Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Tuy Ma Ngưu nhìn thô kệch, nhưng nếu tâm cơ của xà vương thứ hai, vậy chắc chắn thứ nhất là Ma Ngưu.  

             Nếu không phải thực lực của Ma Ngưu yếu hơn xà vương một chút, người bọn họ giết trước tiên là Ma Ngưu.  

             Còn yêu lang, khi Mạc Phàm rời đi đã nói, nếu như muốn sống có thể bàn với hắn qua nó.  

             Vừa rồi để Mạc Phàm trốn thoát, ông ta không biết Mạc Phàm có thể khiến người khác thoát không, nhưng để ngừa ngộ nhỡ, vẫn nên diệt yêu lang thì hơn.  

             Một khi có yêu vương chạy trốn thông qua Mạc Phàm, vậy thì xong đời rồi.  

             Mạc Phàm là một nhân loại, cho dù chạy đi nói với yêu vương khác ngũ yêu vương bọn họ dùng Ngũ Hành Diệt Sinh Trận cũng không có ai tin tưởng, nhưng yêu vương chạy đi thì không được.  

             Bên trong Ngũ Hành Diệt Sinh Trận, Ma Ngưu nhíu mày, vội vàng nói:  

             - Các ngươi nghe bọn họ nói sẽ là tự chui đầu vào rọ, nếu các ngươi muốn bị đánh bại từng người, thì ra tay với ta và con sói kia đi.  

             Những yêu vương đó nghe lời Ma Ngưu nói, do dự một lát, quả thật không lập tức ra tay.  

             Bọn họ có thể trở thành yêu vương, tất nhiên trí tuệ sẽ không thấp.  

             Bạch Ngọc bảo bọn họ ra tay, đơn giản là muốn bọn họ diệt trừ người có khả năng phá trận.  

             Nhất là yêu lang kia, chỉ cần có thiên tài địa bảo thuộc tính phong là có thể sống.  

             Bạch Ngọc bảo bọn họ giết yêu lang, chẳng khác nào bảo bọn họ xóa đi cơ hội này.  

             Ngoài ra bọn họ cũng là yêu vương, có người thế lực còn hơn ngũ yêu, bọn họ bị Bạch Ngọc la hét như vậy, tất nhiên sẽ không tình nguyện.  

             - Sao thế, không phải mấy người tin lời nhân loại kia nói đấy chứ?  

             Bạch Ngọc thấy không có yêu vương nào ra tay, cười lạnh lùng.  

             - Một kích cuối cùng trước khi xà vương chết là ngươi làm đúng không, thề sẽ không báo thù, cũng sẽ không để lộ tin tức, còn giúp bọn ta che giấu tin tức này, ngươi sẽ không chịu ảnh hưởng của Ngũ Hành Diệt Sinh Trận.  

             Bạch Ngọc chỉ một yêu vương trong đó, nói.  

             Yêu vương này nhướn mày, lập tức vui vẻ, vội vàng thề.  

             Linh khí trên người ông ta vốn cũng bị phân giải, ông ta mới thề xong, phân giải lập tức dừng lại.  

             Lần này không ít yêu vương vừa rồi còn xoắn xuýt, trong chớp mắt không do dự nữa.  

             Cho dù thế nào, sống sót trước rồi nói sau.  

             Không nắm lấy cơ hội này, thật sự chỉ có đường chết.  

             Mấy người bộc phát thực lực, xông về phía Ma Ngưu và yêu lang.  

             Sắc mặt Ma Ngưu thay đổi, trên người phiếm thanh quang, ngăn cản đỡ trái hở phải.  

             Ông ta tránh vài lần, chỉ trong chớp mắt tới trước người yêu lang cũng bị bao vây.  

             - Tu sĩ nhân loại, ta không có thiên tài địa bảo thuộc tính phong, nhưng ta có tin tức liên quan tới thiên tài địa bảo thuộc tính phong, mang ta rời khỏi nơi này, ta không chỉ nói tin tức cho ngươi, còn giúp ngươi lấy được thứ đó.  

