Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Tu Chân giới có phái sát thủ tên là Quỷ Ảnh Môn, sát thủ ở bên trong chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng, phần lớn Hoàng cấp đối phó tu sĩ Kim Đan, Huyền cấp đối phó Nguyên Anh, chữ “Thiên” và “Địa” thì đối phó tu sĩ Hợp Đạo và Hóa Thần.  

             Lúc trước ông ta cho Mạc Phàm một con đường sống, nếu Mạc Phàm chơi với ông ta như vậy, ông ta chỉ có thể tàn nhẫn.  

             Không phải Lã Hồng Nhu và Vọng Cơ rất thân với Mạc Phàm sao, giết hai người này không tin Mạc Phàm không đi ra.  

             Mạc Phàm có thể khiến tu sĩ Hóa Thần không biết làm gì, vậy Hợp Đạo thì sao?  

             - Dạ, chủ nhân.  

             ắ Ả ắ ề ế ấTrong mắt Quỷ Ảnh hiện lên dị sắc, không hỏi nhiều nữa, quay người biến mất trong phòng.  

             Trong mắt Mạnh Sơn Hà đầy sắc bén nhìn về phía đấu cung, mãi mà không phai nhạt đi.  

             Lần này xem Mạc Phàm còn không chết không?  

             …  

             Lúc tin tức mệnh kiếm truyền bá ồn ào huyên náo ở Thanh Thành, Mạc Phàm dẫn theo Mạnh Vô Kỳ quay về đấu cung.  

             Hắn mới ngồi xuống không lâu, ngoài cửa truyền tới giọng nói lạnh như băng.  

             - Tiểu tử, bản trưởng lão đến đây, còn không mở đấu cung ra.  

             Mạc Phàm nhìn thoáng qua cửa đấu cung đệ nhất, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, mở trận pháp đấu cung ra.  

             Chỉ trong phút chốc, ngoại trừ Mạnh Sơn Hà ra, hai vị trưởng lão Lương, Chúc đi vào.  

             Nam tử họ Chúc thì không tồi, vẻ mặt vui vẻ như Phật Di Lặc, nhưng mặt nữ tử họ Lương thì âm trầm.  

             - Mời hai vị trưởng lão ngồi, Vô Kỳ, đi pha trà cho hai vị trưởng lão, đúng rồi, pha trà Vân Long Trà tốt nhất.  

             Mạc Phàm nhìn thấy hai người, vội vàng kêu lên.  

             - Dạ, công tử.  

             Mạnh Vô Kỳ gật đầu nói.  

             Chỉ trong phút chốc, Mạnh Vô Kỳ bưng linh trà và linh quả tới.  

             Lão giả họ Chúc khẽ nhấp một ngụm trà, thản nhiên nói:  

             - Pha chế không tệ, nhưng thời gian lên men quá ngắn, hương vị không thuần như thế.  

             - Quả nhiên Chúc trưởng lão được gọi là trà tiên của Thần Nông Tông, trà gì đến chỗ ngươi, lập tức sẽ bị đánh về nguyên hình.  

             Mạc Phàm cười nhạt nói.  

             Lão giả họ Chúc tên là Chúc Vũ, cũng coi như có chút danh tiếng ở Thần Nông Tông.  

             Trong nhiều tông môn ở Tu Chân giới có câu Phật nho chi phân, nếu dựa theo chuyện này để phân, Thần Nông Tông tính bảy phần Đạo gia, ba phần Nho gia, nhưng Chúc Vũ là y tiên hệ Phật.  

             Hơn nữa y đạo của ông ta phần lớn đến từ trà, khám bệnh cho người ta phần lớn đều lấy hình thức trà thể hiện.  

             Đồng thời ông ta cũng là cao thủ trà đạo, trà mà ông ta chế tạo ra, cho dù là sư phụ hắn cũng phải công nhận, hàng năm đều bảo Chúc Vũ tặng một chút.  

             - Mạc công tử quá khen, không biết có thể xin phương thức phối trà này của ngươi không?  

             Chúc Vũ cười hỏi.  

             Trà giống như rượu, cần thời gian ủ mới ngon, nhưng quả thật trà này của Mạc Phàm không tệ, nếu ông ta phối chế sẽ càng ngon hơn một chút.  

             - Không thành vấn đề, chỉ là phương pháp phối chế mà thôi, Chúc trưởng lão lấy cũng không sao.  

             Mạc Phàm lấy một ngọc giản ra, giao cho Mạnh Vô Kỳ ở bên cạnh.  

             Mạnh Vô Kỳ cầm ngọc giản, giơ ngọc giản về phía Chúc Vũ ở bên cạnh bàn.  

             Sắc mặt nữ tử họ Lương ở bên cạnh vốn khó coi, thấy hai người thưởng thức trà luận đạo, sắc mặt càng khó coi hơn.  

             - Hai người đúng là bình tĩnh, lửa đã cháy tới lông mày rồi, vậy mà hai người còn lòng dạ thảnh thơi thưởng thức trà luận đạo.  

             - Lương sư muội, trà này thật sự không tệ, uống một chút trà nhuận yết hầu rồi nói cũng không muộn.  

             Nam tử họ Chúc cũng không tức giận, tâm bình khí hòa nói.  

             - Uống trà của huynh đi, đợi tiểu tử này bị Mạnh gia giết chết, chúng ta không có biện pháp trở về báo cáo kết quả công việc, nhìn xem huynh có thể uống trà được nữa không.  

             Nữ tử họ Lương nghiến chặt răng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Mạc Phàm.  

             - Tiểu tử, ngươi thật to gan và thủ đoạn, ngươi biết ngươi gây ra bao nhiêu họa không?  

             Mạc Phàm là một tiểu tử còn chưa tiến vào Thần Nông Tông, vậy mà đã đối nghịch với Mạnh gia.  

