Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

- Nơi này sao?  

             Mạc Phàm nhìn thoáng qua mật động ở sau thác nước, hơi nhướn mày, hắn xác nhận lại.  

             - Đúng vậy sư thúc, mật động này là có lần con tra xét Ngũ Yêu Sơn bị mấy yêu vương của yêu tộc phát hiện nên trốn vào, tình cờ tìm được, tuy ngọn núi này nối với Ngũ Yêu Sơn, nhưng là khu vực màu vàng, giữa sơn động có một Hàn Ly (yêu quái rồng không sừng) ngàn năm là cấp bậc yêu vương, nhưng quanh năm ở trạng thái ngủ say, bình thường mặc Ngư Lân Giáp vào sẽ không sao, hơn nữa sư thúc chỉ là Kim Đan kỳ, càng không quấy rầy đến Hàn Ly.  

             Vương Thành gật đầu, nói.  

             - Được, ta vào xem, ngươi đi trước đi.  

             Mạc Phàm nhíu mày, vẫy tay nói.  

             - Dạ, chúc sư thúc may mắn.  

             Vương Thành hơi nhếch miệng, ôm quyền với Mạc Phàm, sau đó xoay người muốn đi.  

             - Đợi một chút.  

             Sắc mặt Vương Thành thay đổi, nhưng vẫn dừng bước.  

             - Sư thúc còn dặn dò gì ạ?  

             - Mấy ngày này có khả năng sẽ có người đưa lượng lớn đồ tới, nếu gặp người này, tạm để mấy thứ đó ở chỗ con đi.  

             Mạc Phàm nói.  

             Hắn tiến vào Ngũ Yêu Sơn không biết phải bao lâu, nếu thuận lợi, có lẽ phải ở bên trong ít nhất một tháng, phải tìm người lấy đồ giúp hắn mới được.  

             - Sư thúc yên tâm, Vương Thành nhất định sẽ bảo quản đồ của sư thúc.  

             Vương Thành quay đầu, cúi người nói.  

             Khi nói chuyện, trong mắt ông ta lóe lên lạnh lẽo không dễ phát hiện.  

             Mạc Phàm mặc Ngư Lân Giáp vào, trên người chớp lóe hào quang, thân thể lập tức biến mất, giẫm lên mặt nước, xuyên qua thác nước, đi vào trong mật động.  

             Vương Thành thấy Mạc Phàm vào mật động thì như chạy trốn, hóa thành một đạo lưu quang xẹt qua bầu trời, rất nhanh liền cách ngọn núi này hơn mười dặm.  

             Vương Thành chạy trốn tới ngoài trăm dặm, đến trên một ngọn núi hoang mới dừng lại.  

             Ông ta mới dừng lại, một nam tử mặc thanh y, bên hông cắm một phi đao nhoáng lên một cái tới bên cạnh ông ta.  

             - Mạc sư thúc đã vào Hàn Ly Động rồi à?  

             Nam tử cười hỏi.  

             - Đúng vậy, bên phía ngươi chuẩn bị thế nào?  

             - Chỉ cần Mạc sư thúc đi vào, đừng nghĩ tới chuyện đi ra.  

             Nam tử phi đao vô cùng tự tin nói.  

             - Vậy là được.  

             Vương Thành hơi thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng lập tức xuất hiện nụ cười âm hiểm.  

             - Mạc sư thúc mới tới Thần Nông Tông chúng ta đúng là ngu ngốc, vậy mà tin Hàn Ly Động có thể nối tới Ngũ Yêu Sơn.  

             Cho dù Chu Thanh Vân có đánh tiếng với ông ta, nhưng ở Tu Chân giới có rất nhiều ngươi lừa ta gạt, nếu không phải người vô cùng quen thuộc tuyệt đối không thể tin.  

             Mạc Phàm chỉ gặp ông ta một lần, đã đi tới Hàn Ly Động theo ông ta, không thể không nói Mạc Phàm quá không cẩn thận rồi.  

             - Quả thật tận cùng Hàn Ly Động thông tới Ngũ Yêu Sơn, chẳng qua hiện giờ nơi tiến vào Ngũ Yêu Sơn bị ngũ yêu vương dùng Ngũ Hành Phong Ấn Thuật che lại, hạp cốc trong hai sơn động còn bị Hàn Ly dẫn thủy tới, mặt trên không có cầu, không có Hàn Ly không thể đi qua, nếu có thể giải quyết hai vấn đề này, quả thật có thể tiến vào tầng sáu Ngũ Yêu Sơn.  

             Nam tử phi đao lạnh nhạt nói.  

             ẳ ầ ểMật động này là ông ta tình cờ phát hiện, thật sự thông tới, chẳng qua là trước đây, bây giờ gần như không thể đi qua.  

             - Vậy sao?  

             Vẻ mặt Vương Thành hơi đổi, nhưng yên tâm không ít.  

             Nếu hoàn toàn là giả, Mạc Phàm đi vào không lâu sẽ phát hiện ra.  

             Tuy Mạc Phàm chỉ có tu vi Kim Đan đỉnh phong, nhưng lấy được vị trí thứ nhất hải tuyển, chiến lực tuyệt đối không kém.  

             Nếu còn sống đi ra, chỉ sợ giết ông ta không có vấn đề lớn.  

             Nhưng sơn động này có thể thông tới Ngũ Yêu Sơn, vậy không có vấn đề gì rồi.  

             Cho dù Mạc Phàm còn sống đi ra, ông ta cũng có thể giải thích với Mạc Phàm.  

             Phải biết rằng, mưu hại đồng môn ở Thần Nông Tông là tội chết, nhất là mưu hại trưởng bối, một khi có người truy cứu, ông ta có mười cái mạng cũng không đủ chết.  

