Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

- Quỷ xà vương?

Chu Trường Hoằng nuốt nước bọt, quỷ xà đã đủ khó chơi rồi, giờ còn vương…

- Thứ này nhìn thật lợi hại.

A Hào cũng nói theo.

Lúc anh ta tham gia quân ngũ đi chấp hành nhiệm vụ, cũng từng thấy con rắn rất lớn, có kích thước như đứa bé.

Vừa mới há miệng có thể nuốt mọi người vào.

Nhưng so với con rắn trước mặt này thì kém xa.

- Đâu chỉ lợi hại. . Truyện Điền Văn

Mạc Phàm cười nói.

Nếu hắn đoán không sai, quỷ xà vương này sống ít nhất hơn một trăm năm, thực lực đã đến Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong.

Nếu để nó ăn hết những người này, tăng đến cảnh giới Tiên Thiên cũng không phải không có khả năng.

Thực lực hậu kỳ đỉnh phong, nếu để quỷ xà vương rời khỏi Minh Hồ, có thể diệt một tòa thành.

- Chúng ta vẫn tiếp tục đi về phía trước sao?

Chu Trường Hoằng run rẩy hỏi.

Hóa Minh Thảo này có tác dụng với quỷ xà nhỏ, nhưng chắc không có tác dụng với quỷ xà vương.

Thừa dịp quỷ xà vương không chú ý tới bọn họ, vẫn nên nhanh chóng chạy trốn thì tốt hơn.

- Ông nói xem?

Khóe miệng Mạc Phàm nhếch lên, cười nói.

Quỷ xà vương này vừa xuất hiện, ngay cả Gia Cát Nguyệt coi như bình tĩnh cũng có chút hoa dung thất sắc, đôi mắt ngơ ngẩn nhìn chằm chằm quỷ xà này, trong mắt đều là vẻ hoảng sợ.

Gia Cát Nguyệt đã như vậy, càng đừng nói đến những người mạo hiểm khác.

- Đây, đây là thứ gì thế?

- Xong rồi, tất cả xong rồi!

Một đám nhỏ đã khủng bố như vậy, con đứng đầu này xuất hiện, bọn họ căn bản không có cơ hội sống sót.

Trên bờ có mấy người ở lại canh giữ sợ tới mức vội vàng chạy lên xe, nhanh chóng rời đi ngược theo hướng đi tới.

Mấy người bị thương cũng bất chấp đau đớn, có thể đi được thì đi, có thể bò thì bò, rời xa hồ nước giống như gặp quỷ.

Hai phi cơ trực thăng nhìn thấy con rắn này, không chút do dự quay đầu rời đi.

Nhưng không đợi bọn họ rời đi.

“Ồm ộp!” Tiếng cười như ếch kêu phát ra từ trong cổ họng quỷ xà vương, tiếng cười như đang rất hưng phấn.

Cổ nó lộ ở bên ngoài ngửa về phía sau, miệng đầy răng nanh sắc bén, nhanh chóng cắn một phi cơ trực thăng trong đó.

“Lạch cạch!” Cánh quạt phi cơ trực thăng đánh vào làn da màu vàng đen của quỷ xà vương, tia lửa lóe lên nhưng không tạo ra một chút thương tổn, chỉ có dấu vết màu trắng.

Quỷ xà vương cắn mạnh phi cơ trực thăng một cái, phi cơ trực thăng lập tức rơi xuống hồ.

“Rầm!” Một tiếng vang thật lớn, phi cơ trực thăng nổ tung.

Một phi cơ trực thăng khác muốn nhân cơ hội rời đi, bỗng nhiên trong hồ nước nhấc lên sóng nước, một cái đuôi cực đại đột nhiên chui ra, đập mạnh lên phi cơ trực thăng.

Sắt thép tạo ra phi cơ trực thăng lập tức bị chia thành hai đoạn, bay lên trên cao.

“Rầm!” lại rơi vào trong nước, tạo ra đợt sóng lớn.

Hai phi cơ trực thăng bị hủy đi như vậy, căn bản không làm hại được quỷ xà vương một chút.

Hủy đi hai phi cơ trực thăng, quỷ xà vương nhìn lướt qua nhân loại trong hồ, mồm to như bồn máu há ra, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng ếch kêu, giống như nó vô cùng hài lòng với đồ ăn và trí tuệ của mình.

Quỷ xà vương hưng phấn, sắc mặt Gia Cát Nguyệt và đội mạo hiểm rất khó coi.

Cả đám nhìn chằm chằm quỷ xà vương, động cũng không dám động, mặt xám như tro tàn, mồ hôi không ngừng chảy xuống nhưng không dám lau, hoàn toàn bị dọa sợ ngây người.

Lúc này tiểu quỷ xà trong hồ nước đã đến bên cạnh bọn họ.

“Rầm!” Có thuyền kayak bị răng nanh sắc bén của quỷ xà cắn thủng, sau đó có người rơi vào trong nước.

“A, a…” Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên.

Mỗi lần hét thảm một tiếng, sắc mặt những người may mắn còn sống càng khó coi.

Những người này đều là anh em tốt đồng sinh cộng tử với bọn họ, nhìn bọn họ bị cắn xé trong nước nhưng không thể cứu, loại cảm giác này không dễ chịu.