             May mà Mạc Phàm từ Hạ giới tới, nếu không gia tộc của Mạc Phàm đã bị Mạnh gia diệt hết lâu rồi.  

             - Lương trưởng lão, ngươi cảm thấy ta nên làm thế nào đây?  

             Mạc Phàm giống như dự đoán được, cười khinh thường hỏi.  

             - Ngươi nên làm thế nào, ngươi…  

             Trên đường tới bụng nữ tử họ Lương đã đầy tức giận, nhưng Mạc Phàm vừa hỏi như vậy, lập tức không biết nên trả lời thế nào rồi.  

             Chuyện này không phải Mạc Phàm có thể lựa chọn, từ lúc Mạc Phàm tới Thanh Thành Mạnh gia đã cắn Mạc Phàm không nhả, Mạc Phàm chỉ là tay không phản kích mà thôi.  

             Suy nghĩ như vậy, quả thật Mạc Phàm làm thế không sai.  

             Đổi lại là bà, bị Mạnh gia bắt nạt đến nước này chỉ sợ cũng như Mạc Phàm.  

             - Tên tiểu tử khốn nạn này, ngươi không thể ra tay nhẹ hơn một chút à, quân tử báo thù mười năm cũng không muộn, ngươi nhất định phải đối nghịch với Mạnh gia vào lúc này à, ngươi hoàn toàn có thể tìm tiểu bối thập ác bất xá của Mạnh gia trút giận, không cần phải gây khó dễ cho Mạnh Sơn Hà.  

             Nữ tử họ Lương nhíu mày, vẫn nói.  

             Với thiên phú của Mạc Phàm, chỉ cần vào được Thần Nông Tông, chắc chắn sẽ thành đệ tử của chưởng môn.  

             Nếu Mạc Phàm thắng được một thứ tự tốt cho Thần Nông Tông ở Đại Bỉ tông môn, lại càng thắng cho Thần Nông Tông một vùng đất.  

             Đến lúc này Mạc Phàm sẽ cùng cấp bậc với Mạnh Bất Đồng, lại đấu với Mạnh gia sẽ dễ hơn nhiều.  

             Chỉ cần một câu của hắn, Mạnh Sơn Hà sẽ bị sung quân tới Lưu Ly Chi Địa.  

             Nhưng Mạc Phàm còn chưa tiến vào Thần Nông Tông, đã chống lại Mạnh gia, chuyện này không có chút ưu đãi với Mạc Phàm.  

             Rất có khả năng, Mạc Phàm sẽ không vào được Thần Nông Tông.  

             Mạc Phàm cũng không tức giận, trái lại ngừng cười.  

             - Đa tạ ý tốt của Lương trưởng lão, nhưng Lương trưởng lão yên tâm, Mạnh gia không làm gì được ta đâu, ta sẽ tiến vào Thần Nông Tông, đại diện cho Thần Nông Tông tham gia Đại Bỉ.  

             Đối với Lương trưởng lão mà nói, ai trở thành thứ nhất hải tuyển đều không khác nhau.  

             Nhưng Lương trưởng lão không ngại nguy hiểm đắc tội Mạnh gia tới tìm hắn, quả thật chuyện này khiến hắn rất cảm động.  

             - Mạnh gia không làm gì được ngươi sao?  

             Nữ tử họ Lương nhướn mày, đánh giá Mạc Phàm cẩn thận.  

             Mạc Phàm không giống đang nói đùa, cũng không giống nói suông.  

             - Hôm nay ngươi rời khỏi đấu cung, chính là vì chuyện này đúng không?  

             Nữ tử họ Lương suy nghĩ một lát, hỏi tiếp.  

             Lúc trước bà dặn dò Mạc Phàm, không có chuyện gì thì đừng ra khỏi đấu cung.  

             Mạc Phàm vẫn rời khỏi đấu cung, hiện giờ nắm chắc tiến vào Thần Nông Tông như vậy, chắc chắn đã chuẩn bị xong tiến vào Thần Nông Tông.  

             Nếu đổi lại là những người khác, bà nhất định sẽ hoài nghi lời Mạc Phàm nói.  

             Tiềm lực toàn thân Mạc Phàm rất mơ hồ, huyết mạch Hồng Liên, mệnh kiếm, vân vân, Mạc Phàm có thể tìm được chỗ dựa vững chắc bà cũng không kỳ lạ.  

             - Đúng vậy.  

             Mạc Phàm không giấu diếm, gật đầu nói.  

             Câu này vừa ra khỏi miệng, Chúc Vũ cười thoải mái, ông ta bưng một chén trà đưa cho nữ tử họ Lương.  

             - Lương sư muội, bây giờ có thể dùng trà chưa?  

             - Được rồi, nhưng cho dù như vậy, mấy ngày này ngươi cũng đừng ra khỏi đấu cung, nếu không ngươi sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng, một phân đà của Quỷ Ảnh Môn ở ngay Thanh Thành.  

             Nữ tử họ Lương thở ra một hơi, khẽ nhấp một hớp trà nói.  

             Chính bà cũng từ Hạ giới tới, bà ngoại trừ xem trọng tiềm lực của Mạc Phàm muốn Mạc Phàm tiến vào Thần Nông Tông ra, cũng nhìn thấy chút cảm đồng thân thụ từ người Mạc Phàm, cho nên mới kéo Chúc Vũ tới tìm Mạc Phàm.  

             Bà không biết Mạc Phàm tìm ai giúp đỡ, nhưng sống sót trước khi tiến vào Thần Nông Tông rồi nói sau. Với hiểu biết của bà về Mạnh gia, khả năng Mạnh gia thuê sát thủ không thấp.

Advertisement
';
Advertisement