Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Một khi tử cổ hút sạch tinh huyết của ký chủ, nó sẽ chết.

Cho dù cách xa ngàn dặm, tinh hồn cũng sẽ hóa thành cục thịt mắt thường không nhận ra được trở về mẫu cổ, trở thành chất dinh dưỡng của mẫu cổ.

Hơn phân nữa là mẫu cổ cảm ứng được, Hoàng gia mới gọi điện tới.

Lúcnày ở bên kia điện thoại, thâm sơn phía bắc Hoa Hạ, trong một tòa cung điện tạo ra bởi bạch ngọc.

Mấy lão giả tóc trắng xóa cầm sách đang thảo luận gì đó, không hẹn mà cùng nhìn về phía lão giả ngồi trên chủ tọa.

Lão giả này mặc trang phục nhà Đường, tóc tuyết trắng, nuôi chòm râu thật dài, nhưng làn da như đứa bé, phiếm hồng quang.

Bên cạnh lão giả là một mỹ nữ tuyệt sắc gần 30 tuổi, mái tóc đen búi ra sau gáy, lộ ra gương mặt trái xoan không tỳ vết, mặc trên người bộ sườn xám màu trắng, hoàn mỹ đến mức chín kiều tam cong, trong sườn xám xẻ tà, ẩn ẩn có thể thấy cái đùi trắng nõn.

Âm thanh hấp dẫn ánh mắt mọi người, là truyền từ di động trong tay mỹ nữ mặc sườn xám.

Nghe thấy giọng nói xa lạ, lão giả huyền y ngồi trên chủ tọa đột nhiên mở to mắt, cả tòa cung điện như bật 1000 ngọn đèn huỳnh quang, trở nên sáng lên.

- Cậu là ai?

Lão giả huyền y, gia chủ Hoàng gia Hoàng Kình Thương lạnh nhạt hỏi, trong giọng nói mang theo uy nghiêm, tỏa ra xung quanh.

- Mạc Phàm, người các ông muốn hạ cổ, nhưng thứ này vô dụng với tôi.

Mạc Phàm bình tĩnh nói.

Trong cung điện, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Tử Mẫu Cổ của Hoàng gia bọn họ, một khi trúng sẽ không ai giải trừ được, nhưng bị tiểu tử này giải rồi.

- Nhất định phải nhanh giết cậu ta.

Một đại hán nói, trong mắt đều là sát khí.

Một tiểu tử không biết tên, vốn thi triển yêu thuật Mộc Hóa một đệ tử Hoàng gia bọn họ, ngay cả ông ta cũng không thể giải trừ.

Hôm nay lại giết một đệ tử hậu bối Hoàng gia bọn họ, còn luôn miệng nói Tử Mẫu Cổ nhà bọn họ được giải rồi.

Nếu là giả, tiểu tử này cũng bị diệt môn.

Thật, tiểu tử này càng đáng chết hơn, Tử Mẫu Cổ của Hoàng gia bọn họ tất phải khó giải.

Hoàng Kình Thương nhướn mày, lập tức khôi phục như thường.

- Ha ha, cậu nghĩ tôi là đứa bé ba tuổi, người cậu giết thì giết, nhưng sao có thể giải được cổ Hoàng gia chúng tôi, ha ha!

Mạc Phàm lắc đầu cười, Hoàng gia này sống trong tự đại ngàn năm, tự tin đến mức mê tín, nói cái gì bọn họ cũng không tin.

- Rất nhanh các ông sẽ biết có khả năng hay không, sẽ không lâu đâu.

- Tiểu tử, khẩu khí của cậu lớn thật.

Hoàng Kình Thương cau mày nói.

- Khẩu khí lớn?

Mạc Phàm cười, vẫn không phản bác.

Hắn không chỉ khẩu khí lớn, bản lĩnh còn lớn hơn nữa.

- Hoàng Thiếu Thiên đã biến thành chất dinh dưỡng của cổ trùng, thay vì quan tâm chuyện anh ta có lấy được y thuật trên tay tôi không, không bằng suy nghĩ Hoàng gia các ông còn mạng hay không.

Mạc Phàm vừa nói những lời này, Mộc Phong Nhạc và đám mỹ nữ mặc bikini bên cạnh hắn nuốt nước bọt, vẻ mặt ngẩn ra.

Nhất là Mộc Phong Nhạc, anh ta hiểu biết Hoàng gia nhất, cũng hiểu rõ kh ủng bố của Hoàng gia thế nào.

Vậy mà Mạc Phàm muốn giết sạch người Hoàng gia, không nói đến có thành công hay không, chỉ riêng trình độ lãnh huyết này không ai sánh được.

Không chỉ đám Mộc Phong Nhạc, đám cấp cao Hoàng gia trong cung điện đều lộ vẻ giận dữ.

- Tiểu tử này quá càn rỡ, trực tiếp phái người qua diệt cửu tộc cậu ta, không đúng, 11 tộc, phàm là người quen đều giết.

Một lão giả sắc mặt âm u kiêu ngạo nói.

- Không sai, một tên nhóc nắm giữ một chút y thuật, cũng dám mạo phạm Hoàng gia bọn họ, cho cậu ta biết mạo phạm y dược thế gia đáng sợ như nào.Một lão giả khác tức giận nói.

