- Cửu Tuyệt Huyết Chú sao?
Sắc mặt Mạnh Vô Kỳ thay đổi, lập tức nghĩ tới gì đó.
Huyết chú này lấy máu làm môi giới, giết chết chín loại người có liên quan tới huyết dịch.
Người duy nhất không bị giết, chỉ có người phát ra huyết dịch hoặc gần với người phát ra huyết dịch, người xa nhất.
Huyết chú này ở trong dược điển mà Mạc Phàm cung cấp, xem như là cấm thuật, cho nên anh ta chỉ xem, cũng không nhớ kỹ cụ thể dùng thế nào.
Anh ta cũng là người Mạnh gia, quả thật thông qua Cửu Tuyệt Huyết Chú có thể giết nhất mạch kia của Mạnh gia.
- Ta nguyện ý dùng máu của ta thi triển Cửu Tuyệt Huyết Chú, mong Mạc công tử nhất định phải bảo vệ chú và em gái ta.
Trong mắt Mạnh Vô Kỳ lóe lên ánh sáng lạnh, hai tay ôm quyền nói.
Nếu không nhờ Mạc Phàm giúp đỡ, nhất mạch Mạnh gia bọn họ đã bị nhất mạch của Mạnh Bất Đồng giết ở Viêm Dương Thành rồi.
Thay vì ở đây đợi chết, chẳng bằng từ bỏ một mình anh ta.
Như vậy không chỉ báo thù cho cha mẹ anh ta, còn khiến Mạc Phàm thấy được đường sống từ chỗ chết.
Mạc Phàm cười khẽ, lắc đầu.
- Yên tâm đi, chú và em gái ngươi sẽ không sao, ngươi cũng không sao, nếu thật sự phải dùng Cửu Tuyệt Huyết Chú, cũng là hai chúng ta tới uy hiếp Mạnh gia kia, không được thì mới dùng đối phó.
- Công tử, có ý gì?
Mạnh Vô Kỳ nhíu mày, cảm thấy khó hiểu hỏi.
- Ý của ta là, ta không dùng Cửu Tuyệt Huyết Chú giết người, nhưng có thể đánh cược với Mạnh gia một lần, xem Mạnh gia có dám đánh cược không.
Mạc Phàm giải thích.
Cửu Tuyệt Huyết Chú là cấm thuật, nếu gia tộc này chưa đến mức không chết không ngừng với hắn, hắn sẽ không sử dụng.
Nhưng chú thuật này có thể coi là một phương pháp phòng bị, gặp phải tai ương diệt tộc, nói không chừng Mạnh gia sẽ thỏa hiệp với hắn, tuy chưa chắc đã thỏa hiệp hoàn toàn.
- Vậy sao?
Mạnh Vô Kỳ hiểu ra, nhưng lập tức nhíu mày.
- Nhưng như vậy có thể khiến nhất mạch kia của Mạnh gia sợ được sao, ngoài raCửu Tuyệt Huyết Chú này cũng có thể giải trừ, chỉ cần phí chút thời gian mà thôi.
Mạnh Bất Đồng lão tổ của nhất mạch Mạnh gia kia là y tiên nổi tiếng của Thần Nông Tông, có danh tiếng về y thuật ở Tu Chân giới, ông ta ra tay có thể giải trừ Cửu Tuyệt Huyết Chú.
- Ta không định dùng thứ này hù Mạnh Bất Đồng, cũng không dọa được, Mạnh Bất Đồng có thể giải được Cửu Tuyệt Huyết Chú, cũng cần một ngày, thêm một ngày là đủ rồi.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nói.
- Công tử vẫn định đợi người kia tới sao?
Mạnh Vô Kỳ nhướn mày, nói.
- Không sai.
Mạc Phàm gật đầu.
Biện pháp tốt nhất trước mắt, là đợi Vô Phong sư thúc của hắn tới, như vậy mọi vấn đề sẽ được giải trừ.
Nếu trong một ngày Vô Phong sư thúc vẫn chưa tới, hắn chỉ có thể dẫn Mạnh Vô Kỳ rời đi, phải nghĩ biện pháp khác tiến vào Thần Nông Tông rồi.
- Người kia khi nào mới tới ạ?
- Ta cũng không biết, chỉ là chuyện Cửu Tuyệt Huyết Chú phải đưa tin cho Mạnh gia trước.
Mạc Phàm nheo mắt, nói.
Chỉ cần đưa bốn chữ Cửu Tuyệt Huyết Chú đến phủ đệ Mạnh gia, Mạnh Sơn Hà thấy bốn chữ này sẽ không dám phái sát thủ Hợp Thể kỳ khác tới đây nữa, như vậy vừa đủ rồi.
- Ta sẽ đưa tin này tới phủ đệ Mạnh gia, trên người ta có Sinh Tử Phù Luân Hồi, cộng thêm Cửu Tuyệt Huyết Chú nữa, bọn họ không dám giết ta đâu.
Mạnh Vô Kỳ nói.
- Có thể.
Mạc Phàm lấy một ngọc giản ra, để lại một đoạn thần thức ở bên trong, sau đó định đưa cho Mạnh Vô Kỳ, bỗng nhiên tay dừng lại.
- Làm sao vậy, công tử?
Mạnh Vô Kỳ thấy sắc mặt Mạc Phàm khác thường, hỏi.