- Tiểu thư, mọi người cẩn thận một chút nhanh rời đi, tôi đi giúp cô hấp dẫn con đứng đầu rời đi.

Chú Long nhìn chằm chằm quỷ xà vương càng ngày càng gần, nghiêm túc nói.

Muốn tất cả rời đi thì không có khả năng, liều một chút có lẽ có thể khiến Gia Cát Nguyệt sống sót.

Chú Long nói xong nhẹ nhàng nhảy lên, cơ thể lập tức bay lên trời, đến bầu trời cao năm thước, một con dao găm xuất hiện trong tay ông ta, đâm về phía quỷ xà vương.

- Chú Long, quay lại!

Vẻ mặt Gia Cát Nguyệt ngẩn ra, đôi mắt lập tức đỏ lên, kêu.

Chú Long nhìn cô lớn lên, bất luận cô xuất ngoại hay ở trong nước vẫn đi theo cô.

Tuy không phải là người Gia Cát gia, nhưng sớm đã có tình cảm, giống như chú ruột của cô.

Cô định hoàn thành chuyện này xong, sẽ đề nghị với gia tộc ban thưởng cho chú Long họ Gia Cát, ai biết gặp phải thứ khủng bố như vậy.

Quái vật này cho dù ông nội Gia Cát Chân Nhân cũng chưa chắc đối phó được, chú Long không có khả năng là đối thủ của nó.

Chú Long vừa nhảy lên không trung, quỷ xà vương hơi nhíu mày, lộ ra quang mang khinh miệt.

Cái đuôi chưa vào trong nước lại phá thủy mà ra, nhanh như thiểm điện lập tức đánh về phía chú Long ở không trung, trong chớp mắt liền đến cạnh chú Long.

Chú Long không có điểm dừng chân trong không trung, hai tay nắm chặt dao găm, đâm mạnh về phía cái đuôi quỷ xà vương.

“Leng keng!” Một tiếng vang thật lớn, sóng lớn chấn đắc mặt hồ nổi lên, dao găm chỉ lưu lại tia lửa bắn bốn phía trên người quỷ xà vương.

“Phốc!” hổ khẩu chú Long nứt ra, máu tươi giàn giụa, lực cái đuôi của quỷ xà vương đến nơi.

“Rầm!” Chú Long bị đánh mạnh một cái, kêu lên đau đớn một tiếng, giống như diều đứt dây bay về phía trong, rơi vào sương mù bao phủ trong hồ nước.

- Chú Long!

Gia Cát Nguyệt mở to mắt, nước mắt chảy xuống hai gò má hoàn mỹ của cô, như hạt châu rơi xuống.

Chú Long đánh bại, không ít người ngay cả vũ khí cũng không cầm nổi, quỳ xuống với quỷ xà vương.

Chú Long là người mạnh nhất trong số bọn họ, ngay cả ông ta cũng không đỡ nổi một chiêu của quỷ xà vương, bọn họ càng không có khả năng sống sót.

Cách đó không xa, Chu Trường Hoằng và A Hào nhìn quỷ xà vương hủy đi hai cái phi cơ trực thăng, lại dùng một đuôi đánh bay chú Long nhảy lên cao năm thước, sắc mặt thay đổi.

Đây đâu chỉ lợi hại, mà là vô cùng khủng bố.

Như vậy bọn họ còn đi vào trong được sao?

- Mạc tiên sinh…

Chu Trường Hoằng đầy chờ mong nói.

Cho dù Mạc Phàm lợi hại, cũng lợi hại như yêu thú này sao.

Phi cơ trực thăng và võ giả Nội Kình dùng toàn lực cũng không gây thương tổn cho quỷ xà vương này, hơn phân nửa Mạc Phàm cũng không phải là đối thủ.

- Hả?

Mạc Phàm nhíu mày:

- Hai người lùi về sau chút đi, tôi tự qua đó.

- Tự mình qua, qua như thế nào?

Chu Trường Hoằng kinh ngạc nói.

Mạc Phàm không trả lời, hắn lạnh lùng nhìn lướt qua quỷ xà tàn sát bừa bãi, nhíu mày, hàn quang trong mắt lóe lên, sắc bén như kiếm.

- Đủ rồi, dừng lại cho tôi!

Mấy chữ đơn gian, giọng nói không lớn nhưng truyền đi rất xa, không chỉ đám Gia Cát Nguyệt nghe thấy được, hình như quỷ xà vương trong hồ nước cũng nghe thấy.

Hồ nước vừa rồi còn sôi trào lập tức yên ả lại, mười mấy người vùng vẫy trong hồ nước nhân cơ hội lên thuyền kayak gần đó, những người còn lại được kéo lên, vết thương đã máu chảy đầm đìa thê thảm không thể hình dung, có mấy người vừa đi lên lập tức tắt thở rồi.

Trong chớp mắt, tất cả mọi người nhìn về phía Mạc Phàm.

Ngay cả quỷ xà vương cúng híp mắt to như đèn lồng, đánh giá Mạc Phàm.

- Tiểu gia hỏa này muốn làm gì thế?
Advertisement
';
Advertisement