Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Mạc Phàm mới rời đi, lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.  

             - Tiểu tử này là ai thế?  

             Có người hỏi.  

             Rõ ràng chỉ có tu vi Kim Đan, nhưng không chỉ giết được tàn hồn của Ma Long Đại Thừa, còn nghiền ép cao thủ Hóa Thần.  

             - Chỉ sợ là đệ tử hạch tâm của đại môn phái nào đó?  

             Có người vẻ mặt thận trọng, suy đoán.  

             Khả năng Mạc Phàm tự tay giết tàn hồn của Ma Long là rất nhỏ, hai bên chênh lệch quá nhiều, hơn nữa ngay cả cao thủ Hóa Thần đều không phải đối thủ của tàn hồn đó, Mạc Phàm càng không thể.  

             Nhưng một số đệ tử hạch tâm của đại môn phái đi ra rèn luyện, trên người thường mang theo một số quân bài chưa lật mà tiền bối gia tộc ban cho, một khi gặp nguy hiểm, bình thường những quân bài chưa lật có thể phát huy ra một kích toàn lực của đám cao thủ.  

             Công kích như vậy, hoàn toàn có khả năng giết tàn hồn của Ma Long Đại Thừa.  

             Chắc chắn Mạc Phàm dựa vào lực lượng của cao thủ trong gia tộc để lại trong cơ thể hắn, mới có thể giết được tàn hồn của Ma Long.  

             - Đệ tử thế gia?  

             Không ít người nhìn về phía Mạc Phàm rời đi, không tự chủ được nuốt nước bọt.  

             Chẳng trách Mạc Phàm không thèm để ý tới bọn họ, chỉ lấy Kinh Thiên Đỉnh của Bộ Kinh Phàm và một đạo căn nguyên Hóa Thần của Đông Phương Sóc, chỉ sợ không phải Mạc Phàm không so đo với bọn họ, mà bọn họ không đủ tư cách để so đo.  

             - Không biết tiểu tử này là đệ tử thế gia của môn phái nào, ngay cả người Mạnh gia cũng cam chịu khuất phục.  

             Có người vô cùng kinh hãi, nhìn thoáng qua Mạnh Vô Tình, không khỏi suy đoán.  

             - Ít nhất cũng là gia tộc cao hơn Mạnh gia?”  

             … C  

             ách đó không xa, Mạnh Vô Tình cảm nhận được ánh mắt người xung quanh, quả đấm của anh ta nắm chặt lại, trong đôi mắt đều là phẫn nộ.  

             Người khác không biết bối cảnh của Mạc Phàm, nhưng anh ta biết, Mạc Phàm chỉ là một tiểu tử từ Hạ giới tới, vốn dĩ không có bối cảnh gì đáng nói.  

             Nhưng mà…  

             - Bạch Thường, tình huống gì thế, vì sao tiểu tử này có thể giết tàn hồn của Ma Long?  

             Mạnh Vô Tình nhìn chằm chằm Mạnh Hắc Thường, trầm giọng hỏi.  

             Hắc Bạch Vô Thường, thực lực của Hắc Thường mạnh hơn một chút, nhưng Bạch Thường thông minh hơn, loại chuyện này chỉ có thể hỏi Mạnh Bạch Thường.  

             Anh ta vừa nói xong, một đạo bạch khí bay từ trong cơ thể Mạnh Hắc Thường ra, hóa thành một hư ảnh.  

             - Thiếu gia, tiểu tử này giống như không phải thấy tàn hồn của Ma Long lần đầu tiên, hiểu rất rõ tàn hồn của Ma Long.  

             Mạc Phàm mới nhìn tàn hồn của Ma Long, thậm chí lúc chưa thấy tàn hồn của Ma Long hoàn toàn, đã có biện pháp đối phó tàn hồn của Ma Long, bởi vì ông ta không làm theo lời Mạc Phàm nói, mới khiến cơ thể bị hủy, dựa vào bí thuật Quỷ Đạo mới miễn cưỡng sống sót.  

             Cho nên không có khả năng đây là lần đầu tiên Mạc Phàm thấy tàn hồn của Ma Long.  

             - Nếu ngươi thấy tàn hồn của Ma Long lần hai, ngươi có thể giết được tàn hồn của Ma Long à?  

             Mạnh Vô Tình nhíu mày, bất mãn hỏi.  

             - Chuyện này, thuộc hạ không thể.  

             Trên mặt Mạnh Bạch Thường hiện lên vẻ xấu hổ, lắc đầu.  

             - Nhưng hình như tàn hồn của Ma Long này có nhược điểm, tên tiểu tử kia lại có bí kỹ, lúc này mới giết được tàn hồn của Ma Long.  

             - Bí kỹ gì, ngươi nói đạo hồng quang kia sao?  

             - Đúng vậy, cụ thể là bí kỹ gì ta cũng không biết, nhưng hẳn là một loại Đồng Tử Thuật cần thời gian rất lâu mới tạo ra được.  

             Mạnh Bạch Thường giải thích.  

             Lúc Mạc Phàm đánh thần văn vào trong mắt, chỉ có ông ta ở bên cạnh, nhưng ông ta không cảm nhận được Mạc Phàm dùng cái gì.  

             - Đồng Tử Thuật, không phải tiểu tử này có quan hệ gì đó với Bạch gia đấy chứ?  