- Không cần Cửu Tuyệt Huyết Chú, có khả năng người ta đợi tới rồi.
Mạc Phàm cười khẽ, lấy một Thông Tấn Phù ra.
Mấy ngày nay trên Thông Tấn Phù không có động tĩnh gì, hiện giờ đang lóe sáng quang mang màu tím.
Thông Tấn Phù này là hắn cho Tử Yên, lúc này Thông Tấn Phù sáng lên, rất có khả năng là Vô Phong sư thúc hắn tới.
Đương nhiên cũng có thể là tin Tử Yên thất bại.
Hắn nheo mắt, im lặng thêm một tầng trận pháp ở xung quanh, sau đó điểm lên Thông Tấn Phù, giọng Tử Yên truyền từ ngọc phù tới.
- Ngô công tử, người ngươi cần tìm đã tới, hiện giờ đang ở Thiên Cơ Các, ông ấy bảo ngươi lập tức tới Thiên Cơ Các gặp ông ấy.
Mạc Phàm nhíu mày, nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Vô Phong sư thúc tới đấu cung thì tốt, như vậy mọi chuyện đại cát.
Dù sao hiện giờ, một khi hắn ra khỏi đấu cung có khả năng gặp sát thủ Hợp Thể kỳ bất cứ lúc nào.
Nhưng so với Vô Phong sư thúc chưa tới Thanh Thành, đã tốt hơn nhiều.
- Được, cô nói với ông ấy, ta sẽ tới ngay.
- Được, Ngô công tử.
…
Mạc Phàm cất Thông Tấn Phù, im lặng một lát, lúc này hắn mới nói với Mạnh Vô Kỳ:
- Ta ra ngoài một lát, ngươi ở đấu cung đợi ta.
- Công tử, lần này không cần ta biến thành dáng vẻ của ngươi sao?
Mạnh Vô Kỳ hỏi.
- Lần này để ta đi là được rồi, ngươi biến thành bộ dạng của ta quá nguy hiểm.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Lần trước bảo Mạnh Vô Kỳ biến thành bộ dạng của hắn, chỉ là muốn che giấu thân phận Ngô Danh kia của hắn, lần này khác rồi.
Một khi hắn ra khỏi đấu cung, có khả năng gặp sát thủ Hợp Thể kỳ bất cứ lúc nào, Mạnh Vô Kỳ đóng giả làm hắn, khả năng bị giết sẽ cao hơn nhiều, tuy có thể giúp hắn điệu hổ ly sơn, nhưng bảo Mạnh Vô Kỳ đi chịu chết, hắn không làm được.
Nếu hắn đi mà nói, rời khỏi đấu cung không phải không thể tới Thiên Cơ Các.
Một khi tới Thiên Cơ Các, hắn sẽ an toàn rồi.
- Vậy công tử phải cẩn thận.
Mạnh Vô Kỳ cung kính nói.
- Yên tâm đi, cho dù là cao thủ Hợp Thể kỳ muốn giết ta ở Thanh Thành cũng không đơn giản như vậy.
Mạc Phàm cười nhạt, trong mắt tràn đầy vẻ nghiêm trọng.
Hắn không lập tức rời đi, trái lại lấy linh kiếm Cửu Linh ra.
Tạo Hóa Kim Đan ở trong cơ thể hắn vận chuyển, Tạo Hóa Lực không giữ lại chút nào rót vào trong Cửu Tinh.
“Rầm rầm rầm…” Cửu Tinh chấn động chín lần liên tục, chín ngôi sao ở phía trên lần lượt sáng lên, lực lượng khủng bố tỏa từ kiếm ra bốn phía.
Cửu Tinh sáng lên, tương đương với một kích toàn lực của nửa bước Hóa Thần, tuy cách cảnh giới Hóa Thần kém quá nhiều, kém cảnh giới Hợp Đạo quá xa, hoàn toàn không ngăn được một kích của cao thủ cảnh giới Hợp Đạo, nhưng tạo thành một trận rối loạn là đủ.
Một khi hấp dẫn chú ý của trú quân, khi tên sát thủ kia ra tay cũng sẽ e sợ một chút, đây chính là cơ hội của hắn.
Ngoại trừ Cửu Tinh, hắn lấy thanh kiếm Lý Thu Minh dưỡng 20 năm ra.
Hắn nhìn thanh kiếm này, lại lắc đầu.
Chỉ là hai thanh kiếm này, vẫn không đủ.
Nghĩ như vậy, hắn nhắm mắt rồi mở ra.
Một con mắt biến thành màu bạc, trong đó lại xuất hiện một đóa liên hoa màu đỏ.
Hắn vươn một tay ra, một ấn ký màu bạc xuất hiện trên đầu ngón tay hắn, rơi vào mặt đất trên đấu cung, rồi nhanh chóng biến mất không thấy.
Làm xong những chuyện này, hắn mới dừng lại.
Có thể còn sống gặp Vô Phong sư thúc hay không, phải xem những thứ này rồi.
Hắn xác nhận những thứ chuẩn bị không có vấn đề xong, một chữ Triện cổ xuất hiện ở trán hắn, lúc này mới ra khỏi đệ nhất cung.Hắn vừa rời khỏi đế cung không lâu, trong đám người vây quanh phía trước đấu cung, một bóng đen nhoáng lên một cái đi theo Mạc Phàm.