Bác sĩ có thể chữa khỏi bệnh, cũng có thể giết người.

Hoàng gia bọn họ có thể tồn tại lâu như vậy, ngoại trừ bảo lưu y thuật ngàn năm ra, độc thuật giết người, vu thuật, tà thuật cũng nhiều, nếu không sao có thể sống sót qua nhiều triều đại như thế?

Hoàng Kình Thương cười lạnh lùng, tuyệt không tức giận, giống như nghe được chuyện viễn tưởng.

- Tiểu tử, nể mặt cậu biết chút y thuật, cho cậu hai lựa chọn, thứ nhất, thành nô lệ cho Hoàng gia chúng tôi, phục vụ người Hoàng gia chúng tôi cả đời, thứ hai, Hoàng gia tôi sẽ phái người diệt sạch thập tộc cậu.

Hoàng Kình Thương nói.

Rõ ràng là chuyện diệt tộc, nhưng giọng điệu ông ta không khác gì gi ết chết con kiến.

Đám Mộc Phong Nhạc nghe xong trong lòng run sợ.

Mạc Phàm cười khẽ, trên mặt không có một chút sợ hãi.

Tụ Linh Đại Trận đã bổ sung toàn bộ Trận Bàn, cho dù là cao thủ Tiên Thiên xông vào cũng một đi không trở về.

Khoảng thời gian này hắn sẽ ở Đông Hải, người của Hoàng gia cứ việc tới, tới một người giết một người, tới một đám giết một đám.

- Không cần lựa chọn, Hoàng gia các ông đã không có lựa chọn khác, đợi xem, tôi, Mạc Phàm Mạc đại sư thành phố Đông Hải sẽ tự mình tới cửa, tôi sẽ không diệt thập tộc các ông, tôi chỉ giết sạch các người không để một ai, cứ vậy đi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hắn nói xong tắt điện thoại.

Từ khi Hoàng gia hạ cổ cha, thì không có khả năng khác.

Hoàng gia tất phải bị diệt sạch, không cần bàn lại, gõ chiêng cảnh báo bọn họ như vậy là đủ rồi.

Trong cung điện bạch ngọc, sau khi điện thoại truyền đến tiếng “tút tút tút”, sắc mặt không ít người thay đổi.

Bọn họ không thèm để ý đến Mạc Phàm, một bác sĩ, y thuật cao tới đâu cũng không có gì phải sợ, một viên đạn là đủ.

Nhưng Mạc đại sư Đông Hải thì khác, ba chiêu của Mạc đại sư gi ết chết tên cuồng đồ nước ngoài, chuyện này qua lâu như vậy, tin tức sớm truyền tới thủ đô, càng không phải nói tổ địa Tấn Châu của Hoàng gia.

Mạc Phàm và Mạc đại sư là một người, lần này hơi phiền phức.

- Tông chủ, làm sao bây giờ, có cần chúng tôi ra tay trước thì chiếm được lợi thế không?

Một lão giả lo lắng hỏi.

- Cho dù cậu ta là Mạc đại sư thì sao chứ, chỉ là một võ giả Nội Kình kỳ, ngay cả cảnh giới Tiên Thiên cũng chưa được, muốn diệt Hoàng gia chúng ta, trừ phi cậu ta là Tu Tiên Giả.

Hoàng Kình Thương vẫn bình tĩnh như trước nói.

Ngàn năm trôi qua, trong số những người muốn diệt Hoàng gia bọn họ, không phải không có cấp bậc Tông Sư, nhưng cuối cùng đều bị Hoàng gia bọn họ diệt môn.

Một tên tiểu tử, căn bản không cần bọn họ kích động, diệt là được.

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?

- Xử lý chuyện hội giao dịch trước, đợi hội giao dịch kết thúc, tôi sẽ mang Huyết Độc đến Đông Hải một chuyến, diệt tiểu tử kia là được.

Hoàng Kình Thương vân đạm phong thanh nói.

Hoàng Kình Thương nói như vậy, lúc này những người xung quanh đang nhíu mày mới giãn ra, Huyết Độc là sát thủ Hoàng gia bồi dưỡng, mỗi người đều đến cấp bậc Nội Kình, còn là cao thủ dùng độc.

Hoàng Kình Thương tông chủ bọn họ lại là Tu Đạo Giả cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong, luôn mang theo mẫu cổ cảnh giới Tiên Thiên.

Lực lượng như vậy, diệt ai cũng không thành vấn đề.

- Tông chủ nói như vậy, chúng tôi an tâm rồi.

Đám người tiếp tục thảo luận chuyện hội giao dịch.

Hội giao dịch này do mấy chục gia tộc cùng tổ chức, gia tộc bình thường không có tư cách tham gia, hàng năm nơi tổ chức sẽ khác, năm nay đến chỗ Hoàng gia bọn họ, tất nhiên quan trọng hơn giết một tên tiểu tử.

… T

rên du thuyền, Mạc Phàm ném điện thoại di động xuống nước, nhẹ nhàng nhảy lên, rơi xuống phía dưới du thuyền, để lại đám Mộc Phong Nhạc khiếp sợ như ve mùa đông.

Mạc Phàm còn chưa rời khỏi làng du lịch, di động của hắn vang lên.

Hắn lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, là A Hào gọi tới.
Advertisement
';
Advertisement