             Ma Ngưu kêu về phía yêu lang, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì ông ta cũng bị giết chết, hợp tác với nhân loại càng tốt hơn đầu hàng với ngũ yêu vương.  

             - Ma Ngưu, ngươi thật sự tin tu sĩ Kim Loại kia có thể mang ngươi rời đi à, ngươi tin lời tên đó nói, không bằng tin nếu ngươi quỳ với ta ta sẽ tha cho ngươi.  

             Bạch Ngọc nghe thấy lời Ma Ngưu nói, cười mỉa nói.  

             Mạc Phàm có thể rời đi là chuyện ngoài ý muốn, hiện giờ xà vương đã không đi được, Mạc Phàm đã rời đi, dựa vào cái gì để rời đi nữa?  

             Ở động của Hàn Ly, bên cạnh vách núi kia, Mạc Phàm đứng trước gió, đứng bên cạnh hắn là bốn yêu lang, giọng của Ma Ngưu và Bạch Ngọc truyền từ trên người yêu lang đến.  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khinh thường.  

             - Ngươi chắc chắn ngươi có tin về thiên tài địa bảo thuộc tính phong à, Ma Ngưu?  

             - Hàng thật giá thật, ta có thể thề, nếu là giả Ma Ngưu ta sẽ chết không có chỗ chôn.  

             Ma Ngưu vội vàng nói, trong giọng nói đều là vội vàng.  

             Thực lực của ông ta ngoại phóng càng nhiều, bị hiến tế cũng càng nhiều.  

             Cứ tiếp tục như thế, ông ta không chết cũng phế.  

             - Ta có thể mang ngươi rời đi, nhưng tốt nhất là ngươi đừng gạt ta, nếu không ta phân giải ngươi còn nhỏ hơn cả Ngũ Hành Diệt Sinh Trận.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             Vạn Yêu Quật này thuộc phía đông của Thần Nông Tông, phía đông thuộc thủy, nhiều nhất là Yêu Tộc thuộc tính thủy.  

             Mà thuộc tính phong có vẻ nồng đậm ở phía tây Thần Nông Tông hơn, thiên tài địa bảo cũng nhiều hơn một chút.  

             Ở Vạn Yêu Quật có, nhưng phải xem vận khí.  

             Nếu không, vừa rồi lúc Ngũ Hành Diệt Sinh Trận bại lộ, hẳn là có người xin hắn giúp, không đến lượt Ma Ngưu này.  

             - Yên tâm, chỉ cần ngươi đưa lão Ngưu ta ra khỏi trận pháp này, ta nhất định sẽ cho ngươi nhìn thấy thiên tài địa bảo thuộc tính phong, nhanh ra tay đi.  

             Ma Ngưu khó nén nổi sốt ruột nói.  

             Mạc Phàm không vội vàng mang Ma Ngưu rời đi, chỉ là ý niệm vừa động.  

             Bên trong cung điện, bỗng nhiên mắt yêu lang nhìn về phía Bạch Ngọc.  

             Đồng thời trên đầu yêu lang, hư ảnh Mạc Phàm ngưng tụ mà thành.  

             Tốt nhất là Ma Ngưu nói thật, cho dù Ma Ngưu không có tin về thiên tài địa bảo thuộc tính phong, hắn cũng sẽ cứu một yêu vương ra.  

             Một khi ngũ hành yêu vương này kết thúc Ngũ Hành Diệt Sinh Trận, chắc chắn sẽ tới giết hắn.  

             Hơn hai mươi yêu vương bị hiến tế, cho dù ngũ yêu vương không tới Hợp Đạo kỳ cũng không kém lắm.  