             Lông mày Mạnh Vô Tình nhíu chặt nói.  

             Ma Long Đại Thừa bị một cao thủ của Bạch gia giết chết, Mạc Phàm lại dùng Đồng Tử Thuật, rất khó không có quan hệ với Bạch gia.  

             - Hẳn là không phải, ta có biết về Đồng Tử Thuật của Bạch gia, Đồng Tử Thuật của Bạch gia không cần tốn thời gian như vậy, nhưng một khi Đồng Tử Thuật của tiểu tử này được sử dụng, hẳn là uy lực sẽ như Bạch gia.  

             - Như vậy nếu gặp tiểu tử này ở hải tuyển Thần Nông Tông, nhất định phải giết chết cậu ta trong khoảng thời gian ngắn rồi.  

             Trong mắt Mạnh Vô Tình lóe lên ánh sáng lạnh nói.  

             - Không sai, nếu để tiểu tử này dùng Đồng Tử Thuật đó, chỉ sợ ít ai ngăn được Đồng Tử Thuật này.  

             Mạnh Bạch Thường gật đầu liên tục nói.  

             - Được rồi, bốn người lập tức đến Thiên Cơ Các gần đây, nói tin tức này cho Lý Thu Minh, bảo anh ta phải giết được Mạc Phàm, ngoài ra bán tin này cho Thiên Cơ Các, nói cả cho gia gia ta biết nữa, nhất định không thể để tiểu tử này tiến vào Thần Nông Tông.  

             Mạnh Vô Tình nhìn bốn người trong tám người cầm Khổn Tiên Tỏa nói.  

             Một khi lá bài chưa lật của Mạc Phàm được mọi người biết, chỉ sợ không ai sẽ cho Mạc Phàm cơ hội, giết ngay Mạc Phàm.  

             Như vậy cơ hội Mạc Phàm nổi tiếng ở hải tuyển sẽ nhỏ đi nhiều.  

             Có gia gia anh ta và Lý Thu Minh, con đường hải tuyển của Mạc Phàm sẽ càng bước càng gian nan.  

             Dù sao cho dù thế nào, cũng không thể để Mạc Phàm tiến vào Thần Nông Tông, người như Mạc Phàm tiến vào Thần Nông Tông, mới là ngày đáng sợ nhất của Mạnh gia bọn họ.  

             - Dạ, thiếu gia!  

             Bốn người kia cúi đầu với Mạc Phàm, xoay người rời đi.  

             - Thiếu gia, chúng ta thật sự phải ở đây hai năm sao?  

             Mạnh Hắc Thường nhìn thoáng qua bốn người rời đi, cau mày nói.  

             - Nếu Mạc Phàm có thể sống hai năm, ta sẽ ở đây hai năm, cậu ta không sống được lâu như vậy đâu, ta cũng không cần bội ước với một người chết, nhưng ta dám đánh cược, Mạc Phàm chắc chắn không sống được hai năm, thậm chí không có biện pháp rời khỏi Ma Long Tinh.  

             Mạnh Vô Tình cười lạnh lùng nói.  

             Mạc Phàm để lộ Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú của mình, không có bọn họ đi theo, người của Ngạo Nhật Sơn Tông sẽ tới tìm Mạc Phàm nhanh thôi.  

             Không biết Mạc Phàm giết được tàn hồn của Ma Long, thì có thể giết được người của Ngạo Nhật Sơn Tông hay không.  

             - Bốn người các ngươi đi liên lạc với người của Ngạo Nhật Sơn Tông được phái tới, nói tin tức của tiểu tử này cho bọn họ, ngoài ra đừng để bọn họ giết Mạnh Vô Kỳ.  

             Mạnh Vô Tình nói với bốn người còn lại.  

             Bốn người rời đi theo, Mạnh Vô Tình và Hắc Bạch Vô Thường thì đi đến thành gần đó.  

             Tin tức Mạc Phàm diệt Ma Long truyền ra rất nhanh.  

             …  

             Mọi người rời đi không lâu, một bóng người lắc lư liên tục trong không trung, đến trước hầm ngầm của tàn hồn Ma Long lúc trước. Người này có mái tóc dài như máu, dáng người nhỏ xinh ẩn trong trường bào rộng thùng thình, hoàn toàn không nhìn ra là nam hay nữ, già hay trẻ, trên phần trán lộ ra, chỉ có thể thấy một đôi mắt huyết sắc và một ấn ký liên hoa huyết sắc trên trán.  

             Người này nhìn ngó xung quanh một lát, cuối cùng bóng dáng nhoáng lên một cái, đứng ở nơi Mạc Phàm giết tàn hồn Ma Long.  

             Một tay người này nắm trong không khí, hồng vụ nhạt lập tức xuất hiện trong tay người này, chậm rãi hội tụ thành một đóa liên hoa yểu điệu.  

             - Quả nhiên là huyết mạch Hồng Liên.  

             Người này nhìn liên hoa trong tay, lông mày lập tức nhíu lại, trong mắt lóe lên tinh quang.  

             Người này thấy được hồng quang nên vội vàng chạy tới, không ngờ thật sự gặp được huyết mạch Hồng Liên.  

             Năm ngón tay người này nắm chặt, liên hoa biến mất trong tay người này, người này cũng biến mất theo. Xung quanh khôi phục như thường, giống như nơi này không có ai tới.
 

Advertisement
';
Advertisement