Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Thông thường phần lớn Luyện Đan Sư đều chuẩn bị lượng lớn nguyên liệu trước khi bắt đầu, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.  

             Dù sao một khi thành đan sư của Đan Đạo Các, thì giống như liếc mắt một cái là thi đậu công danh, địa vị ở Tu Chân giới sẽ lập tức cao hơn không ít.  

             Nhưng không có một ai giống như Mạc Phàm, dựa vào đồ cung cấp lại qua cửa quá thuận lợi, tốc độ còn nhanh như vậy.  

             Thiên Cơ Tán, chỉ chưa tới nửa phút.  

             Quảng Lăng Tán, một phút.  

             Luyện đan, chỉ sợ cũng không lâu lắm.  

             Phiền phức lớn nhất của Tinh Lực Đan là tinh lực không ổn định, dễ dàng khiến lò đan nổ mạnh, nhưng thu phục vấn đề này thì rất nhanh.  

             - Chuyện này…  

             Miệng Tô Thông Huyền cử động vài lần, nhưng mãi mà không nói nên lời, ánh mắt nhìn Mạc Phàm thay đổi hơn nhiều.  

             Không nói đến phương pháp Mạc Phàm sử dụng, chưa từng có người nào làm như vậy, thủ pháp luyện đan của Mạc Phàm cũng không giống một người 20 tuổi nên có.  

             Trái lại trình độ luyện đan như đạt tới cao thủ siêu phàm, thủ pháp mượt mà, tự nhiên, còn không có động tác dư thừa.  

             Cho dù ông ta là đan sư cao cấp, trình độ luyện đan này cũng trên bảng hiệu ở Thanh Thành, thấy Mạc Phàm ra tay, ông ta có cảm giác mình được lợi rồi.  

             - Tiểu tử này thật sự chỉ mới 20 tuổi sao?  

             Sắc mặt Chung Tử Kỳ thay đổi, ý niệm của cô vừa động, một cơn gió xoáy nhỏ hình thành quanh nén nhanh kia.  

             Cứ để Mạc Phàm luyện đan tiếp như vậy, chắc chắn cô sẽ thua bởi Mạc Phàm.  

             Tuy cô không cần làm người hầu cho Mạc Phàm, nhưng sao đại tiểu thư Chung gia như cô có thể thua được?  

             Gió xoáy mới nhấc lên, cuối cùng Tô Thông Huyền không nhịn được nữa.  

             - Tử Kỳ, đủ rồi, con thua.  

             Những lời này vừa vang lên, một quang chiếu màu xanh xuất hiện trên lư hương, bao nén nhang kia ở bên trong, không chỉ chắn gió xoáy ở bên ngoài, mấy hỏa phong kia cũng bị bắn ra.  

             Khuôn mặt Chung Tử Kỳ lập tức đỏ bừng, trong đôi mắt cô tràn đầy lửa giận trừng Mạc Phàm, khóe miệng cô nhếch cao lên.  

             - Không dùng gió thì không dùng, bổn đại tiểu thư muốn xem ngươi luyện chế Tinh Thần Đan từ Vạn Diệt Linh Đan có ăn được không.  

             Mạc Phàm luyện Tinh Thần Đan từ Vạn Diệt Linh Đan, tuy có thể thành đan, nhưng thành đan rồi có thể ăn được hay không thì không biết.  

             Phải biết rằng Vạn Diệt Linh Đan là độc đan, cho dù tách bên trong ra cũng có chút độc.  

             Nếu Tinh Thần Đan có độc, Mạc Phàm vẫn thất bại.  

             Tô Thông Huyền không nói gì thêm, có phải độc đan hay không ông ta không biết.  

             Trong Vạn Diệt Linh Đan có rất nhiều thành phần, ông ta cũng không biết phương pháp của Mạc Phàm có tác dụng hay không.  

             Nếu có tác dụng, chỉ riêng phương pháp này, có thể đổi lấy không ít thứ.  

             Dù sao Tinh Thần Đan thành đan quá thấp, mà nhu cầu Tinh Thần Đan cũng không nhỏ.  

             Lúc Tô Thông Huyền ngăn cản Chung Tử Kỳ, Mạc Phàm đã đi tới bên cạnh lò đan, một tay hắn ấn lên trên huyền môn của lò đan, linh khí trút vào bên trong.  

             “Bùm!” Hỏa diễm vốn phi thường thịnh vượng tỏa ra điên cuồng, bao phủ toàn bộ lò đan ở bên trong.  

             Bên trong lò đan, khói khí màu sắc rực rỡ dâng lên từ trong đan dịch, đan dịch giảm bớt rất nhiều, tinh quang bảy màu nở rộ từ trong.  

             Mãi cho đến khi khói bay ra hết, lúc này mới dừng vận chuyển linh khí.  

             Một tay Mạc Phàm kết ra Ngưng Đan Tuyệt, một tay thì duỗi về phía bàn, một hộp ngọc trên bàn bay tới.  

             - Đi ra cho ta.  

             Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, Ngưng Đan Tuyệt đánh vào trong lò đan.  

             Đồng thời một chưởng đánh vào lò đan, nắp lò đan mở ra.  

             Đan dịch lập tức bay lên, ngưng tụ thành từng viên đan dược màu lam dưới Ngưng Đan Tuyệt, có tổng cộng chín viên.  

             Đúng lúc này, hai tay Mạc Phàm vũ động, bảy pháp ấn đánh vào trong đan dược trước khi đan dịch ngưng kết hoàn toàn.  