             - Yên tâm đi, cậu ta đi vào, sẽ không có biện pháp còn sống đi ra.  

             Nam tử phi đao nói chắc chắn.  

             - Vậy thì mọi chuyện dựa vào Phương Chân sư huynh rồi, đúng rồi, Phương Chân sư huynh, Mạc sư thúc vừa tới Vạn Yêu Quật đã muốn đến Ngũ Yêu Sơn, không phải là tới vì ngũ hành yêu đan đấy chứ?  

             - Ngoại trừ ngũ hành yêu đan ra thì không còn thứ khác rồi.  

             - Cậu ta là một tu sĩ Kim Đan đỉnh phong, cần ngũ hành yêu đan làm gì, lấy được cũng không hấp thu được mà?  

             Vương Thành tò mò hỏi.  

             Ông ta biết Mạc Phàm tiến vào là vì chuẩn bị cho Đại Bỉ tông môn, Mạc Phàm hoàn toàn có thể tìm một nơi an toàn đủ linh khí để bế quan, vậy mà Mạc Phàm lại tới Ngũ Yêu Sơn nơi nguy hiểm nhất, rõ ràng là muốn chết.  

             Hơn nữa ngũ hành yêu đan là nội đan của yêu hoàng Hợp Đạo kỳ, ngũ hành chi lực vô cùng dư dội, một tu sĩ Kim Đan khó mà chịu nổi, Mạc Phàm vốn không có biện pháp luyện hóa thứ này.  

             Phương Chân nhìn về phía Hàn Ly Động nheo mắt lại, sắc bén lóe lên trong mắt ông ta.  

             - Chắc chắn là cậu ta lấy được tài liệu về Vạn Yêu Quật, đúng lúc thấy được ngũ hành yêu đan, muốn lấy ngũ hành yêu đan luyện thành cửu pháp.  

             Mạc Phàm mới tiến vào Thần Nông Tông đã bị sung quân tới đây, nếu không có tài liệu về Vạn Yêu Quật, không có khả năng Mạc Phàm hiểu biết về Vạn Yêu Quật.  

             Lúc trước đám người kia đã nhắc Mạc Phàm là Ngũ Yêu Sơn đang náo động, Mạc Phàm vẫn kiên quyết đi vào, nói lên trước khi Mạc Phàm tới đã để mắt Ngũ Yêu Sơn.  

             Ngũ hành yêu đan của Ngũ Yêu Sơn khiến không ít tu sĩ Hóa Thần đỏ mắt, nhưng e ngại bên trong quá nguy hiểm, còn không biết ngũ hành yêu đan ở chỗ nào, lúc này mới chùn bước.  

             Mạc Phàm là tu sĩ đứng đầu hải tuyển, muốn tiến vào Nguyên Anh kỳ rất đơn giản, nhưng chắc chắn Mạc Phàm muốn đi những đường mà người khác không đi, đan thành cửu pháp, sau đó tiến vào Nguyên Anh kỳ.  

             - Đan thành cửu pháp, Mạc sư thúc này đúng là sư thúc.  

             Vương Thành lắc đầu, cười khinh thường.  

             Thể chất của mỗi người khác nhau, cho nên công pháp tu luyện cũng không giống nhau.  

             Thuần linh chi thể chỉ có thể tu luyện nhất pháp, ngũ đức chi thể hiếm gặp chỉ có thể đan thành ngũ pháp.  

             Muốn cửu pháp chỉ có thể chất trong truyền thuyết mới được, cho dù như vậy, không phải thể chất mỗi người trong truyền thuyết đều có thể tu đến đan thành cửu pháp.  

             Rất nhiều kỳ tài ngút trời của đại thế gia đại tông môn muốn đan thành cửu pháp, cuối cùng đến ngũ pháp hoặc lục pháp là không thể không dừng lại, hiếm khi có thể thành công.  

             Mạc Phàm muốn đan thành cửu pháp, chỉ lãng phí thời gian mà thôi.  

             - Có phải cậu ta tự đại hay không ta không biết, nhưng ta biết chỉ cần cậu ta đến sâu trong Hàn Ly Động, cậu ta sẽ phải chết không thể nghi ngờ.  

             Phương Chân lạnh nhạt nói.  

             - Phương Chân sư huynh, vậy chuyện điều chuyển, nhờ cả vào huynh rồi?  

             Vương Thành cười nịnh nọt, nói một nửa thì dừng.  

             Tuy ông ta không phải bị phạt tới Vạn Yêu Quật, nhưng gần như không khác lưu đày lắm.  

             Ông ta đã sớm không muốn ở đây, nhưng Chu Thanh Vân vẫn không thể triệu hồi ông ta về Thần Nông Tông.  

             Đúng lúc gặp được Phương Chân sư huynh, Phương Chân chỉ hơi nhắc tới, ông ta đồng ý luôn.  

             Dùng một sư thúc mới nhập môn đổi lấy ông ta rời khỏi nơi quỷ quái này, không có gì phải do dự.  

             - Yên tâm đi, chỉ cần hoàn thành chuyện này, ta không những dẫn ngươi rời đi, còn có thể mang ngươi tiến vào dưới trướng Mạnh gia.  

             Phương Chân thản nhiên nói.  

             - Đa tạ Phương Chân sư huynh.  

             - Đưa cho ta Ngư Lân Giáp.  

             Phương Chân vươn tay nói.  

             - Sư huynh, chẳng lẽ đối phó Mạc sư thúc là dùng Ngư Lân Giáp này?  

             Vương Thành đưa Ngư Lân Giáp cho Phương Chân, tò mò hỏi.  

             - Không khác lắm.  

             Tay Phương Chân vừa động, hỏa diễm dấy lên, đốt sạch Ngư Lân Giáp. Hai người biến mất theo.

Advertisement
';
Advertisement