             Hắn còn ở Vạn Yêu Quật một thời gian, một khi bị tìm tới sẽ rất phiền phức, vẫn nên diệt trừ ngũ yêu vương này thì hơn, Ma Ngưu là người thích hợp nhất.  

             - Ngươi vừa nói gì, nói ta không có biện pháp đưa Ma Ngưu đi à?  

             Mạc Phàm hỏi Bạch Ngọc.  

             Bạch Ngọc nhướn mày, trong mắt lộ ra dị sắc.  

             - Chẳng lẽ ngươi có thể đưa Ma Ngưu đi được sao?  

             - Ta có thể đưa Ma Ngưu đi hay không, lát nữa ngươi sẽ biết, chỉ là ngươi biết vì sao Ngũ Hành Yêu Tộc có được Ngũ Hành Diệt Sinh Trận lâu như vậy, mà có ít yêu vương sử dụng hay không?  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng hỏi.  

             ể ấ ấ ể- Tiểu tử, Ngũ Hành Diệt Sinh Trận là cấm thuật, tất nhiên không thể sử dụng tùy ý.  

             Yêu vương mặt xanh lắc đầu, cười mỉa nói.  

             Mạc Phàm nhìn lướt qua yêu vương mặt xanh, cười khẽ.  

             - Chẳng trách các ngươi bị Bạch Ngọc xoay vòng, quả thật chỉ số thông minh của ngươi không đủ.  

             - Tiểu tử nhân loại, tốt nhất là ngươi lập tức rời khỏi Vạn Yêu Quật, bằng không đợi bọn ta kết thúc Ngũ Hành Diệt Sinh Trận, sẽ là lúc chết của ngươi.  

             Yêu vương mặt xanh nhíu mày, tức giận nói.  

             Mạc Phàm chỉ là tu sĩ Kim Đan, vậy mà dám nghi ngờ trí tuệ của ông ta, không biết sống chết.  

             - Đợi các người kết thúc Ngũ Hành Diệt Sinh Trận, còn thần trí rồi hãy nói.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             Quả thật Ngũ Hành Diệt Sinh Trận có thể đề thăng tu vi của Ngũ Hành Yêu Tộc, nhưng phân giải ngũ hành linh khí đều mang theo linh hồn của chủ nhân.  

             Nếu không nghĩ biện pháp luyện hóa phần linh hồn này, rất dễ tẩu hỏa nhập ma.  

             Nhất là hiến tế nhiều tu sĩ trong một lần, tác dụng phụ lớn hơn nữa.  

             Trong ngũ yêu vương, thần hồn của Bạch Ngọc mạnh nhất, có lẽ ông ta sẽ không sao, bốn người khác thì chưa chắc.  

             - Có ý gì?  

             Sắc mặt yêu vương mặt xanh hơi khó coi, hỏi.  

             - Còn nữa, các ngươi đi theo Bạch Ngọc, sớm muộn gì cũng bị Bạch Ngọc đùa chết.  

             Ngoại trừ Bạch Ngọc ra, yêu vương khác đều không chịu nổi tác dụng phụ của Ngũ Hành Diệt Sinh Trận.  

             Kết cục cuối cùng không phải là ngũ huynh đệ tự giết lẫn nhau, mà là bốn người khác tẩu hỏa nhập ma mà chết, ngũ hành chi lực đều quy về Bạch Ngọc.  

             Bởi vì ngũ hành chi lực trải qua bốn yêu vương loại bỏ, đến trên người Bạch Ngọc không còn linh hồn của người hiến tế, Bạch Ngọc nhất cử lưỡng tiện.  

             Chỉ sợ chuyện này là Bạch Ngọc chuẩn bị trước.  

             - Đúng rồi, một câu cuối cùng, Ma Ngưu này, ta mang đi rồi.  

             Mạc Phàm lại nói. Những lời này vừa vang lên, yêu lang nuốt Ma Ngưu vào trong cơ thể, biến mất không thấy.

Advertisement
';
Advertisement