             Bảy pháp ấn này mới tiến vào trong đan dược, tinh quang ở xung quanh lập tức tụ tập vào trong đan dược.  

             Đan dược ngưng kết xong, pháp ấn cũng nhạt đi, Tinh Thần Đan luyện thành hoàn toàn, rơi vào trong hộp ngọc.  

             Nhưng Tinh Thần Đan không phải chỉ có màu lam thuần túy, bên trong còn có chút tinh kim.  

             Hơn nữa số lượng tinh kim rất nhất trí, mỗi viên có bảy tinh kim.  

             Chung Tử Kỳ nhìn thấy Tinh Thần Đan như vậy, khóe miệng hơi nhếch lên tươi cười.  

             Cô không biết luyện chế Tinh Thần Đan, nhưng sao lại chưa từng thấy, luyện thành Tinh Thần Đan đều có màu lam, độ sáng càng cao nói lên phẩm chất càng cao.  

             - Tiểu tử, ngươi còn gì muốn nói, Tinh Thần Đan của ngươi thất bại rồi.  

             - Thất bại sao?  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng, đặt hộp ngọc chứa đan dược lên trên bàn.  

             - Chắc là ngươi chưa từng thấy Thất Tinh Tinh Thần Đan.  

             - Thất Tinh Tinh Thần Đan?  

             Chung Tử Kỳ hơi sửng sốt, nhìn về phía Tô Thông Huyền.Hình như cô từng nghe rồi, nhưng không có ấn tượng lắm.  

             Tô Thông Huyền trừng Chung Tử Kỳ một cái, ông ta từng nói về đan dược này cho Chung Tử Kỳ rồi.  

             Tinh Thần Đan bình thường có màu lam, nhưng trên Tinh Thần Đan cực phẩm có sao, cao cấp nhất là Cửu Tinh Tinh Thần Đan, nhưng gần như ít thấy, thất tinh gần như đã là tuyệt phẩm.  

             Cho dù là ông ta, đừng nói là thất tinh, ngay cả nhất sao đều không luyện chế ra được, đảm bảo không nổ lô đã là vận khí không tệ rồi.  

             - Ngươi tên là gì?  

             Tô Thông Huyền hỏi.  

             - Ngô Danh.  

             Mạc Phàm thản nhiên nói.  

             Hắn còn chưa trở thành y tiên bất tử, cho dù hắn vào Thần Nông Tông, dùng thân phận đệ tử của Thần Nông Tông lấy được Vạn Thọ Đan, cũng khó giữ được viên đan dược này.  

             Cho nên hắn thay đổi dáng vẻ tới Đan Đạo Các, tất nhiên tên cũng không thể sử dụng tên mình.  

             - Ngô Danh, được rồi, ngươi đã thông qua kiểm tra đan sư cao cấp của Đan Đạo Các chúng tôi, mời để lại một đạo ấn ký của mình, chúng tôi sẽ làm một lệnh bài cho ngươi, từ nay về sau ngươi là đan sư cao cấp của Đan Đạo Các chúng tôi, ngươi có thể nhận nhiệm vụ của Đan Đạo Các, cũng có thể hưởng thụ phần lớn phúc lợi của Đan Đạo Các chúng tôi.  

             Tô Thông Huyền không hoài nghi thân phận của Mạc Phàm, ông ta lấy một ngọc bài màu trắng khắc chữ “Đan” ra.  

             Ở Đan Đạo Các có không ít người không sử dụng tên thật của mình, chuyện này không hiếm lạ gì, Đan Đạo Các bọn họ cũng không đi thăm dò chuyện này, đây là nguyên nhân rất nhiều người nguyện ý gia nhập Đan Đạo Các.  

             Ngón tay Mạc Phàm ấn lên ngọc bài, một dòng linh khí đánh vào bên trong, hai chữ Ngô Danh lập tức xuất hiện trên ngọc bài.  

             - Tử Kỳ, con đi làm ngọc bài đi.  

             Tô Thông Huyền đưa ngọc bài cho Chung Tử Kỳ, nói.  

             - Sư phụ, cứ thế thành đan sư cao cấp à, còn chưa thử độc Tinh Thần Đan kia đâu.  

             Chung Tử Kỳ nhận ngọc bài, bất mãn nói.  

             Thất Tinh Tinh Thần Đan thì sao, Thất Tinh Tinh Thần Đan cũng có độc.  

             Không nghiệm độc tính, sao có thể để Mạc Phàm thành đan sư cao cấp.  

             Mạc Phàm lắc đầu cười, nha đầu này chưa tới phút cuối chưa thôi.  

             - Không phải trên người ngươi có linh thú Tinh Hồn Thú đấy sao, để nó thử xem chẳng phải biết rồi hả?  

             Mạc Phàm nhìn Linh Thú Hoàn bên hông Chung Tử Kỳ nói.  

             Tinh Hồn Thú cũng là một loại linh thú am hiểu tìm kiếm thiên tài địa bảo, rất mẫn cảm với linh đan độc dược.  

             - Sao ngươi không tự thử đan đi, Tinh Hồn Thú này là ta nuôi từ nhỏ, nhỡ đâu độc chết, ngươi bồi thường được không?  

             Chung Tử Kỳ vội vàng ôm Linh Thú Hoàn của cô.  

             - Đủ rồi, Tử Kỳ, cho linh thú của con ăn đan dược như vậy cũng lãng phí, con đã không chịu, vậy để ta thử đan.  

             Tô Thông Huyền cầm lấy đan dược nuốt xuống.

Advertisement
';
Advertisement