân một hào, cũng có vô số người liều chết đuổi giết Mạc Phàm, đây chính là thực lực của Thanh Bang bọn họ.

- Mọi người cảm thấy thế nào, nếu không có ý kiến, tôi lập tức tuyên bố Thanh Long Lệnh.

Thanh Long nhìn chằm chằm những người này nói.

Thanh Long Lệnh là mật lệnh cao nhất của Thanh Bang, chỉ có bang chủ và mười đại trưởng lão nhất trí thông qua mới có thể tuyên bố.

- Em cảm thấy như vậy chưa đủ lắm, nếu thêm một điều nữa, giết người nhà của Mạc Phàm, rồi cho vị trí đường chủ, chấp sự gì gì đó càng tốt, như vậy, để xem sau này còn ai dám động vào trưởng lão Thanh Bang chúng ta?

Trong mắt Tống Chung hiện lên tàn nhẫn, cười nói.

- Tôi cảm thấy như vậy cũng được, Thanh Bang chúng ta rời khỏi Hoa Hạ lâu lắm rồi, có khả năng Hoa Hạ đã không biết lợi hại của Thanh Bang chúng ta, diệt cả nhà Mạc Phàm, cũng coi như cho Hoa Hạ một cảnh cáo.

Lão giả mặc tây trang lúc trước nói chuyện, cũng lạnh lùng nói theo.

- Giết trưởng lão Thanh Bang chúng ta, nên diệt cả nhà cậu ta.

Thanh Long lạnh nhạt nói, lông mày không nhíu lại.

- Nói như vậy, tôi không có ý kiến nữa.

Tống Chung cười âm hiểm nói.



Không lâu sau, những người khác đều thông qua.

Đã nhiều năm rồi Thanh Bang chưa từng xuất hiện tuyên bố Thanh Long Lệnh, gợn sóng sau khi Mạc Phàm gi ết chết Thiên Thành Diệt nâng cao thêm một bước.

Lần này không chỉ Hoa Hạ và Thanh Bang ở nước ngoài, toàn bộ thế giới đều là tên Mạc Phàm, khắp nơi đều là bàn luận về Mạc Phàm.
Advertisement
';
Advertisement